Search This Blog

Tuesday, 31 March 2020

Những kiến thức về nam giới mà phụ nữ nên biết? (PHẦN 2)

Những kiến thức về nam giới mà phụ nữ nên biết? (PHẦN 2)
___________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam/
Nguồn: https://www.zhihu.com/question/26377173
Dịch: Zu
Note: Bài khá dài nên ai không hứng thú thì lướt qua giúp mình chứ đừng bình luận kiểu "dài thế, dài quá ai đọc được..." Mình cũng mất công dịch nên đọc thế rất buồn.
Link phần 1: https://www.facebook.com/groups/weibovn/permalink/607662163431829/
_______________
[+15,882]
1, Tình dục là việc khá quan trọng trong mối quan hệ yêu đương của nam và nữ.
2, Tình dục không phải vũ khí, chẳng phải giao dịch, cũng không có gì xấu xa. Đó là một lựa chọn,  một sự khẳng định, cũng là để hưởng thụ.
3, Có rất nhiều điểm để người đàn ông phải lòng phụ nữ, ngoại trừ khuôn mặt.
4, Sắc đẹp chỉ để thu hút sự chú ý của đàn ông, cuối cùng để người đó yêu một người phụ nữ phải là từ tâm hồn và sự hiểu biết.
5, Nếu tình yêu chỉ là kết quả của sự bài tiết một chất hóa học trong cơ thể con người. Thì thực tế nó có hiệu lực lâu với đàn ông hơn với phụ nữ.
6, Đàn ông cần ở một mình.
Đàn ông có xu hướng lựa chọn dựa vào khả năng của bản thân, tập trung tinh thần giải quyết một vấn đề. Nếu vấn đề này được xử lý, áp lực được giải phóng thì lập tức anh ta sẽ quay trở lại trở với tình yêu. Nếu vấn đề không được giải quyết, người đàn ông sẽ chuyển hướng chú ý của mình, tìm kiếm một số thú vui nhỏ để xử lý tâm trạng chẳng hạn như: xem đá bóng, chơi game, tham gia thi đấu, đọc báo, v.v.
Mâu thuẫn ở chỗ, khi cả đàn ông và phụ nữ cùng đối mặt với một áp lực, thì đàn ông lại cần ở một mình trong không gian quen thuộc để suy nghĩ, còn phụ nữ thì muốn được chú ý hướng đến việc giao tiếp nhằm giảm bớt áp lực hơn. Lúc này sự lạnh lùng và bài xích của đàn ông khiến cho phụ nữ cảm thấy không an toàn, chính vì vậy họ muốn gạt bỏ những lo lắng ấy bằng cách nói giao tiếp nhiều hơn.
Có lẽ do bản năng làm mẹ và thiên tính của người phụ nữ nên khi thấy có người buồn, phụ nữ sẽ chủ động tiến đến an ủi, chỉ sợ người khác nghĩ mình không biết tỏ ra yêu thương. Nhưng nghịch lý là càng hỏi tâm trạng của người đàn ông càng xuống dốc. Vậy nên, khi một người đàn ông nói với bạn "Anh cần bình tĩnh lại một chút", nhiều người nữ sẽ nhận định đó là thông tin "anh ta muốn nói tạm biệt với mình" từ đấy sinh ra hiểu lầm.
7, Đối với đàn ông câu "Em cần anh" còn thể hiện tình cảm nhiều hơn "Em yêu anh"
Cuộc sống hàng ngày của đàn ông tràn đầy cạnh tranh. Vì vậy, nếu được cảm thấy đối phương cần mình, sau đó đạt được khẳng định thì đàn ông sẽ nghĩ đây là một lời tán dương về khả năng của họ, nam giới sẽ tận hưởng cảm giác đó và cố gắng hết sức.
8, Lúc đầu là một người đàn ông tốt, sao đột nhiên biến thành kẻ không ra gì?
Trước hết, đàn ông luôn sẵn sàng cố gắng phát triển, nhưng điều kiện cho sự nỗ lực đó là đối phương phải cần anh ta, sự cố gắng của anh ta có thể khiến người kia cảm thấy hạnh phúc và hài lòng thì anh ta sẽ càng nỗ lực hơn. Sự tiếp nhận của bên nữ thể hiện sự công nhận và tin tưởng vào khả năng của người đàn ông, anh ta sẽ thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Ngược lại, nếu như người đàn ông phát hiện những cố gắng của mình không thể đổi lấy sự vui vẻ và thỏa mãn của người yêu, anh ta sẽ nản lòng. Anh ta cảm thấy rằng khả năng của mình đã không được công nhận, sự thất vọng cùng đả kích khiến đàn ông ngừng cho đi và bỏ qua nhu cầu của phụ nữ. Bởi vì anh ta cho rằng mình không có khả năng thỏa mãn nhu cầu của họ. Tuy nhiên, giai đoạn này thường xảy ra trong "thời gian thử thách" mà phụ nữ đặt ra cho đàn ông.
9, Tại sao tôi chỉ nói anh ấy một chút, anh ấy đã phản ứng rất mạnh, sau đó cả hai còn cãi nhau?
Bởi vì đàn ông thường coi những lời phàn nàn của phụ nữ là những lời chỉ trích. Phụ nữ nói: "Ngày nào anh cũng chỉ biết chơi game! Tốt nhất là anh đi mà yêu đương với game" Ý của người phụ nữ là vì sao người yêu không ở cạnh cô ấy nhiều hơn.
Đàn ông sẽ nghĩ rằng phụ nữ đang trách mình vì họ đang chơi game thay vì cố gắng hết sức làm tốt trách nhiệm của một người bạn trai. "Đâu phải ngày nào anh cũng chơi, hôm  qua chúng mình vừa đi dạo phố rồi còn gì, không đúng hả?" Anh ta sẽ chỉ nhằm vào từ "ngày nào" mà bên nữ nói ra. (dựa trên sự thật)
Trong khi đó phụ nữ lại không hề để tâm đến cách dùng từ cường điệu của mình chỉ tỏ vẻ như bị bỏ rơi.
Đàn ông nói chuyện dựa trên thực tế, còn phụ nữ thì lại dùng cảm xúc để nói. Ông nói gà bà nói vịt, tất nhiên sẽ phát sinh tranh cãi.
10, Đàn ông cần ở một mình khi đạt đến giới hạn của sự thân mật, họ cần lấy sự xa cách để khôi phục khả năng yêu.
Một người đàn ông cần rất nhiều thời gian để "tự lập", "độc lập" và "suy nghĩ", nhưng khi gặp một người phụ nữ anh ta thích, anh ta sẽ trở nên năng động, theo đuổi người đó và thể hiện hết những mặt tốt của mình ra.  Khi mức độ thân mật với người yêu của anh ta đạt đến giới hạn, người đàn ông đó sẽ không thể cho thêm nữa, anh ta không biết còn có thể làm những gì vì người mình yêu.
Những cố gắng trước đây của anh ta, người yêu cũng đã quen (những lời khen và cổ vũ được nghe nhiều cũng sẽ khiến cảm xúc trở nên bằng phẳng), giống như dây cao su kéo dãn hết mức, nó sẽ tự rút lại (tích lũy sức mạnh) hoặc đứt gãy (tự làm hỏng bản thân).
Quá trình này sẽ xảy ra đột ngột và mãnh liệt. Một giây trước còn rất tốt đẹp, bừng bừng như lửa nhưng một giây sau đó, người đàn ông có thể thấy mệt mỏi và lạnh lẽo như mùa đông.
Nghịch lý: Sự xa lánh đột ngột này sẽ khiến phụ nữ rất bối rối, họ sẽ hoảng loạn vì không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Do đó, bản thân phụ nữ cũng bước vào chế độ tự bảo vệ, đối xử với bên nam không còn cởi mở như trước, cả hai cùng sinh ra ngăn cách.
Thêm vào đó, thường khi phụ nữ đã sẵn sàng chấp nhận sự thật là người đàn ông đã ra đi thì anh ta lại quay về với một làn gió xuân mới, hỏi rõ lí do thì chính bản thân người đàn ông cũng trống rỗng không hiểu tại  sao lại xa lánh người yêu mình.
11, . Khi xảy ra xung đột, đàn ông sẽ dễ dàng lựa chọn cãi vã và chiến tranh lạnh. Không dễ nói "Anh xin lỗi".
Trước hết, xung đột là điều không thể tránh khỏi, dù có hiểu rõ nhau đến mấy thì vẫn sẽ bị bản ngã giới chi phối. Đàn ông có xu hướng cãi nhau và chiến tranh lạnh, phụ nữ có xu hướng thuận theo và giả vờ (vì vậy đôi khi rõ ràng là bảo đã giảng hòa, nhưng vẫn có thể cảm thấy phụ nữ còn tức giận)
Có một số người đàn ông lại chọn tấn công là vũ khí tốt nhất khiến cho đối phương phải khuất phục.
Số khác lựa chọn trốn khỏi hiện trường, không muốn cãi vã, muốn ở một mình để suy nghĩ thêm về vấn đề xảy ra.
Khi một người đàn ông tức giận, anh ta không sẵn lòng nói "Anh xin lỗi", bởi vì trong thế giới của đàn ông "Anh xin lỗi" có nghĩa là "Anh sai". Nhiều khi, việc xác định rõ đúng sai được đàn ông xem trọng hơn việc giữ gìn một mối quan hệ. Người đàn ông không mở miệng thừa nhận lỗi lầm của mình không có nghĩa là anh ta không yêu bạn, có lẽ anh ta chẳng thể buông bỏ việc thắng hay thua mà thôi.
Giải thích: không áp dụng bài viết này. Khi đúng và sai rõ ràng, xung đột không dễ xảy ra, kể cả khi nó xảy ra, thì mọi thứ cũng được giải thích rõ.
Còn khi đúng và sai không quá rõ ràng, lúc cả đàn ông và phụ nữ đều cho rằng mình có lý là lúc mâu thuẫn rất dễ xảy ra, mà mâu thuẫn rất khó để giải thích rõ ràng.
Chẳng hạn như, phụ nữ muốn đàn ông thể hiện sự lịch lãm và chủ động nhường. Đàn ông thường không cho bạn kết quả như bạn muốn. Lý do là ở trên. Anh ta không phải không yêu bạn, chỉ là còn mắc kẹt trong thế giới nhỏ "đúng hay sai" thôi.
12, Đàn ông có khuynh hướng không chủ động cung cấp sự trợ giúp, thường chờ đợi đối phương đưa ra yêu cầu
Đàn ông là những cá nhân mạnh mẽ và lý trí. Đối với họ, nhận được sự giúp đỡ được coi là sự không tin tưởng vào bản thân và phủ định năng lực của mình. Đồng thời, chủ động cung cấp trợ giúp sẽ bị coi là hành động lỗ mãng. Đàn ông cũng có xu hướng không cung cấp sự giúp đỡ trừ khi có ai đó yêu cầu.
Mâu thuẫn: Phụ nữ nghĩ rằng tình yêu là không cần phải yêu cầu, nếu còn cần mở lời xin giúp đỡ thì không phải yêu. Vì vậy, phụ nữ hay nghĩ rằng đàn ông cũng nhạy cảm như họ, có thể nhanh chóng cảm nhận được nhu cầu của họ và chủ động cung cấp trợ giúp dù chưa cần họ phải mở lời.
Thực tế thì đàn ông không quá nhạy cảm và chủ động đâu..
13, Đàn ông có thể tách rời tình dục khỏi tình yêu, họ có thể lên giường chỉ với thể xác cũng có thể làm vì tình yêu.
Giải thích về điều này, rất nhiều người có tâm lý như vậy. Nếu một điều sai xảy ra với hai người, dù bên nữ không hề có lỗi, hoặc chỉ là một sai lầm nhỏ, người nữ vẫn sẽ cảm thấy day dứt, tự trách mình và thậm chí coi đó là lỗi của mình.
