Search This Blog

Monday, 7 December 2015

Kỹ năng trả lời phỏng vấn xin việc

Bạn đã được gọi phỏng vấn vị trí ứng tuyển đáng mơ ước. Xin chúc mừng đã vượt qua vòng đấu loại khá khốc liệt. Bạn vào đến vòng này nhờ biết viết cover letter và CV ấn tượng. Lưu ý cover letter quan trọng hơn cả CV nhé. Vì CV là thông tin đơn thuần. Còn cover letter là thể hiện bạn có nghiêm túc và có thực sự mong muốn ứng tuyển không. Tôi nhận 125 email ứng tuyển và mời một số bạn trong số này để phỏng vấn. Chủ yếu qua cách các bạn thể hiện ở e-mail xin ứng tuyển và cover letter.

Bây giờ là vòng đấu knock out một mất một còn: phỏng vấn trực tiếp.
Kỹ năng viết đã xong. Bây giờ là kỹ năng nói.

Đối thủ bạn cần đánh gục không phải bất cứ một ứng viên nào khác. Hắn chính là người phỏng vấn bạn. Làm thế nào để hạ gục hắn. Có mấy chiêu sau bạn nên luyện trước khi lên sàn đấu.

Bạn có biết hắn muốn gì không?

Hắn rất tham. Hắn muốn nhiều thứ: kinh nghiệm nhiều, kỹ năng tốt, chuyên môn sâu và thái độ chuẩn. Muốn biết hắn đang tìm kiếm cái gì hãy đọc kỹ, thật kỹ JD tuyển dụng của hắn trước khi đến gặp hắn. Vì qua JD bạn sẽ biết hắn đang đói món gì. Hắn đói món gì thì hãy tống vào miệng hắn món đó thôi. Hắn cần người viết copywritng quảng cáo tốt? Chìa ngay vào cái mặt tham lam của hắn những sản phẩm copywriting bạn đã từng làm đi. Hắn cần người biết viết slogan hay? Đập vào mặt hắn một số slogan bạn đã viết xem nào. Mât hắn chả sáng như sao ngay. Còn nếu bạn chưa có những món ăn này để chìa để đập vào hắn? Vậy thì hãy nói rằng: em biết anh đang thèm các món đó. Em tuy chưa nấu bao giờ nhưng em hứng thú, em có khả năng và em đã học cách chế biến món đó rồi anh ạ. Ý tôi là ít nhất thì hắn cần biết rằng bạn biết hắn muốn gì.
Có nhiều bạn tôi phỏng vấn thậm chí không nhắc nổi quá 2 đầu việc trong số 10 đầu việc mà vị trí tuyển dụng yêu cầu. Bạn thao thao bất tuyệt về học vấn về đam mê về kinh nghiệm abc. Nhưng tất cả chẳng liên quan gì đến các yêu cầu công việc đang tuyển dụng. Nhớ nhé. Đi phỏng vấn mà không đọc kỹ mô tả CV coi như thất bại từ khi ở nhà.

Nhưng cũng đừng quá quan tâm đến hắn muốn gì. Hãy tự hỏi xem bạn có gì cho hắn

Có nhiều bạn quá căng thẳng khi phỏng vấn. Không hiếm bạn bảo mất ngủ để đoán xem làm thế nào để trả lời hợp gu hắn. Quên hắn đi. Miễn là bạn có chất, có món ăn ngon cho hắn là hắn thích. Đừng cậu nệ quá câu chữ và cách thể hiện. Thả lỏng người, nhẹ nhàng như khi nói chuyện hàng ngày với bạn bè.

Hãy trung thực, luôn luôn trung thực

Câu hỏi: khả năng viết bài PR của em thể nào?
Ứng viên 1: em thích viết nhưng chưa viết bao giờ. Nhưng chắc đây không phải điểm mạnh của em anh ạ
Ứng viên 2: em chưa viết bao giờ nhưng em nghĩ chẳng vấn đề gì. Việc này cũng chẳng có gì ghê gớm đối với em. Anh mà giao em viết được hết.

Câu hỏi: Em nhắc lại giúp anh các nhiệm vụ của vị trí tuyển dụng sẽ đảm trách. Các nhiệm vụ này em có hứng thú và sẽ làm tốt những việc gì nhất?
Ứng viên 3: em đã đọc kỹ JD hàng chục lần. Nhưng bây giờ em run quá em không nhớ. (Tất nhiên suy nghĩ một lúc bạn vẫn không nhớ. Vì bạn chưa đọc kỹ).
Ứng viên 4. Có khá nhiều việc. Nhưng em chỉ nhớ được hai việc em thích thôi .....

Thẳng thắn thừa nhận điểm yếu của mình được xem là một điểm mạnh. Thừa nhận sơ suất của mình cũng được xem là một biểu hiện của sự trung thực. Các bạn ứng viên lưu ý điều này.

Đức Sơn

Monday, 30 November 2015

10 quan niệm sai lầm phổ biến về thương hiệu

10 quan niệm sai lầm phổ biến về thương hiệu
Cách đây vài chục năm, chỉ cần có chất lượng tốt, sản phẩm sẽ bán chạy. Nét như Sony, bền như Honda hay tốt như Nokia. Ngày nay chất lượng vẫn là nền tảng quan trọng dầu tiên. Nhưng trong số những sản phẩm tốt, số này vẫn vô danh số kia được chào đón trên diện rộng. Không chỉ một mình Sony nét, xe máy bây giờ không chỉ Honda mới bền và điện thoại tất cả đều tốt như Nokia trở lên.

Thương hiệu trở nên quan trọng. Nhưng khái niệm thương hiệu và xây dựng thương hiệu không phải ai cũng hiểu đúng. Thậm chí đối với nhiều doanh nghiệp vẫn tồn tại nhiều cách hiểu không đúng. Khi đã hiểu không đúng, khó mà xây dựng thương hiệu tốt được. Dưới đây là 10 quan niệm sai lầm khá phổ biến về xây dựng thương hiệu.

1. Nhiều tiền mới làm được thương hiệu
Nhiều tiền dĩ nhiên làm gì cũng dễ và thương hiệu cũng vậy. Nhưng đa số doanh nghiệp không nhiều tiền, thậm chí rất ít tiền. Tại sao trong số hàng chục ngàn start-up hẻo tài chính chỉ có một ít thương hiệu được biết đến rộn rãi. Với thế giới online không biên giới hiện nay cơ hội luôn mở rộng cho những thương hiệu nghèo tiền nhưng giàu ý tưởng.

