#Gia đình #Tài sản quý của người Việt #Tài sản vô giá của M35
Nếu nói cái gì đáng quý nhất của người Việt tôi nghĩ câu trả lời là "Gia đình", "Anh Em", "Đồng đội"
Mỗi việc tôi làm, mỗi trận tôi đánh đều là những thứ khó khăn hi sinh nhiều thứ, của nhiều người
và rất nhiều người hỏi sao chúng tôi có thể làm việc khó thế, tôi nghĩ câu trả lời của tôi cũng là 3 từ trên.
Đối với tôi sau bố mẹ anh em tôi, vợ con tôi chính là đồng đội anh em làm cùng nhau qua các dự án.
Nó như một cái nghiệp vận vào người, tôi luôn phải đứng đóng vai ác với cả KH và anh em,
Nhà tôi 6 anh em, chị gái cả của tôi cũng luôn phải đóng vai ác,
nếu chị ko đóng vai ác thì 5 anh em còn lại của chúng tôi có lẽ ko thành người như ngày hôm nay.
Tâm gương hi sinh của chị giúp tôi có nghị lực khi tôi cáng đáng vai trò là người anh cả (PM) của các dự án mà tôi làm.
Khi start M35 tôi lại một lần nữa phải hi sinh tình cảm dành cho vợ con, vợ tôi lại phải chịu khổ thêm 1-2 năm nữa
Nói tôi hi sinh 1 thì vợ tôi hi sinh 3-5 lần. Rồi tôi gặp Sơn, Sơn kể về gia cảnh của mình làm tôi nhiều lần bật khóc
khi mẹ em đau ốm triền miên mà em vẫn phải đi lại như con thoi vì dự án.
Những điều Sơn hi sinh cho dự án chắc ko nhiều người hiểu hết em.
Một thằng em trẻ, tài năng, chuyên nghiệp và có tí lạnh lùng vì đại cục
Chắc thằng em cũng đang phải đóng vai cứng rắn như tôi.
Rồi những lần nhậu bên nhau em đã bật khóc trước tôi
Lần này Hạnh đã đứng ra tổ chức một lần offline đầy ý nghĩa
toàn thể PMO chúng tôi đã tham dự được tiệc cưới ấm cúng cùng em.
Rồi PMO chúng tôi ngồi bên nhau cả một ngày trời từ 12:00 trưa đến 2h đêm
3 anh em Nen, PHước, Khánh uống hết 50 chai bia (Mà ko say nổi)
PHước, Liên hai đứa em tôi quý nhất trong đám đã đập bàn, đã chỉ vào mặt tôi
tôi chỉ biết quay mặt đi tránh anh nhìn trách móc của mấy đứa em.
Phi đã ngồi với tôi và anh Toàn 3 tiếng đồng hồ vội vã ở Tokyo
nhưng cũng đủ đọng lại trong tôi một con người trách nhiệm khi em vừa mới vào dự án vài tuần
Rồi cách em xử lý công việc trong mọi hoàn cảnh để ko bị những tình cảm cá nhân chi phối làm tôi nể phục
Nhung béo, NhungPT đều là người mỗi lần có việc gì khó, việc gì hay tôi lại phải gọi làm
NhungPT trăn trở với việc làm sao triển khai được đội test đến mức vào dự án 2 tháng em bị đau dạ dày
cái thứ bệnh quái ác luôn hành mỗi người khi có việc gì đó stress
Hạnh với tôi mỗi đêm chát với nhau 1-2h để như một cuộc review ngắn dạo qua dự án, dạo qua tình hình
tôi hay nói đùa "Tôi là Cường đô la, Hạnh là mẹ của Cường đô la"
Chỉ có người như em mới lo được cho cái tổ chức PMO hơi gàn dở này
và chỉ có em mới nhớ được account của 300 người trong dự án
tình yêu của em chắc chắn nhiều hơn 13 người trong PMO chúng tôi cộng lại.
Rồi Hiếu, rồi Thanh, rồi Hải, rồi Tuấn, rồi PHụng, rồi Khanh, rồi Bảo, rồi Công Anh....
Rồi TỊnh già nữa
chị Giang thì luôn là đàn chị "Hơi dị" nhưng giúp tôi tỉnh ngộ mỗi lần ra quyết định gì đó
Rồi Hương già luôn tỏ ra "Nguy hiểm" của một cảnh sát ngầm, nhưng cực kỳ mong manh
Hồng luôn làm cho người khác sợ khi đối diện với em, nhưng ẩn đằng sau là cả một con team đầy tình cảm, vị tha, thấu hiểu.
