Learning Organization!
Nhậu với lãnh đạo! Ít người mà đủ thành phần. Rất mới, mới, cũ, rất cũ!
Core value của tổ chức ta là gì?
Chắc chắn không phải là giá trị đặc biệt gì của lãnh đạo rồi. Thay lãnh đạo xoành xoạch! Đủ kiểu. Ông thì văn nghệ sến sủa, bà thì nhậu nhẹt tưng bừng, già hâm hực chửi bậy như điên còn trẻ thì ngoan hiền chín chắn. Vậy mà công ty vẫn phát triển bình thường:-)
Anh thâm niên làm việc lâu , lại cũng có thời gian đứng ngoài tổ chức khá lâu. Để anh nói bọn em nghe thử nhé. Kết luận của anh là: chúng ta là tổ chức có năng lực học hỏi và thích nghi rất cao, đặc biệt phù hợp để phát triển trong mội trường công nghệ đầy biến động hiện nay.
Anh đã nghiệm ra từ bản thân. Quan sát các cuộc họp. Đọc các báo cáo postmortem. La cà nói chuyện với nhân viên các cấp. Tìm cách mời mọc, thẩm vấn khách hàng. Thậm chí đã thuê cả một hãng nước ngoài viết báo cáo chính thức về: FPT Software Capability of Learn-to-Adapt in Fastmoving TechEnvironment.
Dự án đầu tiên chúng ta đã hoàn thành là một phần mềm về bán bảo hiểm cho Canada, với toàn bộ kiến thức bảo hiểm là 1 chồng sách trên bàn và 1 đĩa CD tài liệu mà khách hàng gửi. Thế hệ "founders" đã xơi gọn trong 6 tháng.
Thách thức thứ hai là viết app "chay" (không có real development enviroment) cho 1 công ty Viễn thông Bỉ. Mang sang đó cài cái chạy luôn. Thế hệ thứ hai đã xử đẹp trong 3 tháng.
Không biết một chữ Nhật nào mà dám cầm bản spec dày cộp, chưa từng sang Nhật, ko biết tiếng Nhật mà vẫn mò đến được văn phòng của khách hàng. Hoàn thành được dự án, lấy được những đồng yên đầu tiên của Công ty Viễn thông Nhât. Thế hệ thứ ba làm nên kỳ tích như một điều bình thường!
Còn vô vàn những câu chuyện như vậy
Như 3 chàng trai mặt búng ra sữa, có cậu đi qua cửa khẩu còn gọi điện về khóc, đời em chưa bao giờ nghĩ được đi Mỹ, vậy mà cố thủ giữa Sillicon Valley dựng nên cty phần mềm doanh thu trăm triệu đô.
Hay như cậu trai quê mùa, mẹ nuôi lợn, bố nấu rượu mà tìm ra và giải quyết được bug đã tồn tại 10 năm trong phần mềm driver của 1 hãng thiết bị công nghệ Pháp, được đích thân lãnh đạo khách hàng mang bằng khen sang trao tặng giữa Hà Nội
Hay ông em ở Hải Phòng, cả đời làm phần mềm, dám nhận quản trị dự án xây dựng cả một ngôi làng công nghệ mà anh em chúng ta đang ngồi đây.
Hay ông em học sinh giỏi mà ngang tàng, không thèm tốt nghiệp đại học, chấp nhận nhũn nhặn ngồi nghe khách hàng chửi: "Cả nước mày toàn những thằng ngu như mày và quân của mày hay sao" để rồi sau đó trở thành người Việt Nam với "trái tim Nhật Bản".
Hay ngay giữa mấy anh em mình đây. Chú em này lơ ngơ tù công ty khác sang, đang vật vờ bán hàng nơi đất khách quê người, về cái đòi ngay lên làm lãnh đạo. Còn chú em này, trông quê đặc, thế mà khi cả nước còn chưa hiểu công nghệ xe tự lái là cái gì, đã kiếm được chục triệu đô từ mấy oppa Hàn Xèng quyết thi đấu với Tesla
Không thể giải thích nổi!