2. Chất lượng tốt đồng nghĩa với một thương hiệu mạnh
Một thương hiệu mạnh thường có chất lượng tốt. Ngược lại chưa chắc. Đấy là chưa nói khái niệm "chất lượng tốt" đối với một số ngành nghề rất khó phân biệt, rất mơ hồ. Bạn thử uống một cốc espresso của Starbucks, Coffee Bean và Gloria Jean đi. Cái nào ngon hơn? Có lẽ cảm nhận ngon hay không là từ cái tên mang lại thay vì từ nước cà phê. 3 tên tuổi này thương hiệu nào đắt tiền hơn chúng ta đã biết: chỉ có Starbucks nằm trong top 100 thương hiệu đắt giá nhất thế giới.

3. Kinh doanh nhỏ lẻ không cần làm thương hiệu
Khu chung cư tôi ở lâu nay có một dãy khoảng 5-6 quán cà phê cóc. Gần đây một quán cóc lạ mắt mới ra đời. Bàn ghế gỗ đồng bộ thay cho ghế nhựa. Đèn màu sắc vàng dịu không xanh đỏ loè loẹt. Cà phê chẳng ngon hơn nhưng khách đông hơn các quán cũ. Khi số đông làm luôm nhuôm, cơ hội làm thương hiệu xuất hiện cho một cửa hàng nhỏ lẻ làm tử tế hơn. Làm thương hiệu không phải những gì to tát. Nó bắt đầu từ các chi tiết nhỏ đối thủ làm chưa tốt. Kinh doanh to hay nhỏ cũng đều cần bán được hàng. Mục tiêu tối thượng của làm thương hiệu là bán được nhiều hàng.

4. Bán hàng trước thương hiệu sau
Quan niệm khá phổ biến. Nên đặt câu hỏi ngược lại: làm thế nào để bán hàng. Muốn bán hàng phải rao. Rao về cái gì và rao như thế nào chính là lúc doanh nghiệp "làm" thương hiệu. Bạn nào còn nhớ tuổi thơ với các lời rao bán kem hay kẹo kéo không. Người rao hay hơn chắc chắn bán được nhiều hơn cho dù kẹo và kem ai cũng gần như nhau.
Trừ khi doanh nghiệp độc quyền hay bán hàng trên một phân khúc cầu nhiều cung ít, tốt nhất hãy biết "làm" thương hiệu từ lúc bắt đầu.

5. Muốn nhanh chóng thành công thương hiệu chỉ cần quảng cáo
Quảng cáo không thể thiếu nếu muốn nhiều người biết đến thương hiệu. Nhưng quảng cáo về một sản phẩm tồi chính là cách giết chết thương hiệu nhanh nhất. Làm quảng cáo khi chưa hiểu khách hàng thực sự muốn nghe gì cũng là một phương thức đốt tiền hiệu quả. Ông David Olgilvy đã chẳng nói rằng quảng cáo khi không thấu hiểu khách hàng chẳng khác gì tướng ra trận nhưng không biết sẽ đánh nhau với ai.

6. Thương hiệu là vẽ một logo đẹp
Logo là khuôn mặt của thương hiệu. Nhưng thương hiệu không chỉ có logo. Logo đẹp không dễ. Nhưng thổi hồn vào logo là thách thức khó. Giống như make-up để làm nên một khuôn mặt phụ nữ đẹp. Khuôn mặt vừa đẹp vừa biết làm mềm con tim kẻ tình si lâu lâu mới gặp. Nếu thương hiệu đắt giá hàng tỉ đô chỉ dừng lại một logo đẹp thì các designers đã là nghề được trà lương hơn cả siêu sao bóng đá.

7. Thương hiệu là nhiệm vụ của phòng marketing
Marketing quá quan trọng để uỷ thác cho một mình bộ phận marketing (CEO của Hewlet Packard).
CEO phải là tổng tư lệnh trực tiếp tham gia việc hoạch định chiến lược thương hiệu. Tất cả các dự án tư vấn tôi đã trải qua cùng RMA đây là điều kiện bắt buộc. Dự án sẽ không thể triển khai nếu không đạt được thoả thuận này. Lý do đơn giản là chiến lược thương hiệu liên quan trực tiếp đến việc triển khai chiến lược cạnh tranh và chiến lược kinh doanh. Nếu không có sự can thiệp chỉ đạo trực tiếp của CEO, chiến lược này coi như chỉ tồn tại trên giấy tờ.

8. Thương hiệu là trừu tượng
Thương hiệu là cụ thể. Rất cụ thể. Nếu doanh nghiệp cho rằng thương hiệu là trừu tượng có nghĩa họ chưa hiểu và sẽ không biết xây dựng bắt đầu từ đâu. Thương hiệu mạnh hay yếu đều phải đo đếm được bằng các chỉ tiêu định lượng, bằng các KPIs chi tiết. Thương hiệu phải quy được ra Usd khi muốn đánh giá giá trị.

9. Khác biệt thương hiệu là phải có cái khác với đối thủ cạnh tranh
Nghe có vẻ có lý nhưng không thực tế. Thật lý tưởng khi bạn có cái mà đối thủ không có. Máy tính Mac của Apple đồ hoạ đẹp nhất; xe máy Honda đi bền nhất; Lego là đồ chơi có nhiều trò lắp ghép nhất. Nhưng có bao nhiêu thương hiệu may mắn sở hữu một thuộc tính độc nhất như Mac, Honda hay Lego? Đa số thương hiệu không có gì khác nhau. Nếu có khác thì khác rất ít không đủ gọi là "khác biệt" để khách hàng nhận ra.
Cần phải khác biệt để bán hàng ngay cả khi bạn chẳng có gì khác biệt. Khác biệt lúc đó nằm ở nhận thức, ở cách bạn nói về mình. Khác biệt không phải bao giờ cùng từ những gì bạn có.

10. Nếu không khác biệt thương hiệu sẽ chết
Đọc "Khác biệt hay là chết" của Jack Trout đừng hiểu một chiều theo nghĩa đen. Không khác biệt khó dẫn đầu. Nhưng không khác biệt không có nghĩa là chết chắc. Sống có nhiều kiểu sống. Người giàu có lối sống người giàu. Thu nhập trung bình vẫn hạnh phúc nếu biết sống. Thu nhập thấp vẫn tồn tại. Tất nhiên khi đã khác biệt thì sống vui sống khoẻ sống giàu hơn rồi.