Do đó, không phải hành vi của đàn ông vượt quá giới hạn, mà là hy vọng rằng nhiều phụ nữ sẽ ngừng tự hướng mình về phía sừng trâu nhọn. Vì khi đàn ông đi trật, anh ta vẫn có thể nói anh yêu em.
Tất nhiên, tôi nói ra điều này không phải để phụ nữ tha thứ cho đàn ông, mà là tha thứ cho chính mình. Rốt cuộc, không phải tất cả đàn ông đều có thể kiểm soát bản thân. . . Vì vậy, đừng tự trách mình vì lỗi của người khác.
Đồng thời, phụ nữ cũng nên hiểu rằng người đàn ông sẵn sàng lên giường với mình không nhất thiết là vì yêu, có thể vì tình dục thôi.
Người phụ nữ sẵn sàng lên giường với đàn ông, ngay cả khi đó không phải là tình yêu, cô ấy cũng phải thích người đàn ông đó, hoặc có một lí do phía sau.
14, Khi một người đàn ông yêu ai đó, anh ta có thể trở nên ngây thơ, ngu ngốc và ít năng lượng. Khi tình yêu kết thúc, anh ta khôi phục lý trí, quả quyết và mạnh mẽ. Ý tôi là, đừng đánh giá tất cả đàn ông bằng vẻ ngoài của họ trong một khoảnh khắc.
15, Ký ức của đàn ông sâu sắc hơn sau khi hai người chia tay.
Sau khi một người phụ nữ lập gia đình hoặc có con, cô ấy sẽ nhanh chóng quên đi tình cảm với người cũ, và sẽ đặt tất cả năng lượng của mình vào cuộc sống mới của cô ấy.
Còn đàn ông lại chủ động và rõ ràng hơn trong việc ghi nhớ những ký ức khi trước.
16, Khi gặp căng thẳng, đàn ông tập trung giải quyết vấn đề. Rất có thể sẽ bỏ qua nhu cầu và sự tồn tại của phụ nữ.
Khi gặp căng thẳng và tâm trạng bực bội, đàn ông sẽ chú ý hơn đến việc giải quyết vấn đề và những người khác sẽ tạm thời bị bỏ lại phía sau.
Còn phụ nữ khi đối mặt với căng thẳng và áp lực, họ cần tìm đến ai đó để nói chuyện. Họ có thể giảm bớt căng thẳng bằng cách nói ra những áp lực, vấn đề và rắc rối của mình.
Mâu thuẫn: Khi gặp vấn đề,  đàn ông tỏ ra thờ ơ hơn, độ kiên nhẫn cũng rất kém. Sự thờ ơ này có thể khiến một người phụ nữ rất lo lắng, họ cho rằng bên kia đang từ chối và cự tuyệt mình. Vì vậy phụ nữ thường sẽ nói nhiều hơn để thu hút sự chú ý của đàn ông, cũng vì thế dẫn đến càng nhiều rắc rối xảy ra. .
Vì vậy. . . trời ơi.
17, Liên quan tới chủ động cùng bị động
Nhiều cặp đôi, trong quá trình giao tiếp, đặc biệt quan tâm đến việc ai là người chủ động và ai bị động. Tôi không thể chứng minh rằng đàn ông và phụ nữ ai bị động hay chủ động hơn ai. Nhưng một điều tôi có thể cung cấp cho mọi người để suy ngẫm, người bị động không có nghĩa là không coi trọng mối quan hệ đó. Đôi khi, một trong hai bên trở thành bị động vì quyền chủ động của mối quan hệ đang nằm ở tay người tấn công.
Ví dụ: khi một người đàn ông hẹn người phụ nữ đi ăn ở đâu đó, thường thì lựa chọn của người phụ nữ sẽ quyết định việc hẹn đó có thành công hay không. Người đàn ông đã thử nhiều lần và thấy rằng ý kiến của mình không đạt được kết quả như mong muốn, vì vậy anh ta chọn trả lại quyền chủ động cho đối phương.
Lúc này, phụ nữ có thể nghĩ. Tại sao anh ấy không hỏi mình? Không còn yêu mình nữa à? Hừ, vậy thì tôi cũng không quan tâm đến anh.
Mọi người đều không biết, lý do tại sao phái nam không chủ động là vì anh ta thực sự làm gì có quyền chủ động quyết định. Ngay cả khi nam giới chủ động đưa ra yêu cầu, kết quả cuối cùng vẫn không thể đạt được.
18, Sau khi bạn cố gắng một thời gian dài, đối phương lại có kiểu phản hồi tử tế. Đừng nghĩ nhiều, có lẽ chỉ vì "đạo đức" của họ thôi.
Nhiều người đàn ông sau khi cố gắng một thời gian, phụ nữ sẽ đột nhiên tử tế và khá khách khí với họ. Khi đó bên nam nghĩ rằng đây là dấu hiệu là bên nữ đang từ chối. Thực tế là, quá trình tâm lý của đa số phụ nữ là thế này:
Phụ nữ sẽ thấy rằng khi họ đang dò xét người đàn ông, nếu chỉ biết tiếp nhận mà không biết từ chối cũng là một tội ác. Cảm giác tội lỗi này khiến phụ nữ không còn muốn đưa ra yêu cầu với đàn ông, đồng thời chấp nhận sự cố gắng của đàn ông, khi tiếp nhận nỗ lực của đàn ông liên tục họ cũng có cảm thấy có gánh nặng và không vui vẻ.
Lúc này, đàn ông sẽ lầm tưởng rằng phái nữ không còn cần mình hoặc bản thân không khiến phụ nữ hạnh phúc, từ đó ngừng cố gắng. Phụ nữ sẽ cảm thấy gánh nặng vì điều này, không chủ động đưa ra yêu cầu, mối quan hệ của cả hai đột nhiên trở nên lạnh nhạt và đau buồn.
Một phương pháp nhỏ: Bất kể ai đang chủ động ai đang bị động. Luôn phải có một người "mặt dày" chịu cho đi hoặc chịu nhận.
19, Đàn ông và phụ nữ đều có vấn đề định kỳ.
Sẽ có những chu kỳ mà đàn ông sẽ trở nên im lặng, xa lánh người khác. Tôi cũng đã nói ở trên, điều này liên quan đến nhu cầu của đàn ông để giải quyết nhiều vấn đề một mình. Biểu hiện đặc trưng sẽ là sự thay đổi nhanh chóng, không có lý do và thời gian tương đối ngắn.
Đối với phụ nữ, hầu hết cuộc đời họ sống giữa những ngọn đồi trập trùng của cảm xúc. Khi tâm trạng dâng trào, cô ấy sẽ rất phấn khích, vui vẻ, tự tin, cảm thấy mình như một nữ hoàng, chỉ nhìn thấy những khía cạnh tích cực của sự việc, cuộc sống đầy màu sắc, lãng mạn và bất ngờ. Còn lúc tâm trạng xuống thấp, phái nữ sẽ chán nản, mặc cảm và buồn bã, dễ khóc. Họ cảm thấy mình như một kẻ ăn xin lang thang, chỉ có thể nhìn thấy những khía cạnh tiêu cực của mọi thứ, mất hết màu sắc và mùi vị trong cuộc sống.
Vì vậy, khi một người đàn ông nhìn thấy một người phụ nữ không hạnh phúc, tốt nhất anh ta nên bình tĩnh và suy nghĩ về điều đó. Bên nữ không vui không nhất thiết là do anh ta gây ra, đừng tự diễn giải sự không vui của đối phương như một tín hiệu cho thấy họ đang "trách cứ" và "đổ lỗi" cho bạn.
Khi một người phụ nữ thấy một người đàn ông im lặng, cũng không cần phải hoảng sợ theo dõi sát sao, mù quáng hỏi bên kia  thế nào, chuyện gì đã xảy ra.
Mỗi lần "Rút lui một nửa", đôi khi sẽ khiến mối quan hệ trở nên thoải mái và dễ chịu hơn.
20, Tầm quan trọng của việc khuyến khích trong tình cảm. Hai người sẽ nói đến những chuyện "mệt mỏi", nhiều khi sinh ra từ những va chạm trong mối quan hệ. (Bài viết này áp dụng cho cả nam và nữ. Đàn ông thực hiện nhiều hơn.)
Nhiều phụ nữ cảm thấy rằng trong một mối quan hệ, họ chắc chắn rằng người đàn ông đó yêu mình, vì vậy họ tin tưởng và hạnh phúc khi ở bên anh ta, luôn hy vọng tình trạng này có thể tiếp tục. Nhưng họ lại không biết tại sao hai người lại càng ngày càng xa.
Một trong những lý do quan trọng:
Bên nữ biết đàn ông kia yêu cô ấy rất nhiều, nhưng lại không hề truyền đạt một tín hiệu tích cực chính xác nào cho bên nam. Có thể người phụ nữ cảm thấy rằng họ đã thể hiện đủ rõ như việc, em gọi cho anh, thường xuyên rủ anh đi ăn, hoặc cái gì đó tương tự.
Nhưng liệu bên nữ có chắc chắn rằng loại hành động này không thể được thực hiện với những người bạn bình thường khác?
Nếu lời khẳng định của nữ giới không đủ trực tiếp, không đủ rõ ràng, sẽ khiến đàn ông đánh mất mình trong mối quan hệ này. Anh ấy không biết nếu bên nữ có thực sự quan tâm đến mình hay không, một lần khẳng định không thể cho người đàn ông động lực mãi mãi.
Sau một thời gian, đàn ông vẫn nghi ngờ về bản thân, trở nên nhạy cảm và hoài nghi. Do một thời gian dài bị mắc kẹt trong mâu thuẫn nội bộ này, nam giới có thể dễ dàng trở nên cáu kỉnh, mất kiên nhẫn và lòng tin.
Phổ biến nhất là họ sẽ sử dụng việc chia tay để kiểm tra xem phụ nữ có quan tâm đến mình hay không. Lúc này, phụ nữ chọn cách đối xử lạnh lùng với họ vì những lý do như giận dữ, hoảng loạn và bướng bỉnh khiến đàn ông càng kém tự tin hơn.. Do dự và mẫu thuẫn tăng lên, cho đến khi người đàn ông thực sự "cảm thấy" rằng người kia không phải là người phù hợp, cuối cùng anh ta cũng từ bỏ hoàn toàn.
Nhiều phụ nữ không nhận thấy những thông điệp nhỏ này trong cuộc sống hàng ngày, khiến cho nhiều cuộc tình tốt đẹp bỗng chết yểu.
"Cảm giác mệt mỏi nhất không phải là anh biết anh sẽ yêu em trong tương lai,
Mà là anh phải mất rất nhiều năng lượng để đoán xem em có yêu anh hay không! "
I、Tình yêu giống như một cơn cảm lạnh. Bạn không thể cảm nhận khi nào nó sẽ đến, cũng không thể dự đoán khi nào nó sẽ ra đi.
Khi hai người có mâu thuẫn, bạn không biết có nên đi tiêm và uống thuốc hay không. Dù đây là cách chữa trị nhanh nhất.
Tôi vẫn im lặng, để hai người suy nghĩ một mình, căn bệnh sẽ tự khỏi. Nhưng chắc chắn luôn luôn đúng khi uống nhiều nước hơn (tích cực và chủ động chú ý).
II、Nếu bạn thường cảm thấy lo được lo mất, thì xin chúc mừng, bạn đã gặp một người đặc biệt quan trọng với bạn trong cuộc đời mình rồi.
Vì vậy, liều lĩnh giày vò mình hoặc ngược đãi đối phương đi! Nếu không, tại sao phải nhớ nhau!
III "Các nam thần của mọi người thường khiến phụ nữ muốn được yêu thương."
"Nữ thần của mọi người là người khiến đàn ông luôn muốn trở thành một hiệp sĩ xông pha chiến đấu vì họ."
(Ở đây, bạn có thể hiểu là "chơi" hoặc "yêu", tùy thuộc vào thái độ của người đó đối với một mối quan hệ.)

