Search This Blog

Friday, 17 April 2020

Tam Quan

https://www.facebook.com/groups/weibovn/permalink/630682114463167/

CÓ CÂU CHUYỆN NÀO KHIẾN BẠN THAY ĐỔI TAM QUAN CỦA MÌNH? (P2)
-------------------------------------------------
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn/
Fanpage Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/weibovietnam/?ti=as
Dịch: Hương Giang
-----------------------------------------
*Không re-up trước khi hỏi ý kiến của người dịch. Cảm ơn!  *
----------------------------------------
#2 (+1606 likes)
Cũng đã có tuổi rồi, những câu chuyện tam quan bất chính cũng nghe qua nhiều rồi,tôi thực sự đã gặp qua một lần lừa dối đạo đức rất tiêu biểu:
Có một lần tôi ngồi máy bay đi công tác, nơi công tác cách chỗ tôi ở cũng gần, chỉ cần bay khoảng hơn 1 tiếng là tới. Tôi vừa ngồi xuống chỗ của mình thì liền nghe thấy phía trước cãi nhau um sùm, nguyên nhân là một bà mẹ cùng với đứa bé khoảng 6 tuổi không có chỗ ngồi liền bắt một đôi vợ chồng trẻ nhường chỗ cho mình. Đôi vợ chồng trẻ kia không bằng lòng nhường chỗ, vậy là cãi nhau, lại còn đứng ở giữa lối đi cãi nhau khiến những người phía sau không thể đi vào. Tiếp viên ở bên cạnh khuyên thế nào người mẹ kia cũng không chịu nghe.
Bà mẹ kia mắng mấy câu, cảm xúc trải qua vài giai đoạn rất có tính đại diện, phỏng chừng cũng là chiêu thường dùng, nhiều lần thành công rồi. Tôi đặt tên cho người này là "Nữ vương đạo đức"
Chiêu số 1: kẻ yếu là vua, có thể lôi kéo ai liền lôi kéo.
"Tôi phải mang theo đứa nhỏ cũng không có cách nào. Các người vẫn còn trẻ, nhường mẹ con chúng tôi thì làm sao? Không hiểu thế nào gọi là "kính già yêu trẻ" à ?
"Cô sau này chẳng lẽ không có con sao? Như thế nào lại không thể hiểu đạo lý một chút? Sau này cô cũng sẽ làm mẹ, mọi người đều là phụ nữ, nhường chút thì sao?"
"Cùng với đứa trẻ phân cao thấp làm gì, nó vẫn còn là trẻ con thì có thể hiểu cái gì?"
Chiêu thứ 2: bất ngờ giả ngu, bạn biết bạn lợi hại, nhưng tôi không hiểu thì tôi vô địch.
"Tôi không biết checkin online, những thứ của người trẻ bây giờ tôi không hiểu"
"Tôi ở sân bay hỏi nhân viên, người ta bảo tôi lên máy bay rồi tìm chỗ ngồi cũng được"
Chiêu số 3: đề cao đối phương, nhấn mạnh bất lợi của mình
"Cô nhường một chút thì sao, người trẻ tuổi hiện nay đều nhỏ mọn như thế à?"
"Nhìn có vẻ là người có văn hóa, như thế nào lại không có tốt chất như thế?"
"Đều là người lớn rồi, ra ngoài bớt thể hiện tình cảm một chút đi. Có nhất định phải lúc nào cũng ôm ôm ấp ấp nhau không?"
Sau đó kết quả đúng như suy nghĩ của mọi người :
Người mẹ có được chỗ ngồi mình muốn, phía trước có một người đàn ông tốt bụng đem chỗ ngồi của mình nhường cho đôi vợ chồng trẻ , còn chỗ ngồi của đôi đó thì nhường cho mẹ con người kia. Mọi người đều nhân nhượng cho qua để tránh phiền phức nên coi như vậy là đã giải quyết xong.
Nói cách khác: nếu không có gì ngoài ý muốn, bất kể cái gì với người mẹ kia chỉ cần dùng những chiêu này, cơ bản đều thành công.
Không ngờ tới còn có chuyện sau đó:
Người mẹ sau khi ngồi xuống liền cằn nhằn không ngừng:
"Tôi chưa gặp qua người trẻ nào không biết đạo lý như vậy, người trẻ hiện nay đều làm sao vậy?
"Chưa có con thì không thể hiểu được nỗi khổ của người làm mẹ đâu"
"Đứa nhỏ thì biết cái gì? Ngồi máy bay lâu như vậy mà không có ai đến chăm sóc sao?"
Mấy câu này cũng còn chấp nhận được, tôi cảm thấy tính nhẫn nại của mọi người trên máy bay cũng quá tốt rồi. Đương nhiên là đa số mọi người đều nghĩ chuyện này không liên quan gì đến mình, chịu đựng một chút nhanh nhanh hạ cánh cho xong, bao gồm có cả tôi cũng nghĩ vậy.