Đức Sơn

Friday, 27 November 2015

Đi Singapore 9 ngày-8 đêm chỉ với 6tr500


Đi Singapore 9 ngày-8 đêm chỉ với 6tr500
(Bao gồm toàn bộ chi phí vé máy bay khứ hồi, ăn uống, chỗ ở, đi lại... ko tính shopping)

Mình đi tự túc với 1ng bạn (5/9-13/9/2015) vừa rồi với chi phí khá "bèo" nên m muốn share vs ai đang có ý định đi du nịt bụi, balo khám phá thành phố sư tử biển các kiểu ^.^

1. Vé máy bay khứ hồi 1920k (hãng Jetstar). M book vé khá lâu trc khi đi nên mới đc quả khứ hồi ngon-bổ-rẻ như này :))
Lúc lên máy bay nv Jetstar phát cho mỗi ng 1 tờ giấy để NHẬN SIM MIỄN PHÍ ở sân bay Changi Sing. Sim này cb active xong có thể nhận cuộc gọi & online fb, viber nếu access được wifi. Nếu muốn gọi đth, xài như bên VN thì phải nạp 100$S & chỉ xài lưu lượng dc trong 3ngay, sau đó thì phải nạp tiếp nếu muốn xài nữa. Mình thì ko nạp gì luôn. Chỉ chờ về phòng trọ để xài wifi "chùa" thôi hihi ==> Tiết kiệm dc khoản khá lớn
Note khá quan trọng: khi book vé chiều đi thì ko cần mua hành lý nhưng chiều về cb nên mua nhé vì đi dulich chắc chắn sẽ shopping, mua quà các thứ (nhất là cb shoppaholic) ko thì phải mua hành lý tại sân bay gấp gáp nên rất đắt- như mình :(( *ngu vcđ*

2. Chỗ ở: m ở Homestay ở khu Geylang 10$ Sing/ ngày đêm (QUÁ XÁ LÀ RẺ nếu ko nói là rẻ bèo. còn rẻ hơn cả tiền phòng khách sạn ngủ lại 1 đêm). Vì là người quen của chị gái mình nên chú Tony chỉ lấy mình 10$S thay vì 15$S/ngày đêm như bth. huhu rẻ được khoảng này thì coi như các khoản còn lại "nhẹ tựa lông hồng" =))
Ở đây đi đâu cũng tầm 15-20' tới các khu vui chơi nên khá ổn. Homestay nên ở giường tầng, máy lạnh, có sẵn máy giặt, tủ lạnh, nước uống, lò vi sóng, wifi... quá phê :))

3. Đi lại: có 2 phương tiện chính là Subway & bus. Các bạn chỉ cần mua thẻ MRT (đi được cả subway & bus) ngay tại station của sân bay. Thẻ này 12$S nhưng trong thẻ đã có sẵn 7$S cho mình đi lại rồi, tính ra chỉ mất 5$ mua thẻ. Đi subway thì cực nhanh chỉ mất tầm 10-15' là tới những nơi vui chơi trung tâm nổi tiếng nhưng lại ko nhìn thấy được cảnh gì ngoài 1 màu đen đen :)) Đi bus mất tgian hơn, chi phí rẻ hơn lại còn ngắm cảnh được. Sing rất đẹp, sạch sẽ & văn minh nên ý thức ng dân cũng rất cao. Nếu có tgian các bạn cũng nên đi bus để trải nghiệm, ko uổng công đâu :))
Tổng 9ngày-8đêm m đi chơi liên tục, đi rất nhiều & nạp thẻ MRT 3 lần hết 30$S => Tổng 42$S

4. Ăn uống: trung bình 1 ngày tụi mình ăn 2 bữa chính vì chơi về khá khuya nên ngủ tới 9,10h dậy ăn trưa luôn là vừa :)). Chi phí dao động từ 12-15$. Hôm nào ăn cực nhiều thì 20$/ngày.
Note cho cb nên cbi nước trc ở nhà trc khi đi chơi/ mua nước ở tiệm gần nhà sẽ rẻ hơn rất nhiều so với trung tâm vui chơi. Có hôm m đi Universal Studio mua 2 chai nước suối 5,6$S (chai nửa lít) huhu too too expensive >.<

SAU ĐÂY LÀ LỊCH TRÌNH ĐI BỤI CỦA 2 ĐỨA MÌNH !!

*DAY1:
- Ăn trưa sang chảnh tại sân bay sau đó 2 con nhờ sự nhiệt tình chỉ dẫn & tốt bụng của ng dân nơi đây đã đến được thiên đường ăn uống ngon- gía bình dân tại 1 căn tin nhỏ ở Balestier Road (chỗ chị gái m làm việc). Món Thái, Hoa, đá bào...đều rất ngon & gía mềm vì gần trường tiểu học. Tới đây là phải ăn món tôm-yang (Thái) siêu ngon luônnnn (6.5$S), đá bào (2.5$S) "lại ăn" :))
- Sau khi nhận phòng, sắp xếp đồ đạc ở Homestay-Geylang tụi m đi subway tới Garden by the Bay & Đài phun nước Fountain Of Wealth- biểu tượng cho sự giàu sang, phú quý, may mắn & là niềm tự hào của ng dân Singapore. Buổi tối ở đây thì tuyệt vời, cảnh đẹp lung linh, mát. Đi dạo gãy chân cũng ko muốn về vì quá đẹp huhu *12h30 khuya về tới nhà*

*DAY2:
- Điểm đến hnay là ĐẢO SENTOSA (đi subway tới Vivocity), UNIVERSAL STUDIO
Có thể đi bộ/đi xe điện (4$) nhưng m chọn đi bộ vì có thể ngắm cảnh, chụp toẹt (cũng ko nắng lắm vì đi bộ cũng có mái che, thang máy hỗ trợ nếu m mỏi chân. Về khoản này thì Sing quá tâm lý luôn :))
- Ăn trưa tại khu ẩm thực đa dạng. Mỗi khu là 1 loại ẩm thực Malaisia, China, Korea, món Âu... nhưng tụi m chọn khu món Hàn. Thực đơn dc chọn là Lẫu kim chi, dimsum & nước ép trái cây (total 50$- 3ng ăn). Ko còn gì bàn cãi- quá ngon- quá no- quá nguy hiểm :))
- Tiếp theo đi xe điện (đi-về free) tới bãi biển gì m nhớ tên nằm trong khu này luôn. Biển này nhỏ chủ yếu dân ở đây họ tới để bơi, chơi thể thao, enjoy life cuối tuần. À ... mấy anh khoe body chơi bóng ném siêu cool luôn =))
- Sau đó là màn shopping nhẹ ở Vivocity, cũng khuân đc "chiến lợi phẩm" về nhà *siêu vui*
- Ăn tối vs tô bún cá khu Geylang ngay chỗ m ở (4$S/tô)

*DAY3: SHOPPING DAY
- Đi bus tới Mustafa Center mua cosmetic, dầu oliu các thứ & Lucky Plaza "càn quét" Charles & Keith, Nike, Adidas store. Cb nên tới đây vì CnK sale khá nhiều mẫu, đẹp (mẫu cũ bên đây nhưg có khi lại là hàng new arrival bên vn mình). 2 đứa hốt đc khá nhiều, ưng ý nên mồm cười toe toét :)) ko hiểu nỗi cgai' tốn 1 mớ tiền + xách nặng kinh mà miệng cứ luôn toe toe =))
- Ăn trưa tại quán cơm văn phòng gần sát Mustafa center. Nói thật đây là dĩa cơm ngon nhất mình từng ăn (3.7$S). Quán kiểu self-service, sạch sẽ, ngon, xung quanh nhộn nhịp. Cái này tuỳ cảm nhận mỗi ng nhưg con bạn đi cùng đồng ý khoản ngon này. Ok!!
- Tối đi bus tới khu gì gì ấy rất xa trung tâm tp để ăn món ẤN ĐỘ do ng Ấn nấu luôn (chị mình dẫn đi) + lạc đường nên đi mất "có 3 tiếng" thôi huhu . Thực đơn m ăn là: Cà ri cá, roti prata ăn kèm soup, gà quay ... mùi vị rất ẤN luôn, hơi khó ăn 1 tẹo nhưg m thấy vẫn ngon(total 35$S) => Xa, ngon & đắt