Monday, 30 March 2020

Windows event id



Event IDDescription
41The system has rebooted without cleanly shutting down first. This error could be caused if the system stopped responding, crashed, or lost power unexpectedly.
1074Logged when an app (ex: Windows Update) causes the system to restart, or when a user initiates a restart or shutdown.
6006Logged as a clean shutdown. It gives the message "The Event log service was stopped".
6008Logged as a dirty shutdown. It gives the message "The previous system shutdown at time on date was unexpected".

1 Press the Win + R keys to open Run, type eventvwr.msc into Run, and click/tap on OK to open Event Viewer.

2 In the left pane of Event Viewer, open Windows Logs and System, right click or press and hold on System, and click/tap on Filter Current Log. (see screenshot below)


(P2)Xem cách những người giỏi phân tích vấn đề?

(P2)Xem cách những người giỏi phân tích vấn đề?
TÔI THƯỜNG DÙNG CÁCH LÀM MỘT TRANG TỔNG HỢP NHƯ PPT NHƯNG VẪN KHÔNG
THỂ GIẢI THÍCH ĐƯỢC VẤN ĐỀ MỘT CÁCH CẶN KẼ, CÓ NGƯỜI DƯỜNG NHƯ LẠI
NHANH CHÓNG NẮM THÓP ĐƯỢC VẤN ĐỀ ĐÓ, RÚT CUỘC LÀ DÙNG CÁCH TƯ DUY NÀO
VẬY?
Nguồn: https://www.zhihu.com/question/304174916
Link phần 1: https://www.facebook.com/groups/weibovn/permalink/612077679656944/
_____________________________________________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn/
Fanpage Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/weibovietnam/?ti=as
Dịch: Qing Zhuang
____________________________________
3) Ghi lại tất cả các vấn đề lên giấy
Những khúc mắc ở môi trường làm việc, đòi hỏi phải có tư duy từ hệ
thống phân tầng, vậy thì đối với những vấn đề trong cuộc sống thường
ngày mà bản thân mắc phải, có phải cũng nên thực hiện tư duy hệ thống?
Có thể. Thậm chí còn có phương pháp hữu dụng hơn.
Năm 2016, lúc đó tôi dần bái phục bà chủ rồi, từng hỏi chị ấy một câu:
Làm sao để giống chị được đây, thoắt cái phân tích cặn kẽ được vấn đề
mình gặp phải?
Chị ấy chỉ chỉ tôi kỹ xảo này:
Lấy giấy bút ra. Sau đó ghi ra tất cả những gì não bộ nghĩ tới liên
quan đến vấn đề này, sau đó xem kỹ từng yếu tố, phân biệt rõ gốc rễ
của chúng "Tại sao?", ghi tới ghi lui cuối cùng cũng tự khắc có kết
quả.
Cho bạn xem món này: sổ phác thảo.
Đúng vậy, lúc đó những đồ dùng cần thiết chuẩn bị trước của bà chủ
trong văn phòng có gồm quyển sổ phác thảo, mỗi lần gặp phải vấn đề gì,
chị ấy đều sẽ dùng nó ghi chú lại, sau mới giải quyết.
Nói thế này có thể các bạn sẽ thấy còn chưa hiểu hết được, lấy ví dụ là tôi vậy.
Lần đầu tiên tôi tận dụng được phương pháp "phác thảo lại", là vào
tháng 3 năm nay.
Cuối tháng ba năm nay, tôi thực sự rất stress.
Nhưng lại không biết mình rốt cuộc nên làm gì để có thể dần dần giải
quyết được nỗi lo âu này.
Chỉ là, mỗi ngày trong đầu đều lặp đi lặp lại những lời báo động:
Bài đăng cho tài khoản còn chưa viết, Zhihu của mình cũng chưa viết,
khóa trả phí còn chưa học xong…
Lúc đó tôi nghĩ, chỉ khi nào tôi làm xong tất cả những việc này, tôi
mới bớt stress được. (Đây chính là khi bạn nhìn chăm chăm vào "yếu tố"
khi giải quyết vấn đề, không nhìn vào "hệ thống")
Nhưng sau này, tôi phát hiện thực sự bản thân không thể mang vác nhiều
trách nhiệm như vậy, thế nên, để tự cứu mình, tôi lấy giấy phác thảo
lại.
Ghi trên giấy đầu tiên: Sao lại stress.
Sau đó, phân nhánh ghi lại toàn bộ những chuyện khiến mình stress.
Ví dụ:
Bỏ bê tài khoản
Bài tập chất thành núi ở cộng đồng trả phí còn chưa làm (*cộng đồng
trả phí: một phiên bản MXH khác được lập ra trao đổi, yêu cầu trả phí
để tham gia, khác với các cộng đồng miễn phí như QQ, FB,…)
Lo lắng về nguồn thu nhập
Sau đó, đối với mỗi một nhánh tự hỏi, tại sao, truy tìm căn nguyên.
Như là:
Bỏ bê tài khoản.
Tại sao?
Bởi vì không có thời gian.
Tại sao không có thời gian?
Bởi vì bị nhiệm vụ khác chiếm hết rồi.
Tại sao lại bị nhiệm vụ khác chiếm hết?
Bởi vì có mua tài khoản cộng đồng trả phí, mỗi ngày mất 2 tiếng.
Sao phải mua khóa này?
Bởi vì muốn học cách gây chú ý. Nhưng đã gây chú ý chưa? (*gây chú ý:
tăng tương tác, followers,...)
Chưa, những thứ học được dường như chẳng có liên quan gì đến việc gây chú ý cả.
Tại sao không liên quan?
Bởi vì mỗi ngày phải đọc sách viết ghi chú lại.
Tại sao nhất thiết phải mua khóa học rồi nghiên cứu viết ghi chú lại?
Hơ, hình như vô ích rồi. Bởi vì trước khi mua khóa học kia mình ngày
nào chả đọc sách thế rồi.
Thế là, tôi đã bỏ đi nhiệm vụ với cộng đồng trả phí này. Bởi vì nó
không liên quan mục tiêu tôi hướng tới. Nó có thể khiến tất cả các sắp
xếp của tôi đi chệch hướng.
Nhấn mạnh, lúc phác thảo lại, điểm quan trọng nhất là phải nghĩ về:
đích đến của mình là gì, mỗi một nhân tố chất vấn vì sao, có liên quan
tới điểm đích không.
Chúng ta mơ hồ và lo âu, thực ra đa số đều vì những việc mình làm,
đang dần xa vời với mục tiêu mình nhắm tới. Chúng ta hao tâm tổn sức
quá nhiều vì những chuyện ngoài lề.
Vì thế! Nhất định phải coi sự tiến bộ của bản thân như một trình tự quy củ.
Khi nào cảm thấy bản thân gần đây có gì đó sai sai, hãy lấy giấy ra
phác thảo lại, phải ghi nhớ hai điểm mấu chốt:
Thứ nhất, ngẫm nghĩ ngọn ngành các nhân tố, liên tục hỏi "vì sao?",
tìm ra mối liên hệ giữa chúng và mục tiêu.
Thứ hai, với nhân tố nào không liên quan tới mục tiêu của bạn, hoặc có
thể tiếp tục thực hiện nhưng phải sửa đổi, hoặc là loại bỏ nó đi.
Sở dĩ phương pháp phác họa trên giấy giúp dễ dàng hơn tìm ra điểm then
chốt của vấn đề bởi vì bản thân bản phác thảo lại chính là một hệ
thống sắp xếp bởi thị giác.
Hơn nữa thực tế đã chứng minh, lúc bạn vứt điện thoại sang một bên,
nghiêm túc viết gì đó trên giấy, tư duy bỗng nhiên trở nên chuyên chú
cao độ rồi dần dần có chiều sâu.
(Người viết: Tĩnh Tĩnh)

Sunday, 29 March 2020

A programming language is not just a language

Details
Written by Chau Hong Linh
Category: Computer Science
We often hear both novice programmers and experienced programmers say
"A programming language is just a language. The important thing is the
programs/software that you write."



It irritates me to no end to hear that kind of statement. Of course a
programming language IS NOT just a language.



In theory, a programming language is just a set of keywords, syntax,
semantics and operations, with some supporting libraries. Most of
programming languages have if, else, do, while, for, switch, case,
when, string, array, hash ..etc.. So what's the difference?



Well, when we talk about programming languages in reality, it is much
more than that.

Here are a few things you must consider when you choose a programming
language for a software project.



I- Reliability
Of course, a language must be reliable in order to be useful when we
write software.

We cannot use a language that in the language spec it said A, then
when we write a program with perfect syntax and semantics, then get B.



For example, all the languages have problems with implementing
floating point numbers. But some languages have more accurate
implementations than some others. So some languages can be used in
really high-demand scientific calculations, while others cannot.



The reliability also exists in many different areas of a programming
languages, such as interacting with operating systems, interacting
with devices.



II- Security
At language's level, the syntax of a language will affect the security
of programs written in that language. For example if a language allows
developers to write some weird statements, they can potentially inject
some unforeseen code that execute malice functions.



Or some dynamic languages that expose too much meta programming also
allow developers to write unsafe programs.


III- Performance
People often hear that "Language A is fast" or "Language B is slow".

But they don't even know "fast compare to what?" or "slow compare to what?"



1) Slow or fast compare to execution requirements

Based on the requirements, for example Intensive Graphics/Video
Processing, Intensive Number Computation, Huge Amount of Data
Processing, Massive Parallel Processing, Web Application, we will have
some languages running faster than some other languages for a specific
requirements.

We don't talk about compilers, interpreters or runtime here yet. At
language's level, if a language has first-class support for certain
functionality, it will be better than other languages that don't have
it.



For example, the way Erlang has built-in support for
cross-virtual-machine parallel processing and supervising makes it a
better language for parallel processing than other languages in which
developers have to write inter-thread, inter-process communication and
thread-group, process-group management , lock, mutex by themselves.



2) Slow or fast compare to other languages relatively

This one is more or less belongs to runtime of programming languages.

For example, here are order from fastest to slowest executions of 3 languages:

C: printf("Hello, World.\n");



Java: System.out.println("Hello, World.");



Ruby: puts 'Hello, World.'



However, when we write real production software, comparing things like
above doesn't make a lot of value in reality.



For example, executing one line of Java code, for argument sake just
assume generously, can be 5 times faster than executing one line of
Ruby code. But in real life, things I have to write with thousands
lines of code in Java most of the time take only about hundred lines
of code in Ruby, even less. And the bigger the software application
is, the bigger is the gap between numbers of lines of code.



So a real complex Ruby program can run 10 times faster than a program
with same functionality written in Java.



IV- Supported platforms
Some languages are available only on Window. Some others available
only on Mac, or only on Linux ...etc..



There are tons of operating systems running on computers, tablets,
phones, embedded hardware, so when you write a program, depends on
what platforms you want to support, you have to choose a right
language.



V- Productivity
Productivity of a language is how fast a good developer team can use
a language to write a production-ready software.



Let assume that a team has good computer science knowledge and good
software development skills, some languages will allow them to write
software faster than other languages.



In the realm of web-based applications, I have 2 very concrete examples.



1) Around 2007, when I and two friends of mine opened a startup
company that built web-based enterprise software for fashion industry,
we were 3 kick-ass Java and J2EE engineers with tens years of
experiences building large J2EE projects.

However, by that time I got familiar with Ruby and Ruby on Rails for
awhile, so I asked them to build our software in Rails. They
disagreed, so we decided to test. We worked on a J2EE application for
fashion industry for a year. Afterward, in just 3 months, we built a
Ruby on Rails application that had all the features of the J2EE
applications we just built, and some more.

(My company failed because of the economy crisis 2008-2009, but it was
beside the point)



2) Now, in 2017, we develop a large-scale enterprise application for a
big corporation. As part of this project, we replaced a cryptographic
services and an API system for web services written in Java. During a
2-week iteration in January 2017, I and another developer in my team
wrote a whole new system in Ruby, replaced the work of 5 Java
developers who wrote the Java system in more than one year.



Some languages will allow you to write code faster, more testable and
maintainable than the others, because of the languages' syntaxes,
semantics and features.



More example: In the realm of Object Oriented Programming, an OOP
dynamic typed language will allow developers to get rid of a lot
Design Patterns that were created to circumvent the extendability and
maintainability of a software design, for example Abstract Factory
Pattern, Simple Factory Pattern, Visitor Pattern, Command Pattern,
Decorator Pattern, Template Method Pattern, just to name a few. And
the whole messy things with Dependency Injection will also go away.

Less code to write, less Object Hierarchy to worry about. And less
Object Hierarchy management means less computing resources consumption
too.



VI- Quality of compilers / interpreters
Programming languages need something to make programs written in them
into machine-executable.



That something can be either a compiler or an interpreter.

Compilers and interpreters are written by programmers, and some
programmers are better than others, so some compilers and interpreters
are better than others.



Some compilers/interpreters are really bad with stack overflow
problems. Some compilers/interpreters are really bad with memory
management or garbage collector. Some compilers/interpreters really
have bad implementations of parallel processing, for example Global
Interpreter Lock in MRI Ruby interpreter.



It doesn't matter how beautiful and effective the syntax and semantics
of a language are, if it has a bad implemented compiler or
interpreter, we must think hard before we use it.

For example, before Ruby 2.0, if there were some tasks that had some
fair amount of parallel processing or data processing, between Ruby
and Python I will choose Python, although from language's level they
were more or less the same, and Python's syntax was slightly uglier
than Ruby syntax.



Or choosing between C and Go. C has better performance than Go, but Go
compiler has compile time much faster than C. So for programs that
need a lot of compiling-testing-running cycle, and don't require super
heavy performance, Go is a better choice than C.



On the other hand, if you need super fast performance, C runtime is
better than Go runtime.



VII- Ecosystem
Ecosystems of programming languages consist of:

- Tools to write code, debug code, run test,

- Tools to package and deploy software.

- Tools to facilitate the interactions between software written in
those languages to different parts of a computing systems. These
things usually are standard libraries, external libraries, extendable
frameworks ...etc..

- Runtime environments for the software written in those languages,
can be metal barebone executable code, or languages' virtual machines,
with certain environmental supports.



Some programming languages have better eco systems than others. So
programming languages are not just languages. Eco systems of some
languages will make them more suitable, more productive, and even more
feasible than other languages for specific purposes.



VIII- Availability of workforce
When we develop a software, we need people who can write programs.



It doesn't matter how cool a programming language is, how great the
compiler/interpreter is or how whatever great of whatever criteria
are, if we cannot find enough good programmers for that language, we
can not use it in our project.



For example, on certain project, I had requirements to build a massive
parallel processing platform. Erlang and Elixir would be great
candidate for this kind of application. But I could not find enough
Erlang and Elixir programmers on the market, so I went with Go
programming language, a very good language for parallel processing,
with good performance, but with super ugly syntax and some immature
supported libraries.



