Những ngày ngột ngạt với cúm Cô-vi này, có lẽ chúng ta nên nói về chuyện khác, và nhân ngày White Valentine này, có lẽ thầy muốn nói đến tình yêu. Mà còn gì liên quan đến tình yêu nhiều hơn là ngoại tình? Thậm chí thầy còn quen một cô bé nằng nặc đòi lấy chồng sớm vì nghe nói ngoại tình rất thích.
Ai đọc Nabokov đều thấy một trong các chủ đề hay được nhắc đến trong văn chương Nabokov là ngoại tình. Và 2 chuyện ngắn đỉnh cao về chủ đề này của ông ấy, theo thầy, là "Xuân Fialta" và "Là ở Aleppo, ngày đó…"
Cái giỏi của Nabokov là làm cho câu chuyện nửa hư nửa thực và rất khó xét đoán, vì kỹ thuật viết ưa thích của ông ấy là dùng một người kể chuyện không đáng tin. Sự kiện qua lời nhân vật ấy như vậy cũng chỉ là một phần của bức tranh, và tuỳ trình độ đọc với vốn sống mà độc giả sẽ hiểu câu chuyện theo ý của mình.
Điều này cũng dễ hiểu thôi, với mọi vụ ly dị hay bất cứ quan hệ con người nào khác, chúng ta đều nghe thấy nhiều câu chuyện khác nhau từ phía các bên liên quan. Nên thầy luôn thấy buồn cười với hội chị em bạn dì hay tư vấn cho một gái đang hoang mang nào đó, vì rốt cuộc câu chuyện của gái đó chỉ là một phần ba sự thật. Nếu gặp cả chồng gái và những người liên quan sâu hơn, ta có thể thấy bức tranh khác hẳn.
Văn chương phương Tây luôn coi ngoại tình là chủ đề nghiêm trọng, trong kiệt tác Odyssey - nguồn cảm hứng cho vô số tác phẩm nghệ thuật hiện đại- một người đàn bà ngoại tình đã làm thay đổi cả thế giới. Dường như tình yêu, hận thù, đam mê,... mọi thứ được đẩy lên cao nhất nhờ việc đó.
Vậy tại sao người đàn ông lại rất coi trọng sự chung thuỷ của phụ nữ? Khó có thể tìm được câu trả lời văn chương hơn hình ảnh cái rương cướp biển trong phim "Cướp biển Caribbe". Gần như trong cả chuỗi phim, mọi nhân vật đều đi săn lùng cái rương chứa trái tim của tên trùm cướp biển do người tình của y giữ.
Đây là một ẩn dụ rất tuyệt vời, khi người đàn ông đi biển hay đương đầu với cuộc đời nói chung, thì sự an nguy của anh ta được trao gửi vào tay người đàn bà. Dân biển ở VN cũng vậy thôi, dù không văn chương như bọn Tây, nhưng chồng đi biển là vợ ở nhà phải rất giữ gìn.
Liệu người đàn ông còn muốn chiến đấu với cuộc đời làm gì khi con đàn bà ở nhà đi ngủ với thằng khác?
Vì thực ra, cái làm người đàn ông sợ hãi không phải chuyện ngoại tình, mất con này thì có con khác thôi. Cái làm họ sợ hãi là người đàn bà nắm giữ các bí mật của họ, những cái họ vẫn che giấu với thế gian. Khi người đàn bà ngoại tình, dĩ nhiên cô ta sẽ buôn chuyện nhà, và người đàn ông cảm thấy bị lột trần, không còn an toàn nữa. Anh ta sẽ yếu đi, mất lòng tin, và thực sự là sau này không thể yêu phụ nữ như trước. Nhất là trong thời buổi này, sex còn đi kèm với sức khoẻ, danh dự, công việc, mọi cái. Khi người đàn bà đã đi ngủ với người khác là thực tế cô ta đã coi chồng còn tệ hơn cả kẻ thù.
Nên ngoại tình là một sự phản bội kinh khủng nhất mà con người có thể làm với nhau. Và mặc dù không thể phủ nhận rằng phụ nữ vẫn ngoại tình và cần ngoại tình khi gặp những thằng bạn cùng giường cực kỳ dở hơi, thậm chí gay và tâm thần nhẹ (có những thằng đàn ông VN mà thật lòng thầy không hiểu sao lấy được vợ và thậm chí còn có con nữa), tuy nhiên cách ứng xử duy nhất có thể chấp nhận được, với cả chính mình và mọi người khác, là chấm dứt ngay lập tức quan hệ cũ.