*DAY4:
- Từ Aljunied Station đi bus số 7 tới BOTANIC GARGEN (Vườn quốc gia Sing) là nơi ko thể nào bỏ qua. Như tên gọi là khu vườn "rừng" cây xanh um tùm, ko khí trog lành, mát, đẹp, sông nước hữu tình, chụp toẹt- nghỉ dưỡng đều tuyệt vời!! Àh quên, tuyến bus số 7 m đã gặp 1ng mà ngta gọi là "định mệnh" :)) thường hay thấy trong film nhưg việc đó lại xảy ra đối vs m. Có chút ngạc nhiên xen lẫn thích thú :)
- Tiếp đến là "Thiên đường mua sắm" BUGIS STREET. Cb có thể mua quần áo, giày dép các thứ... tại đây cũng khá đa dạng, giá cả tuỳ vào chất lượng hàng hoá. Còn quà lưu niệm mua cho bạn bè,ng thân thì nên mua ở China Town đa dạng mẫu dễ lựa vs rẻ hơn dc xíu!! Ở Bugis ng Việt mình buồn bán ở đây rất nhiều, đi ngang nghe loáng thoáng nhạc việt, cao thái sơn, hồ quang hiếu đồ :))
- Ăn tối: Khoai chiên, cá hồi chiên (10$S), Mì vịt tiềm của a ng TQ cũng khá ngon, hơi khó ăn 1 tẹo vì có mùi thuốc bắc. Mì tươi màu trắng chứ ko phải mì tôm ăn liền nha 14$/2 phần nhưng m mè nheo phát còn 10$S thôiii :))
- Ăn xong triển qua Bugis Junction ngay sát Bugis Street luôn. Vô đây tung hoành shopping, đồ sale vs thử mỹ phẩm cao cấp rất nhiều đã ơi là đã huhu

*DAY5: CHINA TOWN
- Thiết nghĩ China Town ở đâu chắc cũng đẹp & hoành tráng như vậy! Cb có thể mua sắm, mua quà lưu niệm, tham quan, ăn uống thả ga ở đây. Đi bộ 1 tẹo dọc theo dòng ng sẽ ra khu chuyên ẩm thực- nơi tất cả món ngon trên đời này dc nấu 1 cách "có tâm" vì m ăn món nào cũng ngon. Thật sự m muốn ăn hết, khuân hết đồ ăn ở đây về luôn đó.
- Món ăn của ngày hnay: Lẩu tự chọn Hotpot + món gì quên rồi ngon bá cháy (total 19$S-3ng ăn) tự thưởng thêm món màng thầu + bánh hẹ truyền thống của ng Hoa (2.5$ each)
- Cb có thể đổi tiền ở đây/ Mustafa đều được miễn dò xem tỉ giá thế nào là dc. Phải trả giá thì mới dc giá tốt mặc dù bạn đang giao dịch ở chỗ tỉ giá tốt nhất ở đó!!

*DAY6: OFFICIAL SHOPPING
- 2 đứa "chính thức" đi săn hàng bạn bè gửi mua. Gần như tất cả các shopping malls đều có "dấu răng" của 2 đứa :)) cuối ngày thu hoạch dc rất nhiều, đuối lã ng nhưg vẫn kiểu "Happy & I know it" :))
- Tối về ăn cơm gần nhà nhưg ko ngon lắm. Cơm + rau ko thịt =>3.7$, cơm + thịt nhiều =>3$ *trái ngang*

*DAY7: MARINA BAY, MER LION PARK & GARDEN BY THE BAY (again)
- Marina Bay thiết kế sang, đẹp kiểu tuyệt tác kiến trúc ấy *đẹp má ơi luôn*. khu shopping toàn các brand sang chảnh, xa xỉ, có cả Casino cho các bự gia vào làm vài ván :))
- Cb có thể đi thuyền qua Mer Lion park hoặc Đi dọc bờ biển để vừa tiết kiệm, vừa tham quan, chụp toẹt thoả thích. Đi bộ sẽ thấy toà hotel hạng siêu sang Marina Bay Sands lung linh sừng sững & Mer Lion- biểu tượng của Sing. Đông lắm, đi bộ vui lắm, nắng lắm...da đen lắm má ơiii
- Đi bộ chưa phả phê 2 đứa tiếp tục lết bộ qa tới Garden by the bay (GBTB). Tới nơi phải nói là Thế giời nhiệm màu, cặp giò mình thật nhiệm màu còn hơn vđvien điền kinh đi bộ nhanh!!
Note: cb nhớ cbi đồ ăn nước uống chứ trog GBTB ko bán gì ăn dc đâu. Có bán mỗi snack nhỏ (2$S) mua ăn cho đỡ hạ đường huyết th chứ đói meo, ko có sức đi chơi luôn. Điểm trừ cho ngày hnay!!
- Ăn tối: "Dân chơi" mò sang tận China Town để thoả mãn cơn vừa đói vừa thèm ăn ngon mặc dù xa. Bún nấm cá, mì chả cá... Ngon (5$S each)
==> MUA QUÀ: Đặc sản thịt khô hun khói Bee cheng hiang tầm 50$/kg (cũng bth chứ ko nhiều lắm). Thích cái là mua xog dc đóng gói kĩ lưỡng, sạch sẽ, kít lại luôn nên lên máy bay ko sợ mùi, gói túi cũng sang vs hịn nữa nên làm quà số 1. Giá thì CHÁT!!

*DAY 8:
- Little India (Khu tiểu Ấn Độ)
Nên đi vì kiến trúc khá đặc biệt, đẹp, nhỏ nhỏ xinh xinh như kiểu lạc vào chốn Alibaba vậy
- Đi bus tầm hơn 1 tiếng đến Changi Beach. Hóng gió, tiệc BBQ ở đây quá lý tưởng. Có khu ẩm thực giống bên China Town món nào cũng quá xá daebak Ăn xog có cả ban nhạc hát Acoustic cho nghe. Ăn ngon + Gió biển mát + âm nhạc => thơ mộng, sung sướng đúng kiểu enjoy life huhu
- 10h đêm vẫn lết xác tới khu "đô thị Tây" Clarke Quay- nơi tận hưởng cs về đêm đúng nghĩa với dòng sông in đầy những màu sắc lấp lánh, những toà nhà lung linh phản chiếu xuống, bar pub các kiểu, có cả F-Fashion TV ở đó luôn. Toàn Tây!! Náo nhiệt!! Lãng mạn!!