IX- Special features of languages
A lot of programming languages can be considered as generic purpose
programming languages, i.e. they can be used to write almost any kinds
of applications.



However, some of them were born for a reason, with very specific
purposes, so if we use some languages for those purposes, it will be
better than using them for other purposes.



For example C programming language. Arguably we can use C to write
anything, from embedded software running on small devices to operating
systems running on computers to native stand-alone applications, to
web-based applications ...etc …

But in the 21st century, no sane person will use C to write CGI
scripts running as web-based applications. People would use Java,
Python, Ruby, PHP, Elixir, Go ...etc.. and God forbid, .NET, C#.



Or R programming language is very good for statistical processing.
Arguably we can write library to extend R to write graphical
applications or games, but nobody will really do it.



So a language is not just a language, and one language cannot really
arbitrarily replace another.



And some languages are just flatly out of date. For example, COBOL can
be used to write business applications. Java also can be used to write
business applications. So can Ruby and other languages. So why do we
select one instead of others?

In case of COBOL, unless you are working for some dinosaurs, you don't
even have mainframes to run COBOL to begin with. In case of Java,
anything you write in 500 lines of Java, you can write in 50 lines or
less of Ruby. Java is sooo 1990s. The fact is a lot of companies and
people are still using Java now does not mean you have to be them.



Some languages have syntax and facility that allow you to define
Domain Specific Language (DSL), building higher abstract language on a
language, so you can write software faster, easier to understand,
maintain and extend.



X- Beauty of Syntax and Semantics
Most of programming languages have if, else, do, while, for, switch,
case, when, string, array, hash ..etc.. (Functional programming
languages don't have loop).

Sure, but some languages combine those elements in a more pleasant
manner than others.



For example, if you just want to print a string "Hello, world." to
screen, something like



puts 'Hello, world.'

is much better than

package main



import "fmt"



func main() {

fmt.Println("Hello, world.")

}

In the second example, a lot of boiler-plate bullshit code just to
print a line "Hello, world". In real production software, there will
be a lot more boiler-plate bullshit code if you don't choose a
language carefully.

But as mentioned above, sometimes we don't have a choice, but have to
choose an ugly-syntax language because they have some criteria we need
for our requirements.

However given that we have a choice, working with languages that have
beautiful syntax and semantics will give us much more happiness than
working with ugly languages.



Java has a very clean, although somewhat verbose syntax, but its
ecosystem and libraries for enterprise development are absolutely
terrible.



Go has even worse syntax. The Go syntax has a lot of unnecessary
boilder-plate code, for example for loop with "range" keyword. The way
Go handles error is also absolutely terrible. Now it is the 21th
century and Go still doesn't have exception. Programmers must say if
error this, if error that, as if now is still 1970s, when Ken Thompson
invented C with Dennis Ritchie.



So for the same purpose, more or less same functionality, we should
choose programming languages with more beautiful syntax and semantics
instead of the ugly ones.



Conclusion
In theory, when you are still in kindergarten or in primary school,
programming languages are just languages. However, if you are any kind
of decent software engineer, for the love of programming, please stop
saying "A programming language is just a language".



Of course, if you are a terrible programmer, it doesn't really matter
whether you write one line or five lines of code to print the string
"Hello, world.", because it is all you can write anyway. So please
feel free to dream all your life long "A programming language is just
a language.".

#chauhonglinh
#software_engineering

Why Agile doesn’t work

Why Agile doesn't work



Under Agile, there are many specific methodologies: popular: Scrum,
Kanban, XP, not so poplar: DSDM, FDD, ASD, Lean, Crystal.

Agile Development Process supposes to achieve the following goals:

Higher productivity
Better-quality products
Reduced time to market
Improved stakeholder satisfaction
Better team dynamics
Happier employees



Not quite so in the reality.

This is not an academic paper on Agile and its sub methodologies.
This article will evolve by time, when I remember more things,
perceive more things and have different ideas about things I wrote.

I will write only about things that cause Agile to fail, not the
whole Agile methodology, team, events, artifacts and all.

As Scrum is the most popular in the industry by 2018, and others are
not much different, with the exception of XP, I will discuss a broad
view of Agile, and use specific illustration with Scrum to explain my
opinion why Agile doesn't work.



I. Agile in general, why practices don't work?

1. Design by Committee

In Agile, the role of an Architect is reduced from the almighty God of
Software Design to a Proposal Writer. After the architect draw
diagrams, make broad high levels of components, workflows and
interactions between different parts of a system, the whole team or
senior people on the team will have meetings to discuss about the
design, suggest comments, concerns, improvements ...

Theory: This process will make the design better by having more people
looking at the architecture, chipping in best solutions, practices.

Reality: A bunch of juniors who never know real fundamental computer
science ask a few senior people to teach them about basic things very
similar to why 2 + 2 = 4, but not 1, not 2, not 3, not 5, not 6, not 7
… all the way to not millions.

Real goal of idiots: Avoid responsibility. Managers and senior people
nowadays, including the architects, are often very bad at technologies
and engineering. So they want to have a bunch of people to hide
behind, if something goes wrong with the design. Nobody wants to take
individual responsibility.

Result: Endless stupid meetings that look like Computer Science 101.
Endless stupid non-tech arguments such as "It is not popular in our
company", "I have never seen anybody use it", but not technical merits
of the solutions.

At the end of the day, it will be a meh meh design that every idiot
can understand but nearly useless in implementation.

2. Story writing

In Scrum, stories supposed to replace huge ream of papers with useless
diagrams and thousand pages of documentation.

Theory: They should be written in a way that there is enough
information for architects and programmers to work on, and enough for
QAs, stakeholders to verify and accept the features.

Reality: All the stories are written too shallow, not enough
information for anybody to do anything.

Real goal of idiots: Avoid hiring real architects to cut cost. Use a
bunch of people who don't know what they are talking about to write
useless text.


Result: A bunch of useless stories that need much more clarifications.
Endless meeting to discuss about stories and there is no real place to
record real architecture design as the big picture for whole system.

3. Pair programming

Pair programming is two programmers sit at the same computer, work on
the same task.

Theory: Two programmers have more ideas, more brains, more eyes than
one. They can work better together to produce a product with faster
speed and better quality.

Reality: Actually there are both good and bad things in pair programming.

Good: Bring up new person up to speed very fast. I experience this
first hand many times. When there is a new person join the team, the
best way to bring him up to speed is pairing him with an experienced
engineer on the team.

Also, when a person must learn a new technology fast, efficiently,
pair him with a person that is very good at that technology. It will
reduce a lot of studying, struggling time.

Bad: A lot of companies use pair programming to avoid responsibility.
Two guys making an error is easier to blame something else, instead of
admitting human being stupidity.

Abuse billable hours: A lot of consulting firms, notoriously
ThoughtWorks, advocate Pair Programming as a way to improve
productivity and quality. But actually they put two consultants to
work on a task that can easily be done by one.

Real goal of idiots:

Avoid responsibility.

Double the costs of staffing. Have a bunch of idiots wasting time of
people pairing with them on the job, so those idiots can get
experience to write into their resumes (not really learn).

Slave driving: Stupid management people think that two people working
at the same computer would prevent them to play games or bullshitting
on social media as in the case they work alone.


Result:

Good: Bring people up to speed with the team or with new technologies.

Bad:

Wasting time of good engineers on idiots.

Wasting money to pay double for people the projects don't need.
Productivity and Quality go down, because good people are busy pairing
with idiots.

Sometimes two guys play games or posting bullshit together, so the
project loses two guys instead of one J.

4. XP (eXtreme Programming)

eXtreme Programming (XP) is a sub methodology of Agile. It is not just
one single practice as the things above.

It is worth mentioning here, because it is fundamentally different
than other Agile's sub methodologies.

XP advocates that project teams just need to have a minimum, just
enough ideas about business requirements and the software they will
build, then just write it. No need for lengthy documents, endless
meetings, nothing. Requirements - Code – Test – Deliver.

Easy to see it is hard to work with complex requirements. And XP
requires a team of all good engineers who know what they are doing,
good QAs, good stakeholders.

In 2018, that kind of teams exists only in dream and theory.

Last time I have seen such a team was in 2002.



II. Agile: Applied in Scrum

1. Scrum team structure

- Project Manager: Not really required in Scrum, but always there.

- Product Owner: Key stakeholder

- Scrum Master: Scrum has a formal definition for this. To me,
it is a function that can be performed by any reasonable sane people
in the team.

- Development team: Go read about formal definition somewhere else.

Problem: Not really, the structure is reasonable. It only has problems
when you have an idiot as Project Manager or Product Owner or Scrum
Master, or when you have a bunch of idiots as development team.

In many cases, if the Scrum Master is an idiot, he hurts the project
the most, because he talks too much, calls for meetings that nobody
needs, insists on stupid ceremonies …

But it is not really Scrum or Agile trouble in and of itself.

Idiots practice all methodologies J

2. Scrum artifacts

- Product Backlog

- Sprint Backlog

- Increment

In this section, I will do analysis on all of the artifacts together.

Theory: Go read about them in Agile documents.

Reality: Despite epic stories or whatever, the wholesome picture is
missing right there.

The whole system has something like bottom-up documents, with
stories create epics, epics create the whole software.

But in majority of Scrum projects, there are a lot of tiny but
important parts lost somewhere in between epics, and the wholesome
picture looks like an incomplete product.

Real goal of idiots:

Idiots don't have vision. They don't have architectural capability. So
they prefer to piece small pieces together to create something,
instead of creating a real useful product.


Result:

Every sprint achieves something. At the end, if the project is well
executed, even all the stories are finished and accepted.

But … there is no useful product. Just a giant complex system consists
of stories stitched together. That system can only perform half-ass
functionality.

Or worse, a project can go on forever, stories completed, then new
stories created.

Functionalities created but can't really be used.



3. Scrum events

In this section, I will do analysis separately on each event. Some of
them are not actually bad, unless performed by idiots. But they are
not Scrum's problems. In that case, I will just list the name and omit
the analysis.



a) The Sprint

A sprint is a time-boxed period during which specific work is
completed and made ready for review. Sprints are usually 2-4 weeks
long but can be as short as one week.

Theory: Break long-time projects into manageable durations, each
duration shows some accomplishments. Easier to do the planning, and
have better vision of progress.

Reality: Many project teams choose 2-week or 3-week sprints.

Real goal of idiots:

Don't have to see too big a picture.

Don't have to see too far.

Have something to show every sprint, to brag with upper managements.

Result:

Short sight vision. With 2-week or 3-week sprints, people don't want
and don't dare to make big things happen.

Teams are afraid to take risks, to avoid losing sprint velocity, avoid
creating more backlogs.

As a result, it is incredibly hard to create good products with good
technologies.

Just a piece of meh meh software that at the end of the day, nobody is
happy with it, least of all the users.



b) Sprint Planning

Sprint Planning team meetings are time-boxed events that determine
which product backlog items will be delivered and how the work will be
achieved.

Theory: Sprint Planning prepares the team better to work on the coming
sprint. It provides the team with a clear list of stories to execute,
with estimate workloads.

Reality: Sprint planning usually consists of stories picking (choosing
what stories to execute in the sprint) and stories estimation (Give
story some points based on complexity).

Stories estimation: Each story is given a point number from Fibonacci
numbers. The numbers are based on complexities of stories.

Some team (very few) choose points based on time to complete, rather
than complexity.

Real goal of idiots:

Have some things to whip the team with, as driving slaves.

It is easier look at small pieces and blame who do what in the case
something wrong happens.

Result:

Sprint is a terrible concept, especially anything between 1-week to
3-week sprints, so the planning doesn't really help.

Wasted time in stories estimations. Given a complexity point, what
does it tell people about the story? A difficult story may takes time?
However, easy story with a lot of mundane tasks that every idiot can
do might also take time too, because there are too many easy things to
do.

Estimation based on time, contrary to Agile theory and popular belief,
maybe a little more useful, because it helps people to divide their
workloads and work hours a little bit better. But not much better.



c) The Daily Stand-up

The Daily Stand-up is a short communication meeting (no more than 15
minutes) in which each team member quickly and transparently covers
progress since the last stand-up, planned work before the next
meeting, and any impediments that may be blocking his or her progress.

Theory: The Daily Stand-up helps project leaders to know the progress
of the team. Team members know each other's progresses, and can help
each other to overcome the blockers.

Reality: Most of software engineers don't want to wake up early in the
morning. So most teams have standups after 10:00 AM their times. Few
have earlier standups, for example around 9:00 – 9:30 AM.

Many teams that have people across time zones in the U.S. have
meetings about 12:00 PM EST, which is 9:00 AM PST.

Many teams that have people around the world have even more bizarre
times, or have multiple standups per day depends on time zones of the
members.

Many startups go over 30 minutes or more, depends on teams.