Tôi đến từng Dev team HCM, HN, ĐN tôi cũng ko nhớ nổi account của một ai
nhưng những gương mặt tôi đã gặp chắc chắn đều hằn lên trong tôi tình cảm của những thằng em, con em mà tôi sẽ lấy nó làm động lực mỗi khi bế tắc.
Tôi cảm thấy xấu hổ sau lần tôi quát thằng em Thông, Tụy, Vương qua Policom khi review tình hình dự án
tôi biết thừa Thông, Tụy, PHước và anh em HCM đã quằn quại để vượt khó thế nào
nhiều lúc tôi mắng vì tôi đã ngộ nhận "CHúng nó là anh em của mình"
Mà "Gia đình", "ANh em" khác với "Người ngoài" là chửi mắng nhau đủ điều để giúp nhau lớn, giúp nhau trưởng thành
P2 rất khó chúng tôi đã làm được
P3 giờ đây đang quá nhiều ngọn núi phải leo
Khi leo núi anh Nam Già dặn tôi là nhìn xuống sẽ sờn gai ốc nhưng phải nhìn xuống để biết được hiểm nguy rình rập
để thận trọng hơn trong mỗi quyết định.
Tôi biết rằng những cuộc trường kỳ kháng chiến của chúng ta chúng ta thua kém về mọi mặt
Về khí tài
Về chiến thuật
Về Tiền bạc
...
Nhưng chúng ta hơn hẳn đối thủ ở con tim, ở sự đấu tranh sinh tồn ko phải cho đồng loại
mà vì sự sinh tồn của "Gia đình" của "Anh Em" của "Đồng đội"
Nên tất cả kẻ thù mạnh nhất thế giới đều dừng bước
Nguyên Mông
Trung Quốc
Nhật
PHáp
Mỹ
...
Nếu được hỏi làm gì để làm được những điều khác biệt
chắc chắn câu trả lời cảu tôi ko phải là "Công Nghệ"
Mà câu trả lời của chúng tôi là
"Bọn tao làm dự án bằng cả trái tim, bọn tao chiến đấu bên nhau và coi nhau như Gia Đình"
Đó chính là sức mạnh ko gì sánh bằng
Vợ con tôi đã và đang hi sinh nhiều
Vợ chồng con cái của anh em trong dự án tôi chắc chắn đang hi sinh nhiều
Nhưng chúng tôi mang theo món nợ đời đó để cùng anh em chiến đấu
Ana nói làm tôi rưng rức trong lòng
#M35 đang như tổng kho Long Bình có thể nổ bất cứ lúc nào
Nhưng nếu mà chúng ta ko có hoài nghi nhau thì chúng ta sẽ cùng nhau gở bom, gỡ mình, dọn sạch chất độc gia cam từng bước một
để lại có mầm sống trỗi dậy mãnh liệt ở những vùng đất chết chóc
#ME M35 hội nghị Diên HỒng lần thứ 3 ở HN với format hoàn toàn khác
ko họp hành nhiều, open talk là chính
anh em trải lòng nhiều
#M35 PMO đã thực sự là một gia đình
#M35 FW phải là một gia đình
#M35 đang và sẽ có N gia đình lớn nhỏ với quân số 700-800 người
#M35 HN, M35 HCM, M35 CT, M35 TOkyo M35 Indo M35 DN, M35 HCM.xxx, ....
Giá trị lớn nhất có thể công phá mọi thứ của chúng ta là
#GIa đình, #ANh EM #Đồng đội
Giá trị này ko ai được phép vi phạm hay phá vỡ nó.
Tôi xin hứa một điều với M35 các bạn sẽ được sống trong không khí gia đình
để cùng nhau chịu khó chịu khổ để làm ra những điều khác biệt.
Bình Nam KHánh Oanh....
Phước Tụy Thông Liên...
Mạnh Cử Hùng Thịnh An Huệ....
LIên Sơn Phi Tuấn Thanh Hải Toàn...
Hãy cùng nhau tạo ra nhiều gia đình nhỏ trong một đại gia đình M35
Mẫy chữ thiêng liên tôi luôn lấy làm giá trị cốt lõi và động lực cho sự hi sinh và thành công
#Gia đình #Anh EM #Đồng đội.
CHúng ta sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường
sẽ cùng nhau treo lên đỉnh vinh quang
sẽ cùng nhau trưởng thành
#GIa đình nhỏ Phương Thối Trâm Zin của tôi
#Gia đình lớn Lan A Puya Y Tí To Diễm của tôi
Gia đình thứ 3 của tôi, gia đình M35...
Một lần nữa tôi ngồi viết mà nước mắt cay xè
không khác gì lúc tôi viết về bố tôi cách đây 107 ngày.
anh cả NenLT
No comments:
Post a Comment