*DAY9: Go back to VN

Đi đâu cũng gặp ng VN dulich bụi giống m hay đi theo đoàn. Nói chung gặp khá nhiều đó. Buông 1 câu Sing nó gắt gao thế mà lọt qa cũng nhiều ghê haha :)) cảm giác tới nơi đất khách mà gặp dc đồng hương cũng vui lắm. Say "hi" cười phát vậy mà thích vô cùng!

Trc giờ thích Sing r. Đi về xog lại càng thích hơn. Đấy nước gì đâu mà sạch, đẹp, hiện đại, đẹp ở mọi góc, background nào cũng có thể chụp #OOTD, Người dân gì đâu mà vui vẻ, thân thiện, tốt bụng, nhiệt tình & văn minh đến mức tự nhìn lại bản thân cũg thấy hỗ thẹn, nhiều điều phải học hỏi!! Nice to be here anyways!

Saturday, 21 November 2015

Mật ong



Một số bạn inbox hỏi mình về mật ong, trả lời chung nha:
1/ Mật ong lắng đường là mật ong giả? - Dạ không. Cho ong ăn đường thì lỗ luôn. Cứ tính thử tiền đường và giá để mua 1 kg mật ong. Không có chuyện đó đâu nhen. Mật ong (kết tinh) lắng đường là bình thường, rất bình thường. Mật ong giả mới là mật ong không có khả năng lắng đường.
2/ Mật ong có nhiều nguồn như mật ong rừng (ong sống trong rừng và hút mật từ búa xua hoa), mật ong từ việc nuôi ong trong các vườn có diện tích rộng lớn, vẫn là môi trường thiên nhiên. Mật ong hút từ những loại hoa khác nhau sẽ cho ra mật khác nhau về mùi, màu, lỏng - đặc...
3/ Mật ong xịn thì sẽ có gaz, điển hình là mở nắp nghe cái "xịt" là mật ong ngon? - Sai. Là do mật ong lên men do người nuôi lấy mật ong sớm so với tiêu chuẩn nên trong mật ong có nước. Nước làm mật lên men và có gaz, vị hậu của mật ong có gaz có vị hơi chua chứ không ngọt dịu, ngọt đằm do mật đã lên men và thường là mật sẽ lỏng.
4/ Tổ ong ăn có tốt không? Nhiều quán ăn làm món tổ ong chiên giòn ngon lắm, bảo là bổ lắm? - Không nên ăn. Tổ ong cấu tạo bởi sáp ong. Sáp ong dùng cho sản xuất công nghiệp là chủ yếu (search Google sẽ thấy thông tin) và nó không tiêu khi ăn vào người bởi nó là sáp. Nhai sáp tươi trong miệng hồi phải nhả ra bởi sáp ong đâu có hoà tan được.
5/ Mật ong rừng tốt hơn mật ong nuôi? - Dạ không luôn. Nghiên cứu cho thấy giá trị dinh dưỡng mật ong nuôi và mật ong rừng như nhau, thậm chí mật ong nuôi sẽ kiểm soát được ong hút mật của loại hoa gì mà tránh được rủi ro dị ứng khi dùng trong ăn uống. Ong sống trong rừng tự nhiên hút mật của bất kỳ loại hoa nào trong môi trường ong sống nên khả năng dị ứng do mật từ một số loài hoa lạ là có.
Hỏi nhiêu đó nên trả lời nhiêu đó nhé. Thân

Friday, 13 November 2015

Phân bổ Chi Tiêu cho việc đi Du Lịch Tự Túc như thế nào là hợp lý?


Phân bổ Chi Tiêu cho việc đi Du Lịch Tự Túc như thế nào là hợp lý?
(1) Tiền Vé Máy Bay: sắp xếp sao cho bình quân dưới 1 triệu/ ngày là vừa! Ví dụ bạn mua vé khứ hồi hết 5 triệu thì bạn nên đi hơn 5 ngày, còn 10 triệu thì nên đi hơn 10 ngày!
(2) Tiền Khách Sạn: thì tuỳ quan điểm, tôi thì đi cả ngày chỉ tối về ngủ nên thường không quá 500.000/ngày/ người
(3) Tiền Ăn và Đi Lại thì tuỳ nơi bạn đến coa đắt đỏ hay không nhưng từ 500.000 đến 2 triệu/ ngày/ người
(4) Tiền mua sắm thì vô cùng tuỳ bạn thích ích nhiều, nhưng tầm 500- 1 triệu/ ngày
Tổng cộng vậy sẽ khoảng 2.5 triệu- 4.5 triệu/ ngày
Cứ tính số ngày bạn đi mà nhân lên là ra!
Share không cần hỏi!


Phân bổ Chi Tiêu cho việc đi Du Lịch Tự Túc như thế nào là hợp lý?(1) Tiền Vé Máy Bay: sắp xếp sao cho bình quân dưới...
Posted by Huỳnh Phước Sang on Friday, November 13, 2015