Daily standups cut the work day into two parts: Before standup and
After standup.



Real goal of idiots:

Micro management. Dumb managements don't know tech, cannot comprehend
technical and technological progresses, so they rely on daily reports.

Result:

As mentioned in Reality, standups cut the work day into two parts:
Before standup and After standup.

If the one of the parts is early in the day, the developers still have
a big chunk of the day to work. However, it must be early in the
morning, and nothing good happens when a developer must wake up too
early. The whole day's productivity will be affected.

If the time division happens somewhere at middle of the day or a
little later, most of the people will only work half a day. One of the
parts (Before standup or After standup) will be churning time,
bullshit time or reading time.

It is basic psychology. Developers wake up late in the morning,
standup time is coming, why work? We can always work after standup.
Or standup is done, we finish our reports for the day. Why work? Let
work tomorrow morning.

An 8-hour work day turns into a 4-hour work day, or even worse.

Daily standup also distracts people from long term thinking, just work
on mundane things to have something to report at standup.

It also creates bullshit mentality. As long as a developer has
something to report as standup, he doesn't really care about real
work. I have seen people who report bullshit for months without the
project managers, scrum masters or any management people know anything
about it. And if it is not my project, I don't even care. Just watch
the bullshit for fun.

d) The Sprint Review

e) The Retrospective



III. Conclusions

Agile methodology and its sub methodologies were born to address the
short coming of previous methodology: Waterfalls.

However, Agile fails to address the most important component of a
software project: Human being.

Arguably, certain parts of Agile tries to overcome the short coming of
the teams. However, if the teams consist of certain amount of idiots,
especially project managers and scrum masters, the results are
terrible.

And in order to be idiot-proof, Agile creates idiotic things, most
notable of all are Sprint and Daily standup.

All the methodologies so far try to fix wrong things. They don't fix
people. Especially they don't fix stupid people.
It is similar to the case a manufacturer produces an unsafe car.
Instead of fixing the safety issues to make the car safer, they
attach more seat belts and airbags into the car.

If people have no required skills: train them. If they are too stupid
and don't want to learn: fire them and look for better people. Instead
of doing that, companies and organizations try to create idiot-proof
methodologies. But they don't know that the world will keep making
better idiots J

Investing more in education instead of investing in methodologies will
fix the problem.




#chauhonglinh
#agile
#software_engineering

Hướng dẫn install và config gollum

https://projects.davidplanella.org/open-source/gollum-wiki-installation

hướng dẫn install và config gollum, 1 cái app quản lý data dùng git
làm revision control và markdown để edit.

có thể học từ đây cách config 1 cái web app ruby và config nginx

sudo apt install nginx

We will start by creating an Nginx virtual host that listens to port
80, and sets up the reverse proxy that forwards the client requests to
Gollum's web server. Let's define it in the usual Nginx way:

sudo vim /etc/nginx/sites-available/example.com.conf

File contents:

upstream gollum_app_webrick_server {
server localhost:4567;
}

server {
listen 80;

server_name $YOUR_SERVER_NAME_OR_IP;

location / {
proxy_set_header Host $host;
proxy_set_header X-Forwarded-For $proxy_add_x_forwarded_for;
proxy_set_header X-Forwarded-Proto $scheme;
proxy_set_header X-Scheme $scheme;
proxy_redirect off;

proxy_pass http://gollum_app_webrick_server;
}
}

Finally, we simply need to enable the configured site. Again, in the
usual Nginx way:

sudo ln -s /etc/nginx/sites-enabled/example.com
/etc/nginx/sites-available/example.com.conf

Có những đạo lý nào năm 20 tuổi biết càng sớm càng tốt?

Có những đạo lý nào năm 20 tuổi biết càng sớm càng tốt?
(+40.296 likes)
(lược dịch)
-----------------------------------------------
Group Weibo Việt Nam:
https://www.facebook.com/groups/weibovn/
Fanpage:
https://www.facebook.com/weibovietnam/
Nguồn:
https://www.zhihu.com/answer/1037915328
Dịch bởi: Nguyễn Thị Thùy Mơ
-----------------------------------------------
1. Khi yêu nhau ở tuổi đôi mươi, con gái luôn nghĩ tình yêu như tiểu thuyết ngôn tình, con trai lại toàn nghĩ đến AV.
(chú thích: AV là Adult Video)
Nếu con gái có ý định yêu đương, tốt nhất vẫn nên nghĩ đến ham muốn tình dục của bản thân đến mức độ nào thì có thể chấp nhận được. Mưa dầm thấm lâu, sớm muộn sẽ phát sinh quan hệ, đừng tưởng rằng quan hệ tình dục an toàn là ổn.
2. Cách tốt nhất để yêu một người không phải giống như bảo mẫu, mỗi ngày chăm lo việc ăn uống, đón đưa; điều này sẽ chỉ khiến cho đối phương coi thường bạn mà thôi. Cách tốt nhất chính là bản thân biết cầu toàn, rồi trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Một người con gái sẽ không hài lòng với việc bạn chỉ biết ngày đêm nuông chiều cô ấy, giống như những con côn trùng bay xung quanh, ngoài việc đối tối với cô ấy ra thì cái gì cũng không biết, cái gì cũng không làm được. Người con gái ấy càng hi vọng hơn việc bạn biết cầu toàn, biết nghiêm túc thực hiện hoài bão của bản thân.
3. Những người chưa từng trải qua đau khổ thì không đủ tư cách để nói về cuộc sống.
Chỉ có trải qua đau thương vỡ mộng, bạn mới có thể có cái nhìn thấu đáo và sắc nét hơn về thế giới, về bản chất thực của con người.
4. Một người đàn ông 20 tuổi, không nên cảm thấy tự mãn khi có trong tay một người phụ nữ xinh đẹp. Chỉ cần bạn dậm chân tại chỗ, không muốn tiến lên, đối phương dù có tốt đẹp ra sao cũng sẽ bỏ bạn mà đi.
Đây chính là quy luật tự nhiên! Cho dù tình cảm đôi bên có sâu đậm nhường nào cũng không thể cưỡng lại nó. Thế quy luât tự nhiên là gì?
Chính là đàn ông mê sắc đẹp, phụ nữ thích nam cường. Phụ nữ chỉ thích những người đàn ông ưu tú thay vì những kẻ yếu đuối, kém cỏi, chẳng làm được việc gì.
5. 20 tuổi, nếu bạn cảm thấy ngôi trường mình đang theo học rất tệ, bạn có thể nghĩ về việc thi vào một trường khác.
Trong xã hội này có rất nhiều người phải trải qua 3,4 năm mới đậu đại học, và nếu kỳ thi tuyển sinh đại học diễn ra mỗi năm một lần, vậy tại sao không suy nghĩ đến việc thi lại? Lãng phí 4 năm thanh xuân trong một môi trường đại học kém cỏi chẳng thà bỏ ra 1 năm thi vào một môi trường tốt hơn.
6. Trong cuộc sống đại học, đừng để bản thân sống không hạnh phúc, bằng không, khi bước ra ngoài xã hội, bạn sẽ đột nhiên cảm thấy muốn quay trở lại, muốn trở nên thật mạnh mẽ hơn.
7. Đừng nghĩ rằng có thể dựa vào quan hệ mà có được tất cả mọi thứ, cảm thấy bản thân biết cách làm người, biết cách lấy lòng lãnh đạo thì có thể ngẩng cao đầu, vô lo vô nghĩ.
8. Phụ nữ rất để ý đến việc người đàn ông của mình đã từng yêu người phụ nữ nào khác hay không, còn đàn ông lại để ý cơ thể người phụ nữ đã từng qua tay người đàn ông nào khác hay chưa.
9. Khi ở bên người phụ nữ, người đàn ông phải biết cách kiềm chế bản năng của mình, không nên để người khác thấy rằng bạn chỉ quan tâm đến chuyện nam nữ. Khi đối phương biết bạn chỉ quan tâm đến chuyện ấy, việc mất nhau sẽ chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
10. Khi nửa kia lùi một bước, bạn không nên hung hăng chất vấn đối phương. Điều bạn cần làm chính là bình tĩnh và lặng lẽ lùi hai bước, lùi để tiến mới chính là sách lược thông minh nhất. Như vậy sẽ không làm cho đối phương cảm thấy áp lực, khó chịu. Điều đó đồng nghĩa với việc thay vì dáng vẻ khóc lóc sướt mướt hay quỳ gối cầu xin, hình tượng của bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, tự nhiên hơn.
11. Trong tình yêu, chỉ có chân thành là không đủ, nếu như không có kỹ năng thì sự chân thành ấy sẽ chỉ khiến cho bản thân "vạn kiếp bất phục".
Bao nhiêu người đã cho đi tất cả sự chân thành của họ, nhưng đổi lại chỉ là sự phản bội của đối phương. Hãy nhìn Vương Bảo Cường, Giả Nãi Lượng, bạn sẽ biết như thế nào gọi là "nam nhân không hư thì nữ nhân không yêu".
12. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tốt nhất hãy có cho mình một kỹ năng.
Sinh viên ngoại thương, nhân văn có thể thi chứng chỉ CPA, sinh viên ngành khoa học kỹ thuật có thể học lập trình. Có một kỹ năng bên mình, bạn sẽ không phải lo sau này không có cơm ăn. Khủng hoảng tuổi trung niên của nhiều người nằm ở việc không có kỹ năng thành thạo, và rất dễ bị thay thế, loại bỏ.
13. Nếu bạn cảm thấy bạn đang sống môt cuộc sống vô cùng hỗn độn, hời hợt; hãy bước ra ngoài xã hội để cảm nhận những khó khăn, vất vả. Khi bạn thức dậy lúc 6h sáng mỗi ngày cho kịp chuyến xe để đi làm; khi bạn gặp phải những vấn đề khó giải quyết trong công việc; bạn sẽ cảm thấy khoảng thời gian đi học mới chính là thiên đường, và bạn sẽ phải hối tiếc vì đã lãng phí thời gian vào những điều vô nghĩa.
14. Những người được coi là "tinh anh" là bởi vì yêu cầu của họ khác với người bình thường. Khi làm việc, yêu cầu của người bình thường chỉ là tạm được, nhưng yêu cầu của những người "tinh anh" lại rất cao.
15. Những người trẻ tuổi vì tầm nhìn hẹp hòi mà luôn nghĩ làm ông chủ phải rất giỏi giang. Thực ra, làm ông chủ không cần phải giỏi giang như thế; có rất nhiều người cuộc sống còn không bằng nhân viên, muốn tiền không có, muốn địa vị lại càng không.
16. Đừng kỳ vọng quá cao với bản chất của con người, bạn sẽ dễ dàng bị tổn thương bất cứ lúc nào đấy.
17. Ở tuổi 20, điều có thể hủy hoại bạn nhất chính là niềm vui đến quá dễ dàng.
18. Nếu như chương trình đại học của bạn không thuộc dự án 211, bất luận thế nào cũng phải cải thiện điểm số, nâng cao thành tích để thuận tiện cho việc du học và nghiên cứu.
(dự án 211 : bao gồm những trường đại học trọng điểm và cực tốt tại Trung Quốc)
19. Hãy trải nghiệm và tận hưởng tình yêu.
Bất luận bị tổn thương hay là tình yêu đích thực, tình yêu có thể khiến bạn trưởng thành hơn, EQ cao hơn, và hiểu rõ hơn làm thế nào đối đãi một cách có chừng mực giữa người với người.
20. Phải giữ tâm an trí tĩnh, không nên quá coi trọng những vật chất bên ngoài. Tiền bạc, phụ nữ hay danh vọng, đều sẽ làm phiền bạn, can thiệp vào sự phán đoán của bạn.
21. Nếu bạn không biết tương lai sẽ như thế nào, sẽ làm công việc gì, hãy đi tìm môt công việc kiếm ra nhiều tiền.
22. Những lời khen ngợi khoa trương đa số đều là giả dối; những lời phê bình, làm bạn xấu hổ mới chính là những lời thật lòng.
23. Nhìn người phải nhìn vào ưu điểm, chứ không phải chỉ trích. Chỉ khi bạn nhìn thấy ưu điểm của người khác thì mới lấy đó làm gương, mới không bụng dạ hẹp hòi, ích kỷ. Khen ngợi người khác không làm bạn mất đi thứ gì, cũng không có nghĩa bạn không ưu tú.
24. Đừng xấu hổ khi dựa vào bố mẹ. Xã hội này chỉ công nhận kết quả, không ai nhìn vào quá trình của bạn.
25. Hãy để dành tiền tiết kiệm, đừng chi tiêu quá mức, đừng xem thường khoản tích lũy 500-1000 tệ mỗi tháng.