Cuối cùng người mẹ đó nói một câu khiến toàn bộ mọi người bùng nổ:
"Đúng là không có giáo dục, có mẹ sinh mà không có mẹ dạy"
Bùng nổ ngay tại chỗ!
Tiếp viên hàng không là người đầu tiên phản ứng lại, nói: " Cô à, cô bình tĩnh bình tĩnh, tôi rót cho cô một chén nước, được không?" Tôi biết được cô tiếp viên ấy nhất định đang cố gắng hết sức kiểm soát cảm xúc của mình, biểu tình giống y hệt đang mắng người, không lừa được ai.
Người đàn ông vừa nhường chỗ cho người mẹ nói :"Tôi f***, bà vừa nói cái gì?" , anh ta đứng bật dậy, người phụ nữ phải dùng hết sức lực mới có thể giữ anh ta lại.
Bên cạnh cũng có một đôi cha mẹ có con nhỏ:" Con cô còn ngồi ngay cạnh, quản tốt cái miệng của cô đi. Sao có thể ở trước mặt trẻ con nói ra loại lời này"
Ngồi ở hàng trước có một ông lão, đứng dậy quay lại hét:" Câm miệng, cô câm miệng ngay". Lúc ông lão đó hét, người có chút run lên, xem ra thực sự tức giận rồi. Bà lão ngồi bên cạnh liền kéo tay ông lão xuống. Ông lão giãy ra, giơ tay lên chỉ vào người mẹ, không ngừng lầm rầm như đang mắng.
Ngồi bên cạnh còn có một bà dì, có vẻ rất từng trải, nói : "Tôi thấy cô vợ gầy lắm, sắc mặt cũng không tốt, chắc là sức khỏe cũng đặc biệt yếu. Người ta là chồng muốn ngồi cùng quan tâm cũng không sai, không cần phải bức người quá đáng đâu."
Vốn dĩ là sắp cất cánh rồi, một lát sau máy bay liền biến thành cái chợ, tiếp viên cố gắng lắm mới giải hòa được, quyết định đổi chỗ cho mẹ con kia, tránh xa những người trong khoang đó. Khi người mẹ hùng hùng hổ hổ dắt theo đứa con đến khoang phía trước, cơ bản đại đa số mọi người vẫn còn đang mắng, thời điểm bà mẹ rời đi còn có người vỗ tay.
Cái khoảnh khắc vỗ tay ấy, thật làm cho tâm tình tôi sung sướng. Giống như chúng ta mấy năm nay, mọi người gặp phải lừa dối đạo đức quá nhiều, cảm thấy quá đáng liền phát tiết ra.
Bạn hỏi tôi có phản ứng gì? Đầu tiên là nhường chỗ ngồi gần cửa sổ bên cạnh tôi cho người đàn ông đã nhường chỗ cho đôi vợ chồng kia, anh ấy uyển chuyển từ chối. Tôi lớn tiếng khen ngời hành động của anh ấy, còn cho anh ấy một like. Lúc mọi người đang phê phán thì tôi ở giữa nhắc nhở không ngừng, rằng người đáng bị phê phán là người mẹ, không liên quan gì đến đứa nhỏ. Lúc xuống máy bay, tôi giả ngây thơ đi sau người mẹ này. Sau đó tôi gọi điện cho vợ tôi, lớn tiếng kể lại việc này:
"Vợ ơi, anh kể cho em nghe chuyện này, về sau không cần checkin online nữa đâu. Vì sao á? Vì hôm nay ở trên máy bay có một người không checkin vé máy bay lại còn cướp chỗ của người khác, thế mà còn cướp thành công nữa cơ. Cuối cùng vì một câu nói, khiến cho mọi người tức giận, cuối cùng bị đuổi ra ngoài luôn. Ha ha ha ha. Mặt bà ta lúc đó so với than còn đen hơn, cười chết anh rồi"
Người mẹ kia quay lại lườm tôi một cái, hung dữ bỏ đi.
Tôi biết mình cũng lớn rồi, còn làm cái việc ấu trĩ như thế là không tốt, nhưng tôi nhịn không được nữa rồi.
Đúng vậy, trên lớp các thầy cô chỉ dạy chúng ta phải sống có đạo đức, lại không dạy chúng ta làm thế nào đối mặt với những kẻ lừa dối đạo đức như thế.
May mà hôm đó đa số mọi người trong lòng vẫn còn công bằng, người có tam quan bất chính là số ít. Yếu không địch lại mạnh, có khi thực là người lừa dối đạo đức mới là kẻ địch lớn nhất. Vì vậy, người thiện lương phải càng lợi hại hơn so với người làm việc xấu, càng nên nắm bắt được những chiêu tôi vừa nói trên kia.
Tổng kết lại chính là : "Đoàn kết thì có thể đoàn kết, nhưng không cần giảng đạo lý với những kẻ như vậy, càng không cần hiểu người đó nghĩ gì, chỉ cần biết không thể nương tay"
> Những người lịch sự sẽ kiềm chế bản thân vì đạo đức, còn những kẻ xấu xa luôn thích sử dụng đạo đức để mang lại lợi ích cho mình.