Nghệ thuật nói chuyện với khách hàng

Sub: bài viết này phù hợp với các bạn làm sales, nghề báo chí và truyền thông, nghiên cứu thị trường và đặc biệt nghề tư vấn. Phỏng vấn chuyên sâu (In-depth interview – IDI) là phương pháp nghiên cứu thị trường để khai thác insights (suy nghĩ, chia sẻ, quan điểm) của khách hàng. Hiểu rộng hơn, IDI chính là khả năng và kỹ năng giao tiếp nói chuyện về một vấn đề chuyên môn với một đối tượng (one-to-one conversation). Được trang tận răng các kiến thức & kỹ năng qua các buổi huấn luyện chuyên môn (như các bạn làm nghề nghiên cứu thị trường chuyên nghiệp) là cần thiết. Hiểu rõ đối tượng phỏng vấn, nghiên cứu thói quen và thông tin về họ trước buổi phỏng vấn cũng quan trọng. Nhưng quan trọng nhất vẫn là khả năng ứng biến của người phỏng vấn tuỳ thuộc vào đối tượng được phỏng vấn (hay nói chuyện). Giống như một chiến binh ra trận, việc đầu tiên phải làm không phải là chọn vũ khí gì mà là xác định “đối thủ” là ai. Qua trải nghiệm nhiều thương đau từ khi còn là một moderator nghiên cứu thị trường chuyên nghiệp và nay là nhà tư vấn thương hiệu, tôi xin chia sẻ đối sách để nói chuyện với các nhóm khách hàng khác nhau như sau. Khách hàng thông minh & cởi mở Kiến thức uyên thâm, nhiều trải nghiệm, thái độ lịch sự và nhã nhặn. Họ biết cần phải chia sẻ cái cần chia sẻ, biết nói cái cần nói. Họ đã là một nửa tác nhân cho thành công cho bất kỳ buổi phỏng vấn nào. Tất nhiên nói chuyện với người thông minh thì bạn cũng phải biết hỏi những câu hỏi thông minh. Nếu không bạn sẽ mất điểm một cách xứng đáng trong mắt họ. Đáng tiếc, nhóm khách hàng này thường không nhiều. Nếu không nói là khá quý hiếm. Khách hàng thông minh nhưng không cởi mở Kiến thức khá uyên thâm, nhiều trải nghiệm nhưng thái độ rất dè dặt. Họ muốn xem xem người đối diện với họ có đủ “tầm” để họ chia sẻ hay không. Họ thường có thái độ nắn gân người nói chuyện bằng đủ kiểu: trả lời lấp lửng, trả lời chệch câu hỏi hay chất vấn ngược lại. Đối với nhóm khách hàng này, điều tối ky là tỏ thái độ bối rối. Bối rối chứng tỏ bạn chưa có kinh nghiệm. Cũng đừng nóng vội thể hiện hay tỏ thái độ nhún nhường quá. Nhún nhường thái quá là biểu hiện của thiếu tự tin. Cố gắng giữ thái độ nhẹ nhàng mềm mỏng nhưng phải kiên quyết và mạch lạc trong các câu đối đáp. Hãy nhớ rằng họ là người thông minh. Cách đối phó tốt nhất là bạn phải có những câu hỏi thông minh hơn họ. Đừng hỏi những câu chung chung kiểu như “Tầm nhìn và sứ mệnh công ty của ông là gì” hay “Ông hãy cho biết xu thế ngành nghề XYZ”. Đây là lúc phát huy “vũ khí” trong túi quân trang bạn đã chuẩn bị. Hãy đi thẳng vào những vấn đề lớn công ty của họ đang gặp phải và đang muốn tìm câu trả lời từ phía nhà tư vấn. Điều này cho họ thấy bạn đã thực sự hiểu họ cần gì, đang tìm kiếm cái gì. Cần biết lồng ghép khéo léo các kiến thức chuyên môn vào câu hỏi. Người có trình độ sẽ ngay lập tức nhận ra câu hỏi của bạn “có hiểu biết” hay không. Khách hàng bỏ tiền thuê chuyên gia để nghe những đánh giá và đề xuất mang tính chuyên môn. Nên tận dụng cái “thế” chủ động của người đi phỏng vấn để show-off một cách hợp lý. Cần lưu ý rằng kiến thức chuyên môn nói ra luôn phải có liên quan với vấn đề thực tế liên quan đến thương hiệu của khách hàng. Khách hàng thích lan man rông dài Các sếp lớn thường rất tự tin và thích kể về thành tích cá nhân. Họ thường nói non-stop theo ý chủ quan của mình. Rất dễ bị “cuốn” theo những khách hàng kiểu này nếu không có đối sách thích hợp. Đừng ngắt lời ngay. Nếu vội vàng ngắt lời sớm họ sẽ “tụt cảm hứng” và điều này rất không tốt cho phần còn lại của buổi phỏng vấn. Nên dành thời gian cho họ “độc thoại” một lúc cho thoả mãn cái tôi của họ đã. Tất nhiên sau đó phải khéo léo quay trở lại những câu hỏi có chủ đích cần khai đã chuẩn bị từ trước. Nếu không, sẽ phải nghe những điều có vẻ hay ho nhưng thực chất không sử dụng được cho công việc. Lưu ý là bám vào “poits of findings” đã chuẩn bị từ trước. Tôi đã từng gặp một khách hàng nước ngoài kiểu này. Tôi hỏi vấn đề A thì ông nổ một tràng về vấn đề B. Tôi lịch sự bình một câu vấn đề B ông chạy ngay sang vấn đề C. Tôi nhã nhặn kéo ông trở về vấn đề A thì ông đốp lại rằng đã là nhà tư vấn thì phải đưa ra lời khuyên chứ sao lại đi hỏi khách hàng. Mặc kệ. Tôi vẫn cứ hỏi theo “ba rem” câu hỏi đã chuẩn bị sẵn. Vật vã gần 2h đồng hồ tôi cũng note đủ insights cần tìm hiểu cho công việc. Thở phảo vì đã không làm thượng đế phật lòng. Khách hàng có thái độ “sang chảnh” Chuối nhất là gặp nhóm này. Họ thường là VIP đã thành đạt và mắc bệnh “biết tuốt”. Tôi đã từng gặp tình huống rất trớ trêu: khách hàng là xếp bự của một công ty cũng bự hẹn gặp nhưng bắt chờ 3-4 tiếng đồng hồ. Khi xuất hiện, ông không thèm nhìn tôi và buông một câu ‘không liên quan”: anh hỏi gì thì hỏi đi! Vâng, thì hỏi. Tôi đi trực diện vào các câu hỏi cần hỏi với thái độ khá “lạnh” và cũng không nhìn vào mắt khách hàng. Tất nhiên sau đó ông dần thay đổi thái độ và chia sẻ những điều tôi muốn khai thác. Đối với khách hàng nhóm này, tôi không cầu toàn hỏi hết, tìm hiểu hết như thường lệ. Cố gắng không để “hỏng” buổi phỏng vấn và tóm những điểm quan trọng không thể thiếu. Cầu toàn quá khéo lại hỏng hết bánh kẹo. Kỹ năng phỏng vấn “một đối một” rất quan trọng đối với các bạn làm sales, các bạn làm nghề báo chí và truyền thông, nghiên cứu thị trường và đặc biệt nghề tư vấn. Đối với khách hàng, thông điệp thuyết phục nhất là “nói theo cách của bạn”. Nhưng để làm được điều đó, chúng ta phải có kỹ năng “hỏi theo cách của tôi”. Chúc các bạn thành công. Nguyễn Đức Sơn