#kinhnghiem 
#lpt

HỌC SINH CẤP 3 BƯỚC VÀO ĐẠI HỌC, CÓ KIẾN THỨC VÀ KINH NGHIỆM NÀO BẮT BUỘC PHẢI BIẾT HAY KHÔNG? (phần 1)

HỌC SINH CẤP 3 BƯỚC VÀO ĐẠI HỌC, CÓ KIẾN THỨC VÀ KINH NGHIỆM NÀO BẮT BUỘC PHẢI BIẾT HAY KHÔNG? (phần 1)
__________________________________________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam/
Dịch bởi: Minh Hòa - vui lòng repost hoặc mang ra ngoài hãy ghi rõ nguồn, xin cảm ơn mọi người
___________________________________________
Những bạn học đã ấn vào bài viết này, đừng động tay nữa, ngồi thẳng lưng lên vực dậy tinh thần , tin tôi đi, câu trả lời này của tôi sẽ làm thay đổi cuộc sống đại học của bạn, 90% bạn đọc hiểu được sẽ chạy mất dép, còn bạn đọc nào không hiểu thì hết cách rồi. Nếu như bạn không có thời gian, một số nội dung có thể không đọc, nhưng điều 1 và 10 phải xem thật kĩ, đặc biệt là điều 10, nhất định phải xem thật kĩ.
I/ BIẾT ĐƯỢC NHỮNG KIẾN THỨC NÀY, TRONG LỚP BẠN CHÍNH LÀ NGÔ NGẠN TỔ (LƯU DIỆC PHI)
*Ngô Ngạn Tổ (吴彦祖): là nam diễn viên điện ảnh, đạo diễn, kiêm nhà sản xuất phim người Mỹ gốc Hoa của điện ảnh Hồng Kong. Anh nổi tiếng là diễn viên hàng đầu của nền công nghiệp điện ảnh Hoa ngữ với khả năng diễn xuất đa dạng và đặc biệt. (theo Wikipedia)
*Lưu Diệc Phi(刘亦菲): là một nữ diễn viên nổi tiếng người Hoa đã có quốc tịch Mỹ. (Theo Wikipedia)
1. Nếu bạn muốn các anh, các chị trong lớp thích bạn, muốn được các bạn kính trọng, hoặc là muốn làm cán bộ lớp, chỉ cần làm 3 việc sau đây:
Điều thứ 1, nghỉ hè thì mua nhiều quần áo mới 1 chút, nữ sinh có thể học trang điểm, nam sinh chú ý vệ sinh, sau khi vào đại học bạn sẽ mở ra một cánh cửa lớn bước ra thế giới.
Điều thứ 2, nghỉ hè nhất định phải chuẩn bị trước 1 phần giới thiệu bản thân, bởi vì lên đại học rồi sẽ phải dùng đến mấy chục lần (tập quân sự, lớp học, giới thiệu tổ đoàn vân vân), viết tốt nội dung, khiêm tốn nhưng có thể bày tỏ rõ sự ưu tú của bạn, mỗi ngày luyện tập 3-5 lần. Đến lúc khai giảng, khi người khác lắp bắp giới thiệu bản thân, bạn lên bục lại điềm tĩnh nói chuyện, ngữ khí trầm ổn tự giới thiệu bản thân, ấn tượng đầu tiên nhất định thắng rồi, phần sau muốn kết bạn hay kết thân, mọi sự đều một nửa thành công rồi.
Điều thứ 3, học tốt một phần biểu diễn, ví dụ nữ sinh ca hát nhảy mua, nam sinh vừa đánh đàn ghita vừa hát, cũng không cần học quá giỏi làm gì, cực khổ luyện 1 bài hát hoặc nhảy 1 đoạn là được, vừa khai giảng sẽ có rất nhiều cơ hội lên bục, người có biểu hiện xuất chúng, cơ bản là có quyền ưu tiên chọn lựa hơn rồi!
2. Chủ nhiệm của lớp đại học thần xuất quỷ mất, một năm cũng gặp mặt không được tới mấy lần. Bởi vậy, lúc khai giảng nhất định phải lưu lại số của chủ nhiệm trước, sau này sẽ có tác dụng rất lớn.
3. Những công việc part-time bên cạnh trường đều rất thấp, ví dụ như shipper hay gì gì đó, nhưng cơ bản rất nhiều bạn học đại học đều là thiếu tiền, đặc biệt là yêu đương. Vì thế, trước mắt nắm chắc được 1 công việc có thể kiếm được tiền là rất quan trọng, như là dịch thuật anh văn, tạo PPT, viết bài kiếm tiền vân vân.
4. Bình thường thư viện không nhiều người, nhưng cuối tuần thư viện nhất định là sẽ đầy, muốn giành chỗ thì phải tới sớm, một lát sau là không còn chỗ nữa rồi.
5. Ra ngoài nhớ cầm theo 1 bao khăn giấy, có thể tạo bao nhiêu sự bất ngờ, cũng có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề.
6. Làm 1 cái bảng, ghi chú việc làm mỗi ngày, cực kì cực kì quan trọng, có thể tham khảo (Nhật kí Hồ Thích du học):
*Hồ Thích (1891-1962): là 1 nhà ngoại giao, nhà văn tiểu luận và nhà triết học Trung Quốc, là người có những đóng góp to lớn cho chủ nghĩa tự do và cải cách ngôn ngữ TQ.
"Ngày 4 tháng 7: Mới viết cuốn nhật kí này, cũng bởi vì thúc đẩy bản thân học kì sau viết nhiều tâm tư hơn, trước tiên phải đọc xong cuốn "Henry VIII" của Shakespeare!
Ngày 13 tháng 7: đánh bài
Ngày 14 tháng 7: đánh bài
Ngày 15 tháng 7: đánh bài
Ngày 16 tháng 7: Hồ Thích ơi là Hồ Thích! Mày làm sao có thể như thế này! Kế hoạch học tập mày đã viết sẵn ra mày quên rồi sao?
Ngày hôm nay "Ngô nhật tam tỉnh ngô thân" (Tôi mỗi ngày nhiều lần cảnh tỉnh bản thân)… không thể tiếp tục như thế này!
Ngày 17 tháng 7: đánh bài
Ngày 18 tháng 7: đánh bài."
7. Nếu như bạn cười rồi, có thể nhích nhích tay tốn 1 giây like 1 cái, rồi tiếp tục đọc nhe.
II> AN TOÀN VÀ PHÒNG CHỐNG LỪA ĐẢO:
1. Quản giáo chẳng có chuyện gì làm, nhàn cư vi bất thiện (chẳng có chuyện gì làm thì sẽ làm chuyện xấu), mấy em gái cẩn thận, mấy em trai càng cẩn thận hơn. Nam sinh cũng không phải là 100% an toàn, nhất định phải nâng cao cảnh tỉnh.
2. Nữ sinh tối đêm không nên ra ngoài 1 mình, càng không nên đi những con đường không có đèn đường.
3. Vừa lên đại học có người đề xuất với bạn đồ á, có thể từ chối toàn bộ, cơ bản là các anh chị khóa trên giá nhập thấp giá ra cao, mua đồ, đi siêu thị ở gần trường, đừng vì tính tương thiện mà bị lừa tiền. Cũng có những người chạy tới phòng ngủ phát tờ rơi, giống như mấy thể loại máy tính second hand và đồ make up bán chạy, lúc bạn muốn đi mua hay hỏi các anh các chị, bởi vị bọn họ từng bị lừa đảo qua rồi, biết mấy cái này cũng chẳng có tác dụng gì đâu.
4. Cho vay nặng lãi trong trường đầy ra, có nghèo thì cũng chớ đụng vào.
5. Vừa mới khai giảng phòng ngủ nhất định phải khóa cửa, buổi tối đi ngủ bắt buộc phải khóa cửa bên trong. Đồ vật quý giá thì mang theo bên mình hay là mua cái tủ có khóa, đừng có đi thử thử nhân tính.
6. Đừng sử dụng những máy điện tử vi phạm luật, không phải là không nổ, chỉ là thời chưa tới thôi.
7. CLB thì ít vào thôi, đặc biệt là phải nộp phí đấy, rất nhiều người đều là nộp phí hội nhóm mà chẳng có hoạt động gì cả, chỉ là treo cái tên mà thôi. Vào CLB rồi, chất lượng quan trọng hơn số lượng.
8. Những công việc part time muốn bạn trả tiền đều là lừa đảo hết.
III> TÌNH CẢM NAM NỮ:
1. Yêu đương sớm, 1 tháng trước mọi người vừa rời khỏi quê hương, đều sẽ cảm thấy cô đơn, nhớ nhà, bên cạnh cũng chẳng có bạn nào thân thuộc, là thời điểm ra tay tốt nhất, nam nữ đều giống nhau cả.
2. Gặp người mình thích thì đi theo đuổi, nhưng đừng vướng mắc.
3. 2 bên tình cảm tốt đẹp phát triển quan hệ, nhất định phải có bảo hộ, đừng có dựa vào vận may.
4. Nếu như không cẩn thận cho vào trong rồi, thời gian đầu tiên đi mua ngay thuốc tránh thai, đừng cho rằng tôi làm quá để dọa mọi người, coi thường mọi chuyện, nam sinh phải bảo vệ cho sự quyết tâm của nữ sinh, đại học mang bầu, sinh con ra tình cảm giữa 2 người đều không tốt.
5. Nữ sinh bị thu hút bởi nam sinh nào có chí tiến thủ, nữ sinh có khí chất sẽ hấp dẫn được nam sinh, vẻ ngoài chỉ là cảm nắng nhất thời, nội tâm mới khiến mê cả một đời.
6. Đôi yêu nhau đừng ngày nào cũng livestream trên vòng bạn bè show ân ái.
7. Quan hệ đồng tính thật sự có, đối đãi bình thường, đúng đắn là được.
IV> HỌC TẬP:
1. Lên đại học rồi rất nhiều giáo viên sẽ không quản sinh viên đâu, vì vậy bạn nên học tập cách tự quản bản thân mình. Lên lớp cố gắng ngồi chỗ càng gần bảng càng tốt, tốt nhất là hàng 1 hàng 2. Ngồi đằng trước rất dễ tập trung, ngồi đăng sau rất dễ bị phân tán tư tưởng chơi điện thaotj.
2. Cố gắng học tập tốt thì cái gì cũng không lệch đi đâu cả.
3. Thi chứng chỉ thì nên thi sớm, đừng kéo dài, đặc biệt là cấp 4, 6 (Đại học Trung Quốc có kì thi Anh văn cấp 4 và 6), sớm qua sớm yên tâm, tuyệt đối đừng trì hoãn.
4. Muốn học tập thì đi tìm 1 môi trường học tập thích hợp, chứ như kí túc xá thoải mái như thế, mà lại muốn học tập hiệu quả cao, khả năng sẽ rất thấp đó.
5. Tuyệt đối đừng để nợ môn. Nợ môn thì những học bổng, phần thưởng, thạc sĩ về sau đều không có duyên với bạn đâu.
6. Phát hiện không thích chuyên ngành, lập tức đi chuyển chuyên ngành, mỗi lần trì hoãn dũng khí thì mất thêm 1 phần.
7. Mỗi ngày ở trên giường xem phim dài tập, chơi game càng ngày càng phí, đi ra thư viện nâng cao bản thân.
8. Tuyệt đối đừng bao giờ tin đọc sách là vô ích. Lơ mơ thì đi đọc sách, 1 cuốn không được thì 2 cuốn. Lúc đọc nhất định phải có tư duy bản thân, đọc nhiều rồi đọc sâu. Nếu như một thời gian không biết nên đọc những quyển sách nào, đi xem tài khoản [Đại tây vu vu], tôi muốn chia sẻ 200 quyển sách kinh điển trong tủ sách con người ưu tú cần thiết đọc, mấy cuốn sách đó không những đánh bại sự lơ mơ của bạn, còn mang đến cho bạn sự cải thiện khả năng tự duy chéo.
9. Nhất định phải dành thời gian đi học Office và PS, tốt nghiệp xong lương lậu sẽ cao hơn nhiều.
10. Người học tiếng Anh giỏi tiền đồ và "tiền" đồ đều tốt, không có ngoại lệ.
11. Tôn kính giáo viên, cho dù môn học của giáo viên ấy thật sự chẳng có hứng thú gì.
HẾT PHẦN 1
PHẦN 2 COMING SOON

#kinhnghiem #lpt #daihoc 

HỌC SINH CẤP 3 BƯỚC VÀO ĐẠI HỌC, CÓ KIẾN THỨC VÀ KINH NGHIỆM NÀO BẮT BUỘC PHẢI BIẾT HAY KHÔNG? (phần 2)