*Phần trên có chỗ mình dịch sai từ checkin thành đặt vé, chân thành cảm ơn các bạn đã góp ý. Mình vừa edit lại rồi ạ*
#3 (+3748 likes)
Có lẽ một năm trước, vào khoảng thời gian khi 滴滴 *app tương tự Grab, Be* gặp vấn đề, trường chúng tôi cũng xảy ra một chuyện. Một tên công nhân biến thái đã bắt cóc một nữ sinh trường tôi, trong nhà vệ sinh nữ trong tòa nhà giảng dạy của trường chúng tôi định h**p d*m cô ấy. May mắn thay, lúc cô gái kêu cứu thì được mọi người phát hiện. Ở trường chúng tôi, số lượng nữ sinh gần như gấp đôi nam sinh. Có một thời gian mà ai ai cũng bất an. Tất cả mọi người đều lòng đầy căm phẫn mà lên án kẻ biến thái kia. Mọi người đều chia sẻ với nhau chỗ để mua thiết bị cảnh báo cá nhân trong nhóm chat lớp. * thiết bị cảnh báo cá nhân là một thiết bị điện tử cầm tay nhỏ với các chức năng để phát ra báo động âm thanh, được sử dụng để thu hút sự chú ý để hù dọa kẻ tấn công. Âm thanh phát ra cũng có thể có tác dụng làm mất tập trung, mất phương hướng hoặc gây ngạc nhiên cho kẻ tấn công - Google* Là một cô gái, ngay cả khi không thể nào cảm thấy giống như mình đã trải qua, tôi cũng có một sự đồng cảm mạnh mẽ đối với nạn nhân.
Về sau, có một ngày, tôi quay trở lại ký túc xá và phát hiện rằng một trong những người bạn cùng phòng của tôi đang livestream, còn 2 người khác thì đang ở ngoài. Tôi, hai người bạn cùng phòng và cô bạn đang livestream kia không hợp nhau lắm. Cô ấy một khi ở phòng, thì chỉ có tiếng cô ấy mắng đồng đội chơi ngu hoặc đồng đội mắng cô ấy chơi ngu, lại còn không đeo tai nghe, nếu không thì lại là tiếng cắn hạt dưa. Một lúc sau, cô ấy không chơi game nữa. Tôi nằm trên giường và nghe cô ấy bắt đầu call với bạn của mình. Cô ấy nói: "Mày có biết không? Mấy đứa con gái trường tao rất buồn cười, lo lắng khi ra đường không an toàn, muốn mua cái thiết bị cảnh báo cá nhân. Mày nói xem, đàn ông sẽ động tay động chân với chúng nó chắc.Tao mới là không an toàn đây này. " Tự nhiên tôi cảm thấy trong lòng bốc lên một ngọn lửa, tôi với 2 cô gái cùng phòng tròn mắt nhìn nhau, chúng tôi đều kích động muốn bẻ đầu cô bạn kia xuống xem bên trong có cái gì. Sau đó chúng tôi ra ngoài ăn tối, tất nhiên là không gọi cô bạn kia đi cùng, chỉ có thể lúng túng lần lượt lấy cớ ra ngoài để đi ăn với nhau. Ăn cơm xong, chúng tôi về phòng, cô bạn kia đã đi đâu mất rồi. Chúng tôi mở cửa phòng và cửa sổ chỗ cô ấy ngồi, lại bật máy lọc không khí lên.
Bạn có thể thờ ơ với những bất hạnh của những người xung quanh, nhưng việc gì mà phải nhớ mong những ác ý như thế? Đúng là có một số người trời sinh đã độc ác bất lương.
Ở phần bình luận có một bạn nói rất hay:
1. Giá trị nhan sắc của phụ nữ chúng ta không cần phải dựa vào việc hấp dẫn được tội phạm QJ *cưỡng gian* mới có thể chứng minh.
2. Mọi người chuẩn bị đề phòng kỹ càng là vì có trách nhiệm với chính bản thân mình, không đáng bị cười nhạo.
3. Một số người thực sự khắc bạc bất thiện*khắc bạc có thể hiểu là cay nghiệt, độc ác*
> Giáo viên chủ nhiệm lớp đại học của tôi, khi thảo luận về việc hiếp dâm còn nói rằng một số cô gái mặc quần áo không đứng đắn thì mới dụ dỗ người khác phạm tội.. Lúc đó, tôi cảm thấy rất khinh thường câu nói đó . Có thể thuyết phục chúng tôi ăn mặc cẩn thận mà ,nếu nói rằng các cô gái mặc quần áo không đứng đắn mới dụ dỗ người phạm tội thì cũng quá sỉ nhục người khác rồi
>> Loại người như thế có thể làm giáo viên đại học à?
>> Bên cạnh tôi mà có người nói như vậy tôi liền khinh. Phụ nữ ăn mặc mát mẻ cũng không phải cái cớ để họ có thể phạm tội được.

No comments:

Post a Comment