Wednesday, 11 November 2015

Kinh nghiệm sân bay



Rất nhiều bạn đi Sân Bay Xuất Ngoại chưa quen hay lọng cọng với các thủ tục phức tạp, thật ra các bạn cứ nhớ, rất đơn giản chỉ gồm 03 thứ chính yếu trên toàn thế giới: (1) Check in - Đăng Ký Bay, (2)Immigration - Xuất Nhập Cảnh, (3)Sercurity check - Kiểm tra an ninh
(1) Check in - Đăng ký bay:
Là thủ tục xác nhận bạn sẽ bay, xếp chỗ và xuất thẻ lên máy bay cho bạn. (Bạn mua vé máy bay nhưng chưa đến đăng ký bay thì vé bạn mua vẫn chưa được kích hoạt). Đến đó đưa mã vé đã mua và Passport, họ xuất thẻ lên máy bay cho bạn. Đồng thời ở đây họ nhận hành lý ký gửi của bạn luôn, họ sẽ giao cái cùi mã số để bạn nhận hành lý khi đến nơi.
Trọng lượng hành lý ký gửi thì theo gói bạn đã mua sẵn tuỳ hãng. Hành lý xách tay thì 1 kiện có kích thước quy định và không quá 7kg.
Bạn vào sân bay, nhìn màn hình hướng dẫn to ngay cửa để tìm xem chuyến và hãng máy bay của bạn check in sẽ nằm ở quầy số mấy! Lưu ý các quầy check in có tên hãng máy bay!
(2) Immigration - Đăng ký Xuất Nhập Cảnh.
Cái này chỉ có khi bạn đi quốc tế. Là nơi bạn đăng ký xuất cảnh khỏi nơi đi và nhập cảnh vào nơi đến. Khi bạn đã qua cổng xuất nhập cảnh là đã ra hay vào một nước không được quay ngược trở ra nữa, nên chia tay chia chân gì trước khi qua cổng này!
Khu vực xuất nhập cảnh cũng có nhiều line xếp hàng, nhưng không có tên các hãng máy bay mà là phân các loại Passport như nội địa, nước ngoài hay ưu tiên gì đó! Ở các quầy là nhân viên mặc quân phục có sao, quốc huy chứ không phải mấy em của hãng hàng không!
Đến đó chỉ cần đưa passport cho họ kiểm tra và đóng dấu là xong. Trả lời câu hỏi nếu họ yêu cầu!
(3) Sercurity Check- Kiểm Tra An Ninh:
Là các buồng soi để kiểm tra hành lý. Tuỳ sân bay sẽ bố trí 2 hay 3 chỗ mà bạn phải đi qua. Các hành lý xách tay đem theo bạn không được đem theo dao kéo bom đạn chất lỏng trên 100ml, quên là vứt lại ráng chịu nha!
Để nhanh, khi gần đến bạn cởi bỏ thắt lưng, đồng hồ, ví... để vào hành lý xách tay để qua cổng từ khỏi bị hú đi cho nhanh! Chất hành lý cho chui qua cái băng chuyền soi kiểm tra là xong.
Qua hết 3 khâu trên là xong, bạn thong thả đến cổng lên máy bay ghi trên vé. Lúc này nếu bạn còn thời gian thì đi tham quan mua sắm miễn thuế, nhưng lưu ý giờ lên máy bay coi chừng trễ. Đừng chủ quan, có những sân bay lớn, bạn phải di chuyển đến cổng lên máy bay mất 20 phút đi bộ, nên rất dễ bị trễ!
Tóm tắt vậy nha, mong nhiều bạn Việt Nam đi xuất ngoại nhiều hơn, nhìn thấy được nhiều hơn, dân tộc này mới mong khá lên được!
Share không cần hỏi!
Ps: khi nào rảnh sẽ viết tiếp (1) Hướng Dẫn dùng google map, (2) Hướng dẫn book vé máy bay online, (3) Hướng Dẫn book khách sạn online!

Rất nhiều bạn đi Sân Bay Xuất Ngoại chưa quen hay lọng cọng với các thủ tục phức tạp, thật ra các bạn cứ nhớ, rất đơn gi...

Posted by Huỳnh Phước Sang on Tuesday, November 10, 2015

Tuesday, 3 November 2015

Startups và 5 triết lý của SoftBank

Các bạn thân mến,

Tớ là Trọc Đất, Founder & CEO của MOG (tiền thân là mWork). Từ hôm nay tớ cũng đua đòi viết lách linh tinh nhưng tớ sẽ chỉ viết về những gì tớ trải qua trên con đường khởi nghiệp của mình (mà chủ yếu là những đau thương, bài học xương máu, mô hình kinh doanh, xu hướng, xu thế gì đó, ...). Page này lập ra không mong muốn dạy khôn ai đó và chỉ là quan điểm của cá nhân, mục đích là cùng đàm đạo với các co-founders, cộng sự, chuyên gia và các bạn bước chân vào khởi nghiệp. Hy vọng các bạn chém gió nhiệt tình và không chê cười.

Tớ sẽ góp nhặt và viết lại một cách cô đọng nhất có thể để các bạn có thể hiểu và cùng nhau chia sẻ.

Góp nhặt #1: Startups và 5 triết lý của SoftBank

Tôi may mắn được nghe, đọc về lịch sử hình thành của SoftBank và những triết lý của SoftBank do ông Son Masayoshi sáng lập và làm chủ tịch. Một phần khác thu lượm từ sự chia sẻ thêm của cộng sự của tôi là Andy Nguyễn. Cá nhân tôi cho rằng nó giúp ích rất tốt cho những ai làm khởi nghiệp và các nhà quản lý doanh nghiệp.

Hôm nay, dưới cái nhìn và nhào nặn của một người làm startup, Tôi sẽ diễn tả lại 5 triết lý này một cách khái quát và dễ hiểu nhất để các bạn có thể hiểu thêm và hy vọng phần nào đó giúp ích được các bạn trên con đường khởi nghiệp và quản lý doanh nghiệp của mình.

5 Triết lý của SoftBank "Đạo - Thiên - Địa - Nhân - Pháp"

Đạo
Đạo ở đây có thể hiểu là triết lý, sứ mệnh tồn tại của doanh nghiệp. Một doanh nghiệp mà không có sứ mệnh và triết lý của mình thì e rằng sẽ rất khó có thể đi xa được. Đạo nó như là một thứ gắn kết tất cả mọi thứ từ nguyên tắc quản trị, tư tưởng, tầm nhìn, triết lý sản phẩm, triết lý kinh doanh. Nó là đức tin và khát vọng hướng tới của doanh nghiệp, không có nó chúng ta dễ bỏ cuộc, không có nó anh em co-fouder dễ lạc lối, không có nó chúng ta không tập hợp được sức mạnh đoàn kết tổng thể và không có nó doanh nghiệp không có lý do để tồn tại.

Thiên
Thiên ở đây có thể hiểu như thiên thời, thời cơ, cơ hội thị trường. Nếu bạn khởi nghiệp đúng vào thời điểm vàng của thị trường thì điều đó đã giúp bạn dễ thành công hơn người khác rất nhiều rồi.  VD những ai khởi nghiệp trong ngành Mobile Internet từ 2012 theo tôi sẽ có được chữ Thiên, thị trường Mobile Internet thực sự bùng nổ bắt đầu từ 2012 và tiếp tục tăng trưởng nóng trong nhiều năm tới. Hàng trăm mô hình truyền thống đều có thể được khởi nghiệp lại với tư duy và phương thức mới nhờ Mobile. Uber là điển hình của việc ứng dụng mobile để làm mới lại ngành vận tải, một mô hình peer to peer giúp huy động mọi nguồn lực nhàn rỗi của xã hội và cắt đi mọi chi phí dư thừa để người tiêu dùng hưởng lợi và có khả năng scale cùng với sự linh hoạt không giới hạn. Vậy nên nó không giết chết ngành taxi và vận tải truyền thống mới là lạ. Tháng 10-2013, Tôi có dịp đi lại bằng Uber và Lyft (dịch vụ tương tự Uber) ở San Francisco, bạn tài xế đã nói với tôi rằng: I'm a taxi killer. Lúc đó tôi nhận thấy rằng mình quá may mắn khi sống trong thời điểm vàng của Mobile Internet, thị trường có quá nhiều cơ hội.