Bạn giám đốc marketing người Mỹ, đã bỏ chúng ta vì "tổ chức của mày có quá nhiều vấn đề", gần 15 năm sau quay lại phải kinh ngạc thốt lên: "bây giờ chúng mày còn nhiều vấn đề hơn, khác mỗi cái là chúng mày đã thành 1 ông lớn'. Vì "vấn đề" chính là nguồn sống của chúng ta.
Đại ca kính mến của chúng ta, đã từng là CxO của 1 tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới, về VN với khát vọng "quyết thắp sáng tên Việt Nam trên bản đồ trí tuệ thế giới", người tin rằng phải được "đào tạo bài bản" theo chuẩn mực của phương Tây" mới có thể cạnh tranh được với phương Tây, sau khi đi một vòng khắp thế giới để phỏng vấn những chàng trai cô gái quê quê của chúng ta đã gọi điện cho tôi nói: "Nam, em đã đúng vì đã tin vào năng lực tự học để thích nghi của các bạn trẻ!"
Nhưng đó không phải là công lao của chúng ta. Không ngừng học hỏi để thích ứng và vươn lên là tố chất đã có sẵn hầu như trong mỗi thanh niên Việt Nam. Chỉ là ta đã tạo cơ hội cho tố chất đó phát triển thăng hoa, bằng cách vứt anh em ra những môi trường xa lạ, đầy cạm bẫy với hành trang là 1 niềm tin tuyệt đối: bọn em có thể làm được điều đó, và tổ chức sẽ ủng hộ em!
Nên em, lãnh đạo mới. Đã sang đây, cứ coi như là mình chưa biết gì. Hãy quên đi hết những kinh nghiệm cũ. Em sẽ thấy em thay đổi, tươi mới, trở thành thành viên (dù là lãnh đạo) của một tổ chức không ngừng học tập, không phải là "learning organization" kiểu máy móc, mỗi năm cho nhân viên 2 tuần đi học, hay tệ hơn là trừ tiền thưởng nếu nhân viên không trưng ra chứng chỉ coursera. Mà là tổ chức luôn tìm kiếm những thách thức mới, học những kỹ năng mới, để giải quyết những vấn đề mới.
Anh tin là em sẽ làm được rất tốt!
Nhậu với lãnh đạo! Ít người mà đủ thành phần. Rất mới, mới, cũ, rất cũ!
Core value của tổ chức ta là gì?
Chắc chắn không phải là giá trị đặc biệt gì của lãnh đạo rồi. Thay lãnh đạo xoành xoạch! Đủ kiểu. Ông thì văn nghệ sến sủa, bà thì nhậu nhẹt tưng bừng, già hâm hực chửi bậy như điên còn trẻ thì ngoan hiền chín chắn. Vậy mà công ty vẫn phát triển bình thường:-)
Anh thâm niên làm việc lâu , lại cũng có thời gian đứng ngoài tổ chức khá lâu. Để anh nói bọn em nghe thử nhé. Kết luận của anh là: chúng ta là tổ chức có năng lực học hỏi và thích nghi rất cao, đặc biệt phù hợp để phát triển trong mội trường công nghệ đầy biến động hiện nay.
Anh đã nghiệm ra từ bản thân. Quan sát các cuộc họp. Đọc các báo cáo postmortem. La cà nói chuyện với nhân viên các cấp. Tìm cách mời mọc, thẩm vấn khách hàng. Thậm chí đã thuê cả một hãng nước ngoài viết báo cáo chính thức về: FPT Software Capability of Learn-to-Adapt in Fastmoving TechEnvironment.
Dự án đầu tiên chúng ta đã hoàn thành là một phần mềm về bán bảo hiểm cho Canada, với toàn bộ kiến thức bảo hiểm là 1 chồng sách trên bàn và 1 đĩa CD tài liệu mà khách hàng gửi. Thế hệ "founders" đã xơi gọn trong 6 tháng.
Thách thức thứ hai là viết app "chay" (không có real development enviroment) cho 1 công ty Viễn thông Bỉ. Mang sang đó cài cái chạy luôn. Thế hệ thứ hai đã xử đẹp trong 3 tháng.
Không biết một chữ Nhật nào mà dám cầm bản spec dày cộp, chưa từng sang Nhật, ko biết tiếng Nhật mà vẫn mò đến được văn phòng của khách hàng. Hoàn thành được dự án, lấy được những đồng yên đầu tiên của Công ty Viễn thông Nhât. Thế hệ thứ ba làm nên kỳ tích như một điều bình thường!