HỌC SINH CẤP 3 BƯỚC VÀO ĐẠI HỌC, CÓ KIẾN THỨC VÀ KINH NGHIỆM NÀO BẮT BUỘC PHẢI BIẾT HAY KHÔNG? (phần 2)
__________________________________________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam/
Dịch bởi: Minh Hòa - vui lòng repost hoặc mang ra ngoài hãy ghi rõ nguồn, xin cảm ơn mọi người
Phần 1: https://www.facebook.com/groups/weibovn/?multi_permalinks=609704529894259&notif_id=1585210385068116&notif_t=feedback_reaction_generic&ref=notif
___________________________________________
V> KÍ TÚC XÁ VÀ GIỮA NGƯỜI VỚI NGƯỜI:
1. Bạn cùng phòng không đồng nghĩa với bạn bè.
2. Không nên phàn nàn, cũng cố gắng hết sức cách xa mấy người hay nghe phàn nàn.
3. Buổi tối gọi điện thoại cho bạn trai tâm tư tâm tình, xin mời ra ngoài kí túc xá.
4. Tình người là bạn đáp tôi trả, lần này bạn ăn cơm người ta mời, lần sau nhớ cũng nên giúp người đó.
5. Ngày ngày ở kí túc xá chơi game cũng được, xin mời cắm tai nghe vào.
6. Kết bạn là kết tam quan chính, bạn chơi cùng với ai, bạn cũng rất có thể biến thành người đó.
7. Cuối tuần, đừng đặt đồng hồ vào lúc sáng sớm.
8. Tuyệt đối đừng nói xấu sau lưng người khác.
9. Ở kí túc xá không nên nói quá nhiều chuyện riêng tư.
10. Nếu như bạn hút thuốc, cố gắng đừng ở kí túc xá hút, đi ra ngoài ban công hoặc hành lang hút.
11. Hãy quên đi 2 chữ hợp thể, tuyệt đối đừng lãng phí thời gian tham gia mấy cái hoạt động tập thể vô ích. Đừng nghĩ rằng tham gia tập thể rồi là làm giống như mọi người. Thời gian của bạn càng trân quý hơn, ít làm những chuyện vô ích thôi.
12. Phải học cách từ chối người ta hợp lí, đây cũng là 1 loại trưởng thành.
13. Độc lập tư duy rất quan trọng, tự học được chuyện phán đoán , bản thân đi thử nhiều phương thức cuộc sống khác nhau, hiểu rõ những lĩnh vực khác nhau, tiếp cận với nhiều loại bạn khác nhau. Nhưng đừng nghe những vị học trưởng giảng cho bạn cái gì mà các mối liên kết xã hội, giao tiếp . Bọn họ chỉ là ăn cơm của trường sớm hơn bạn 2 năm thôi.
14. Be yourself (Hãy là chính bạn).
VI> SINH HOẠT:
1. Mua kem chống nắng, cái này tập quân sự cấp thiết dùng.
2. Xô với chậu có thể không đem, muốn tìm, siêu thị trường học có.
3. Quan hệ tốt với dì quản kí túc xá, cuộc sống 4 năm đại học sau này của bạn sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
4. Đừng suốt ngày lười biếng order đồ ăn bên ngoài, đừng để canteen trường đại học trở thành hồi ức tốt đẹp của bạn.
5. Thi bằng lái xe càng sớm càng tốt.
VII> QUY TẮC MỤC TIÊU:
1. Càng sớm chuẩn bị thực tập càng tốt, tốt nhất là nên từ năm nhất bắt đầu.
2. Tránh xa mấy cái thứ có thể khiến bạn trong 1 thời gian ngắn đạt được hài lòng và mãn nguyện. Ví dụ như: mắng người, cá cược, đoạn video ngắn, tiểu thuyết drama phim dài tập không có đầu óc vân vân. Nuôi dưỡng thói quen tự giác sẽ có lợi cho cuộc đời bạn. Tôi cũng dùng thời gian 2 ngày, dựa theo kinh nghiệm bản thân trong mấy năm qua, tiến hành tổng hợp các phương pháp khiến bạn có thể tự giác, đi xem tài khoản [Đại tây vu vu], bạn có thể chia sẻ cùng với 26 vạn người khác về chiến lược tự giác này.
3. Trân trọng thời gian, càng quan trọng là học được cách quản lí thời gian, mình cực kì đề xuất các bạn học tự lập cho mình 1 hệ thống quản lí thời gian, khi hình thành được thói quen rồi, bạn sẽ nhận ra được mỗi phút mỗi giây của bản thân đều cực kì có nghĩa.
4. Bỏ những cái app mất thời gian như là Douyin, Kuaishou, …. Bạn mỗi ngày sẽ có nhiều thời gian làm mấy chuyện có ích hơn.
5. Lời người khác nói thì tham khảo ý kiến thôi, cuối cùng vẫn nên tự quyết định.
6. Chuyện muốn làm thì đi làm đi, nỗ lực làm, ý nghĩa của sự nỗ lực đồng nghĩa với không cảm thấy hối tiếc.
7.Học tập không chỉ giới hạn ở lớp học, làm thế nào để sắp xếp thời khóa biểu mới quan trọng hơn. Sắp xếp tốt các giờ học, là yếu tố quyết định khoảng cách khác biệt giữa bạn và các bạn học khác.
VIII> TIỀN SINH HOẠT PHÍ:
1. Tiêu ít tiền lại, hoặc là dùng cho những thứ có ích cho bản thân. Làm sao tính toán tiền bạc mà chi ít hơn, ví dụ như mua túi, mua card game. Đầu tư nhiều hơn vào những gì cho mình. Ví dụ như báo danh lớp học, học cái khác.
2. Sinh viên đại học có nên làm thêm không? Những công việc dùng thời gian đổi lại tiền bạc, đừng làm, ví dụ như shipper hay phát bill cho mấy nhãn hàng. Những công việc dùng não bộ kiếm tiền, ví dụ như viết bài, thiết kế, nhiếp ảnh, gia sư, không ảnh hưởng đến việc học tập thì có thể thích hợp để làm. Học càng sớm việc dùng kiến thức kiếm tiền là rất có lợi, tiền không phải là tầm thường, lười mới là tầm thường. Giả bộ không để ý đến tiền, bạn sẽ thật sự không có tiền đó.
3. Học cách quản lí tiền bạc, bởi vì tốt nghiệp rồi sẽ còn rất nhiều lúc điều kiện kinh tế tồi tệ hơn nữa đang chờ bạn.
4. Học cách giữ và nạp tài khoản riêng; và bắt buộc phải tiết kiệm.
IX> SỨC KHỎE BẢN THÂN:
1. Ít uống nước ngọt, ít gọi đồ ăn ngoài, ít ăn đồ ăn vặt.
2. 3 bữa nhớ ăn đúng giờ, đặc biệt là bữa sáng.
3. Tuyệt đối đừng ngày nào cũng thức khuya.
4. Vận động luyện tập, đừng để bị béo.
5. Đi đường phải ngẩng cao đầu, gù lưng nhìn rất xấu.
6. Yêu sức khỏe bản thân là điều cơ bản tất yếu, có khả năng yêu bản thân, mới có khả năng yêu người khác.
X> TÂM NIỆM VỀ SỰ KIÊN TRÌ VÀ NỖ LỰC (MẤY PHẦN KHÁC CÓ THỂ KHÔNG XEM, NHƯNG ĐOẠN NÀY NHẤT ĐỊNH PHẢI XEM HẾT KĨ CÀNG, NÓ SẼ CÙNG BẠN ĐI 1 ĐOẠN ĐƯỜNG QUA NHỮNG THÁNG NGÀY VỪA CÔ ĐỘC VỪA GIAN NAN)
Vào khoảng thời gian bạn không nỗ lực, không có tự giác ở trong đầu bật ra 1 ý tưởng như thế này:
" Mình mà chịu khó nỗ lực 1 xíu, tùy tiện 1 chút là có thể đè bẹp mấy bạn mấy cái cỏn con này rồi."
Vào khoảng thời gian bạn kiên trì nỗ lực, bạn sẽ cảm thấy:
"Quá nhiều người đuổi theo phía sau rồi, một khắc lười biếng, lập tức sẽ bị rất nhiều người vượt qua."
Nhưng khi bạn đã dốc toàn tâm toàn lực đến 1 mức độ nào đó, bạn sẽ cảm thấy rằng:
"Mẹ nó, có người gì mà chạy nhanh quá, cứ cho là chân bạn phế luôn rồi cũng theo không kịp."
Nhưng nếu như bạn cứ tiếp tục chạy, lúc 2 tay chạm vào vạch đích quay đầu lại nhìn, bạn sẽ phát hiện ra rằng:
"Có người chạy lùi về, có người thì ngồi ngay trên đường, có người thì chạy như người già nhắm vạch đích mà hướng đến."
Tôi thường hướng dẫn những người trẻ lơ mơ, nói với bọn họ: "Đại đa số IQ của người không có sự khác biệt về chất, giống nhau là về lực chạy. Đừng nghĩ quá nhiều, mỗi ngày tan làm dành nhiều thời gian tầm 1 tiếng chủ động học tập, bạn chính là có thể vượt qua đến 90% số các bạn đồng niên, đếm nhiều trường hợp, bạn thậm chí còn không có đối thủ."
Nhân sinh có vô số loại khả năng, khi con người chạy mệt rồi, sẽ có những ý nghĩ khác nhau lóe lên trong đầu.
"Mình không làm được đâu, từ bỏ là tốt rồi."
"Nghĩ ngơi 1 chút, ngày mai tiếp tục chạy."
"Bọn họ cũng dừng lại rồi, vậy thì mình dừng thôi."
"Cho dù có thể tiến lên thêm 1 xíu, vậy cũng tốt rồi đó."
"Bởi vì không muốn chạy, vì vậy mới tiếp tục chạy, đây mới là tư duy của mấy người chạy đường dài."
"Khó thì đúng rồi, lúc đạp xe đạp, xuống dốc rất dễ, lên dốc mới khó, mình phải tiếp tục chạy về phía trước!"
Lựa chọn loại nào, bạn có thể một búa quyết định, nhưng mỗi lần lựa chọn của bạn đều là vì thế giới bạn mong muốn mà đặt 1 ván cược.
Vương Tiểu Ba (học giả, tác giả người Trung Quốc) nói: "Tôi từ lúc bé chỉ được thừa hưởng 1 điều duy nhất, đó là sự cuồng nộ đối với cuộc sống bình dung, là một quyết tâm không nỡ từ chối."
Cuối cùng, chúc bạn ở đại học có thể trở thành một người có đủ sự trâu bò.
Cảm ơn mỗi vị độc giả đã đọc và like.