Tất cả mọi cách cư xử khác với như vậy chắc chắn chỉ dẫn đến việc huỷ hoại không chỉ những người khác (rất nhiều) mà cả chính bản thân mình. Rốt cuộc tất cả những gì bạn làm sẽ quay ngược lại với bạn, một ngày nào đó.
Ai đọc Nabokov đều thấy một trong các chủ đề hay được nhắc đến trong văn chương Nabokov là ngoại tình. Và 2 chuyện ngắn đỉnh cao về chủ đề này của ông ấy, theo thầy, là "Xuân Fialta" và "Là ở Aleppo, ngày đó…"
Cái giỏi của Nabokov là làm cho câu chuyện nửa hư nửa thực và rất khó xét đoán, vì kỹ thuật viết ưa thích của ông ấy là dùng một người kể chuyện không đáng tin. Sự kiện qua lời nhân vật ấy như vậy cũng chỉ là một phần của bức tranh, và tuỳ trình độ đọc với vốn sống mà độc giả sẽ hiểu câu chuyện theo ý của mình.
Điều này cũng dễ hiểu thôi, với mọi vụ ly dị hay bất cứ quan hệ con người nào khác, chúng ta đều nghe thấy nhiều câu chuyện khác nhau từ phía các bên liên quan. Nên thầy luôn thấy buồn cười với hội chị em bạn dì hay tư vấn cho một gái đang hoang mang nào đó, vì rốt cuộc câu chuyện của gái đó chỉ là một phần ba sự thật. Nếu gặp cả chồng gái và những người liên quan sâu hơn, ta có thể thấy bức tranh khác hẳn.
Văn chương phương Tây luôn coi ngoại tình là chủ đề nghiêm trọng, trong kiệt tác Odyssey - nguồn cảm hứng cho vô số tác phẩm nghệ thuật hiện đại- một người đàn bà ngoại tình đã làm thay đổi cả thế giới. Dường như tình yêu, hận thù, đam mê,... mọi thứ được đẩy lên cao nhất nhờ việc đó.
Vậy tại sao người đàn ông lại rất coi trọng sự chung thuỷ của phụ nữ? Khó có thể tìm được câu trả lời văn chương hơn hình ảnh cái rương cướp biển trong phim "Cướp biển Caribbe". Gần như trong cả chuỗi phim, mọi nhân vật đều đi săn lùng cái rương chứa trái tim của tên trùm cướp biển do người tình của y giữ.
Đây là một ẩn dụ rất tuyệt vời, khi người đàn ông đi biển hay đương đầu với cuộc đời nói chung, thì sự an nguy của anh ta được trao gửi vào tay người đàn bà. Dân biển ở VN cũng vậy thôi, dù không văn chương như bọn Tây, nhưng chồng đi biển là vợ ở nhà phải rất giữ gìn.
Liệu người đàn ông còn muốn chiến đấu với cuộc đời làm gì khi con đàn bà ở nhà đi ngủ với thằng khác?
Vì thực ra, cái làm người đàn ông sợ hãi không phải chuyện ngoại tình, mất con này thì có con khác thôi. Cái làm họ sợ hãi là người đàn bà nắm giữ các bí mật của họ, những cái họ vẫn che giấu với thế gian. Khi người đàn bà ngoại tình, dĩ nhiên cô ta sẽ buôn chuyện nhà, và người đàn ông cảm thấy bị lột trần, không còn an toàn nữa. Anh ta sẽ yếu đi, mất lòng tin, và thực sự là sau này không thể yêu phụ nữ như trước. Nhất là trong thời buổi này, sex còn đi kèm với sức khoẻ, danh dự, công việc, mọi cái. Khi người đàn bà đã đi ngủ với người khác là thực tế cô ta đã coi chồng còn tệ hơn cả kẻ thù.
Nên ngoại tình là một sự phản bội kinh khủng nhất mà con người có thể làm với nhau. Và mặc dù không thể phủ nhận rằng phụ nữ vẫn ngoại tình và cần ngoại tình khi gặp những thằng bạn cùng giường cực kỳ dở hơi, thậm chí gay và tâm thần nhẹ (có những thằng đàn ông VN mà thật lòng thầy không hiểu sao lấy được vợ và thậm chí còn có con nữa), tuy nhiên cách ứng xử duy nhất có thể chấp nhận được, với cả chính mình và mọi người khác, là chấm dứt ngay lập tức quan hệ cũ.
Tất cả mọi cách cư xử khác với như vậy chắc chắn chỉ dẫn đến việc huỷ hoại không chỉ những người khác (rất nhiều) mà cả chính bản thân mình. Rốt cuộc tất cả những gì bạn làm sẽ quay ngược lại với bạn, một ngày nào đó.
No comments:
Post a Comment