Còn vô vàn những câu chuyện như vậy
Như 3 chàng trai mặt búng ra sữa, có cậu đi qua cửa khẩu còn gọi điện về khóc, đời em chưa bao giờ nghĩ được đi Mỹ, vậy mà cố thủ giữa Sillicon Valley dựng nên cty phần mềm doanh thu trăm triệu đô.
Hay như cậu trai quê mùa, mẹ nuôi lợn, bố nấu rượu mà tìm ra và giải quyết được bug đã tồn tại 10 năm trong phần mềm driver của 1 hãng thiết bị công nghệ Pháp, được đích thân lãnh đạo khách hàng mang bằng khen sang trao tặng giữa Hà Nội
Hay ông em ở Hải Phòng, cả đời làm phần mềm, dám nhận quản trị dự án xây dựng cả một ngôi làng công nghệ mà anh em chúng ta đang ngồi đây.
Hay ông em học sinh giỏi mà ngang tàng, không thèm tốt nghiệp đại học, chấp nhận nhũn nhặn ngồi nghe khách hàng chửi: "Cả nước mày toàn những thằng ngu như mày và quân của mày hay sao" để rồi sau đó trở thành người Việt Nam với "trái tim Nhật Bản".
Hay ngay giữa mấy anh em mình đây. Chú em này lơ ngơ tù công ty khác sang, đang vật vờ bán hàng nơi đất khách quê người, về cái đòi ngay lên làm lãnh đạo. Còn chú em này, trông quê đặc, thế mà khi cả nước còn chưa hiểu công nghệ xe tự lái là cái gì, đã kiếm được chục triệu đô từ mấy oppa Hàn Xèng quyết thi đấu với Tesla
Không thể giải thích nổi!
Bạn giám đốc marketing người Mỹ, đã bỏ chúng ta vì "tổ chức của mày có quá nhiều vấn đề", gần 15 năm sau quay lại phải kinh ngạc thốt lên: "bây giờ chúng mày còn nhiều vấn đề hơn, khác mỗi cái là chúng mày đã thành 1 ông lớn'. Vì "vấn đề" chính là nguồn sống của chúng ta.
Đại ca kính mến của chúng ta, đã từng là CxO của 1 tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới, về VN với khát vọng "quyết thắp sáng tên Việt Nam trên bản đồ trí tuệ thế giới", người tin rằng phải được "đào tạo bài bản" theo chuẩn mực của phương Tây" mới có thể cạnh tranh được với phương Tây, sau khi đi một vòng khắp thế giới để phỏng vấn những chàng trai cô gái quê quê của chúng ta đã gọi điện cho tôi nói: "Nam, em đã đúng vì đã tin vào năng lực tự học để thích nghi của các bạn trẻ!"
Nhưng đó không phải là công lao của chúng ta. Không ngừng học hỏi để thích ứng và vươn lên là tố chất đã có sẵn hầu như trong mỗi thanh niên Việt Nam. Chỉ là ta đã tạo cơ hội cho tố chất đó phát triển thăng hoa, bằng cách vứt anh em ra những môi trường xa lạ, đầy cạm bẫy với hành trang là 1 niềm tin tuyệt đối: bọn em có thể làm được điều đó, và tổ chức sẽ ủng hộ em!
Nên em, lãnh đạo mới. Đã sang đây, cứ coi như là mình chưa biết gì. Hãy quên đi hết những kinh nghiệm cũ. Em sẽ thấy em thay đổi, tươi mới, trở thành thành viên (dù là lãnh đạo) của một tổ chức không ngừng học tập, không phải là "learning organization" kiểu máy móc, mỗi năm cho nhân viên 2 tuần đi học, hay tệ hơn là trừ tiền thưởng nếu nhân viên không trưng ra chứng chỉ coursera. Mà là tổ chức luôn tìm kiếm những thách thức mới, học những kỹ năng mới, để giải quyết những vấn đề mới.
Anh tin là em sẽ làm được rất tốt!
By Nam Già (Nguyễn THành Nam - Cựu CEO, Chủ tịch FPT Software)
No comments:
Post a Comment