#kinhnghiem #daihoc #lpt 

Ra-quyết-định nên là một môn học được yêu cầu ở mọi trường cấp 3

Ra-quyết-định nên là một môn học được yêu cầu ở mọi trường cấp 3
CHÚNG TA DÀNH QUÁ NHIỀU THỜI GIAN BẮT CON TRẺ GHI NHỚ FACTS THAY VÌ TRANG BỊ CHO CHÚNG THỨ KỸ NĂNG MANG LỢI ÍCH CẢ ĐỜI.
----------------------
Từ chuyên mục https://forge.medium.com/
12/09/18 | 7 phút đọc | 3.3K Claps
Tác giả: Steven Johnson
----------------------
Khi nhìn lại quãng thời gian 25 năm đầu đời học tập ở trường lớp, thật khó để mà tôi không thấy kinh ngạc về phạm vi những môn mình đã học: ngữ pháp, hóa học, đại số, lịch sử châu Âu, lý thuyết văn chương hiện đại, nghiên cứu phim ảnh, cũng như rất nhiều môn khác. Chúng ta đều có một danh sách từa tựa các môn học với nhau, có vài khác biệt môn phụ chút. Thế nhưng khi ngẫm nghĩ về tất cả các khóa học này ở giai đoạn 25 năm sau, với tư cách là một người 50 tuổi, điều làm tôi phải chú ý nhất đó là thứ bị bỏ qua trong danh sách kia.
Suốt những năm tháng đến trường đó, chưa có một lần nào tôi học một lớp mà mình được dạy cách đưa ra quyết định phức tạp, mặc cho thực tế rằng khả năng đưa ra những lựa chọn nắm vững tình hình và mang tính sáng tạo là một kỹ năng áp dụng cho mọi khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta: môi trường làm việc; vai trò trong nhà với tư cách là bố mẹ hay là thành viên gia đình; đời sống công dân dưới tư cách là người bầu cử, nhà hoạt động, hay là các viên chức, công chức được bầu cử; và sự tồn tại về mặt kinh tế của chúng ta vốn kiểm soát ngân sách hằng tháng hay lên kế hoạch cho sự về hưu sau này.
Tôi không phải là kiểu người kêu ca về đủ thứ nhỏ nhặt vặt vãnh đã học ở trường; tôi đã có sự nghiệp đàng hoàng từ việc tìm ra được ý nghĩa nằm trong những địa hạt không rõ ràng của các môn học. Nhưng tôi ước giá mà chút ít thời gian ở trường lớp đó đã được dành cho nghệ thuật đưa ra quyết định. Sự thiếu sót lạ lùng này đã trở thành một thứ như là ám ảnh đối với tôi, bởi trong vòng 8 năm qua tôi đã nghiên cứu và viết một quyển sách về việc ra quyết định phức tạp và dài hạn mang tên là Farsighted. Quyển sách là một cái nhìn tổng quát về lĩnh vực nghiên cứu đa ngành mới nổi, cho chúng ta rất nhiều thông tin về cách để có được những lựa chọn tốt hơn khi ta tiến đến những "ngã giao đường" trong cuộc sống, những lựa chọn mà có thể mang hệ quả với ảnh hưởng lâu dài trong nhiều năm, hay thậm chí là nhiều thế kỷ: như là có nên thay đổi sự nghiệp không, có nên mua một căn nhà ở ngoại ô và rời thành phố không, hay là ra mắt một sản phẩm mới trên thị trường.
Đa số những nghiên cứu quan trọng trong lĩnh vực đang phát triển này đã được thực hiện với các quyết định nhóm ở mức nhỏ-đến-trung-bình: một nhóm các cố vấn quân sự cân nhắc các lựa chọn khác nhau cho một cuộc xâm lược; một ủy ban cộng đồng cố gắng quyết định về các hướng dẫn phù hợp cho sự phát triển của một khu vực đang cải tiến; một bồi thẩm đoàn quyết định một công dân có tội hay vô tội. Các loại quyết định này được mô tả như mà những quyết định "cần được thảo luận, cân nhắc" vì lý do hợp lý và xác đáng. Khi gặp mặt lần đầu một người bị tố cáo là kẻ trộm cắp trong buổi xét xử ở tòa, có thể trong ta xuất hiện phản ứng mang tính bản năng rằng cảm giác người kia tội lỗi hay vô tội thông qua loạt đánh giá nhanh về phong thái, biểu cảm của họ, hoặc là qua thái độ sẵn có của ta về tội ác và việc thực thi pháp luật. Nhưng các hệ thống được xây dựng để khuyến khích các quyết định đưa ra một cách cẩn trọng thì được thiết kế đặc biệt để giúp chúng ta không ngây thơ sa chân vào những thừa nhận mà mình mặc nhiên cho là đúng, bởi vì những định kiến không lèo lái ta về với quyết định đúng đắn chuẩn xác. Ta cần thời gian để cân nhắc và suy nghĩ kỹ càng, so sánh các lựa chọn, lắng nghe nhiều quan điểm khác nhau trước khi xét xử hay phê bình.
Suốt những năm tháng đến trường đó, chưa có một lần nào tôi học một lớp mà mình được dạy cách đưa ra quyết định phức tạp, mặc cho thực tế rằng khả năng đưa ra những lựa chọn nắm vững tình hình và mang tính sáng tạo là một kỹ năng áp dụng cho mọi khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta.
Một khóa học về việc ra quyết định không cần phải dựa dẫm hoàn toàn vào các thí nghiệm tâm lý đám đông để trau dồi kỹ năng đưa ra quyết định. Lịch sử gần đây có rất nhiều các case study về những quyết định phức tạp được thống nhất bởi nhóm nhiều những người có ý thức chấp nhận và thực hiện những chiến lược và thủ tục được thiết kế để cho ra nhiều kết quả có tầm nhìn xa hơn. Lấy ví dụ như là quá trình quyết định tinh vi và phức tạp dẫn đến cuộc tập kích vào khu phức hợp của Osama bin Laden ở Pakistan xem. Có rất nhiều điều có thể học tập từ việc nghiên cứu những quyết định như vậy, bởi vì chúng ta có thể áp dụng những kỹ thuật đó vào lựa chọn của mình và dùng sự hiểu biết đó để đánh giá khả năng đưa ra quyết định của những người lãnh đạo, đồng nghiệp và bạn bè của mình.
Gần như là bạn chẳng bao giờ nghe về một buổi tranh luận chính trị - hay một cuộc họp cổ đông - mà trong đó một trong số các ứng cử viên hay người điều hành được hỏi họ bắt đầu đưa ra quyết định như thế nào, nhưng sau cùng thì, có lẽ không có kỹ năng nào cần thiết hơn cho một người ở vị trí nắm quyền lãnh đạo ở bất cứ thể loại nào. Sự can đảm, sức hút, trí thông minh - tất cả những đặc điểm thông thường mà ta đánh giá khi cân nhắc bầu cử cho người nào đó trở nên ít quan trọng đi khi so sánh với một câu hỏi cốt yếu: Liệu người này có đưa ra được những lựa chọn tốt khi đối mặt với một tình thế phức tạp không? Sự thông minh, sự tự tin hay trực giác chỉ thật sự hỗ trợ khi ta đã đến được một trong số những "ngã giao đường" khó khăn đó. Ở một mặt nào đó, những thuộc tính cá nhân (đã nêu kia) là không đủ. Thứ mà một "người quyết định (decider) - cái từ bị nhạo báng bởi George W. Bush - cần trong những hoàn cảnh như vậy không phải là tài năng cho việc ra quyết định. Thay vào đó, thứ mà anh ta hay cô ta cần là một kỹ thuật - một chuỗi cụ thể các bước đi để đối diện vấn đề, khám phá những đặc tính độc nhất của nó, cân đo các lựa chọn. Kỹ thuật đó là thứ có thể truyền dạy được.
Đúng là khoa học não bộ và những hàm ý triết học đằng sau cách mà chúng ta quyết định thường xuất hiện trong giáo trình Khoa học Nhận thức hay Tâm lý 101, hay là triết học tự chọn về, lấy ví dụ như là, những người theo chủ nghĩa vị lợi. Các trường kinh doanh cũng rất hay có các khóa học trọn bộ về vấn đề trên, đa số trong đó tập trung vào các quyết định quản trị và điều hành. Thế nhưng ta gần như sẽ không bao giờ tìm được một môn học vào dành riêng cho chủ đề này thậm chí là trong những trường cấp 3 tiên tiến nhất. Có nhiều các kỹ năng quan trọng hơn là khả năng đưa ra những lựa chọn khó khăn không? Tôi có thể nghĩ đến một vài đối thủ: sự sáng tạo, sự đồng cảm, sự bền bỉ. Thế nhưng hẳn là ra-quyết-định phức tạp phải nằm ở đâu đó gần top đầu danh sách rồi. Nó nằm ở vị trí trung tâm của cái mà ta muốn thể hiện khi dùng những từ như "sự khôn ngoan, sự thông thái". Vậy thì tại sao nó lại không phải là một ngành học mũi nhọn trong trường học của chúng ta chứ?
Bố trí hẳn một khóa học xung quanh quyết định có tầm nhìn thực chất mang theo tiềm năng để tạo hứng khởi quan tâm cho những lĩnh vực khác.
Điều hay ho về một lĩnh vực như khoa học quyết định hay lý thuyết quyết định - hay là bất cứ tên gọi nào mà ta muốn gán cho nó - đó là nó như thể một chú "tắc kè hoa" học thuật vậy: Nó hoạt động ổn ở cả bối cảnh yêu cầu tri thức và cả ở trường hợp thiên về thực dụng. Có một kho các tài liệu triết học cũng như một bộ phận nghiên cứu khoa học thần kinh ngày một tăng thêm về số lượng vật lộn với vấn đề này, thế nhưng nó cũng là một vấn đề mang lợi ích thực tế với mọi người. Ai mà lại không muốn có sự lựa chọn tốt hơn chứ?
Cũng có tranh luận mang tính sư phạm cho cách tiếp cận như vậy. Bố trí hẳn một khóa học xung quanh các quyết định có tầm nhìn thực chất mang tiềm năng tạo hứng thú và sự quan tâm cho những lĩnh vực khác vốn đôi khi có vẻ khô khan khi chúng bị cách ly riêng trong phạm trù chuyên môn truyền thống của mình. Một trong số các chủ đề tôi phụ trách là sự khám phá về "mạng mặc định" của trí não, các khu vực của não bộ hoạt động trong suốt cái mà chúng ta thường gọi là sự mơ màng / mơ mộng, khi mà tâm trí ta lang thang và tưởng tượng các viễn cảnh và kết quả tương lai. Mạng mặc định có thể sẽ được học sinh hay sinh viên năm 2 bắt gặp như một vấn đề bên lề trong bài khảo sát sinh học ở chương về thần kinh học. Trong hoàn cảnh này, nó chỉ là một loạt các fact như những số khác mà các em cần ghi nhớ thôi: Hôm nay, ta học mạng mặc định; ngày mai, chất dẫn truyền thần kinh; tuần sau, tiếp qua hạch hạnh nhân. Thế nhưng khi đặt mạng mặc định vào một lớp học được thiết kế hoàn toàn để dạy học sinh cách đưa ra quyết định chất lượng hơn, thì đột nhiên toàn bộ ý tưởng về sự mơ màng / mơ mộng như một hoạt động giàu tính nhận thức trở nên liên quan đối với người học đáng kể. Không cần phải dự định theo đuổi sự nghiệp của một bác sĩ phẫu thuật não bộ để thấy việc học về chủ đề này, một dạng "siêu năng lực" lạ lùng mà hóa ra lại là duy nhất chỉ có ở loài người dùng để hình dung các kết quả dài hạn từ hành động của bản thân, là hữu ích.
Một giáo trình như vậy sẽ kết hợp các lĩnh vực nào? Dĩ nhiên là sẽ có nội dung liên quan đến lịch sử, triết học đạo đức, kinh tế học hành vi, xác suất, thần kinh học, khoa học máy tính và văn học. Thế nhưng nằm trên cả sự "càn quét" đa lĩnh vực này đó là, các em sẽ học được một tập hợp các kỹ năng mang tính ứng dụng vào đời sống và sự nghiệp: cách để xây dựng bản đồ đa sắc thái về một quyết định phức tạp; cách để thiết kế một kế hoạch tình huống và premortem (chiến lược quản lý mà trong đó đội phụ trách hình dung và phân tích nguyên nhân dẫn đến thất bại); cách để xây dựng một mô hình cân nhắc các giá trị (một dạng phiên bản đã cập nhật của danh sách ưu-nhược điểm truyền thống). Các em sẽ học được tầm quan trọng của việc chia sẻ thông tin riêng tư khi cân nhắc trong các nhóm khác nhau và giá trị của việc đo đạc sự không chắc chắn. Các em cũng sẽ học để tìm kiếm những lựa chọn chưa được khám phá và tránh xu hướng rơi ngược trở lại vào những đánh giá nông cạn ban đầu. Các em cũng học về sự quan trọng của việc suy nghĩ từ góc nhìn khác khi thực hiện một lựa chọn khó khăn và cách mà việc đọc các tác phẩm văn học tuyệt vời có thể giúp tăng cường năng lực đó ra sao.
Một ví dụ khác để tích hợp ra-quyết-định vào lớp học nữa đó là nó xây dựng một chiếc cầu nối đầy giá trị gắn kết các môn khoa học và xã hội. Khi đọc triết học trong ngữ cảnh về sự hứa hẹn cũng như hiểm nguy của các thuật toán trí tuệ nhân tạo, là những thứ có thể tăng cường quyết định của con người, ta có thể lập tức hình dung ra những ý tưởng về logic và đạo đức, vốn có cảm giác thật trừu tượng, có thể mang đến những ảnh hưởng hữu hình và cụ thể đến tương lai công nghệ của mình thế nào. Khi đọc tác phẩm văn học dưới góc độ như là một bài tập để nâng cao khả năng thiết lập những quyết định có tầm nhìn, ta có thể trân trọng cách mà các tiểu thuyết phản ánh sự hiểu biết sâu sắc mang tính khoa học, vốn nảy sinh từ các nghiên cứu thực nghiệm, trong cách mà tiểu thuyết dựa vào sức mạnh của sự mô phỏng để mở rộng quan điểm của ta, thử thách những nhận định chủ quan cá nhân, và đề xuất những khả năng mới mẻ.
Thế nhưng lập luận quan trọng nhất cho việc sắp xếp, bổ sung ra-quyết-định như là một môn học bắt buộc cho học sinh cấp 3 đó là: Không quan trọng rằng các em có làm gì trong đời, theo đuổi con đường sự nghiệp nào đi chăng nữa, khả năng đưa ra một quyết định đúng đắn vào thời điểm quan trọng là một kỹ năng sẽ bổ trợ cho các em rất nhiều suốt toàn bộ phần đời làm người lớn. Rõ ràng là ngoài kia có hàng ngàn các môn học tự chọn - trong các chương trình khoa học nhân văn của cấp 3 và bậc đại học, chưa kể đến cả những trường kinh doanh - nơi mà ít nhiều động đến các chủ đề về ra-quyết-định nữa. Đã đến lúc chúng ta đưa nội dung này vào chương trình nền tảng rồi.
----------------------
Ảnh bởi Chris Liverani trên Unsplash
Bài viết gốc:
https://forge.medium.com/farsighted-decision-making-should-be-a-required-course-in-every-high-school-6b5a836c1e1e