Địa
Địa ở đây có thể hiểu là môi trường kinh doanh, quan hệ bạn hàng, đối tác, quan hệ với các ban ngành, mạng lưới trong ngành, tài chính, kiến thức, người dùng, hạ tầng, chính sách, .... Khi bạn hiểu và tích luỹ tốt những yếu tố không ngừng nghỉ và đủ dùng thì lúc đó bạn cũng có cơ hội thành công hơn người khác rất nhiều lần rồi. Thành công không thể đến với chỉ một ý tưởng và một trái tim nóng. Một người anh có chia sẻ với Tôi là ở Silicon Valey, muốn thành công cần rất nhiều yếu tố và một trong các yếu tố đó là bạn có phải làchosen people hay không, nếu bạn là người được chọn thì chỉ sau một đêm bạn tỉnh dậy thì cả Silicon Valey biết bạn, còn nếu không thì bạn có đốt hàng chục thậm chí hàng trăm triệu $ cũng thất bại như thường. VTC đã từng đốt nhiều triệu $ khi khởi nghiệp tại Silicon Valey và kết quả thì ai cũng biết. Vậy nên bạn Tôi từng nói "Ý tưởng chỉ đáng giá bằng một cốc bia" hoặc Tôi thì nói "Ý tưởng là Ý của người khác Tưởng là của mình :)", cần nhiều cái khác để quyết định thành công của bạn.

Nhân
Nhân ở đây hiểu là những gì liên quan đến con người. Có thể là đội ngũ cùng khởi nghiệp, đạo đức, .... Bạn không thể tự mình làm tất cả, và càng không thể đi xa chỉ với một mình mình. Người ta thường bảo "Muốn đi nhanh thì đi một mình, Còn muốn đi xa thì cần đồng đội". Nhìn ở một góc cạnh khác thực dụng hơn thì chúng ta nên hiểu mỗi con người sẽ mạnh một thứ, mà doanh nghiệp thì lại cần nhiều chất (chuyên môn) để tồn tại và thành công. Bạn không nhất thiết phải làm tất cả mọi việc thì mới tốt, thậm chí bạn chỉ cần là một nhà lãnh đạo tốt đã là đủ. Bản chất của khởi nghiệp là rủi ro, là chẳng có gì để mất. Vậy nên nếu bạn muốn thuyết phục được mọi người tham gia cùng và tin tuyệt đối vào bạn (lúc này bạn đang rao bán chính mình), thì bạn phải cần có khả năng leadership tốt, còn nếu bạn làm được xuất sắc thì quá tuyệt vời. Cựu đệ nhất phu nhân Mỹ Eleanor Roosevelt đã từng nói: “Nhà lãnh đạo tốt biết truyền cảm hứng cho người khác để họ tin vào nhà lãnh đạo. Nhưng nhà lãnh đạo xuất sắc sẽ biết truyền cảm hứng cho người khác để họ tin vào chính bản thân họ”

Pháp
Pháp có thể hiểu là phương pháp, trận pháp, chiến thuật đánh. Với bên trong, nó là hệ thống quản trị và điều hành nội bộ, nó là cách thức tổ chức đội ngũ, nó là cách dùng người, nó là hệ thống hoá, nó là quy trình, quy chuẩn hoá, nó là pháp chế, quy chế. Với bên ngoài, nó là chiến thuật tấn công thị trường, chiến thuật để nguỵ trang, tồn tại, chiến thắng và phát triển. Pháp phải có những yếu tốt bất biến theo thời gian, có những thứ phải biến thiên liên tục theo sự thay đổi của thị trường. Pháp là phải biết vận dụng mọi nguồn lực để phát huy được tối đa sức mạnh của doanh nghiệp.


Đọc đến đây thì cũng toát mồ hôi hột, nghe thì có vẻ kinh thế thôi chứ chẳng ai khởi nghiệp có đủ những cái trên đâu. Tôi viết ra ở đây là mong muốn các bạn hãy lưu ý và xây dựng dần nó trong suốt quá trình khởi nghiệp. Chỉ cần có vài ba cái khi khởi nghiệp là đã ngon lắm rồi!

Chả biết có giúp ích được gì các bạn không nhưng viết thử bài đầu tiên cũng mất thời gian phết :).

Góp nhặt #2: Tầm nhìn, cách vận hành của Uber và làn sóng khởi nghiệp mới tại Việt Nam :)

Trọc Đất
Một buổi chiều rỗi hơi

Bọn khởi nghiệp không hề "nguy hiểm", mà là "điên"

Xin chào bạn Trần Quốc Khánh (cùng họ với tớ :)),

Mấy ngày hôm nay thiên hạ bình luận về bài chia sẻ của bạn nhiều quá, tớ rất lấy làm ngứa ngáy. Không dừng lại ở đó sáng ngày hôm nay hai lão cao thủ trong làng Startup Việt là Hung Dinh và Namster Do cũng bàn tán làm cho điện thoại của tớ cứ bị rung liên tục, qua việc đó cũng đủ thấy chủ đề của bạn nêu ra hot đến mức nào và nó lại càng hot hơn khi qua tay hay lão kia.

Tớ xin tự giới thiệu, tớ là Trần Anh Dũng, hiện đã khởi nghiệp được 4 năm và rất may mắn là chưa chết. Ngày hôm nay là một ngày mệt mỏi của tớ, mệt vì khởi nghiệp nó khốn nạn lắm, và vì khởi nghiệp chẳng có gì nên nhân tiện vụ này đang lùm xùm tớ phải tranh thủ ăn theo để quảng bá cho mấy cái sản phẩm của công ty tớ vừa bị mấy báo quy là đối thủ không nên không cho đăng tin. Bạn phải hết sức thông cảm cho tớ, startup rất nguy hiểm mà!

Công ty Cổ phần MOG Việt Nam vừa hợp tác với Công ty Masscom Việt Nam để đưa toàn bộ họ sản phẩm Yolo Family chạy pre-load trên các dòng điện thoại Masstel. Đọc thêm tại: http://bit.ly/1l5UWJd

Tớ sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện khởi nghiệp của tớ để bạn phần nào hiểu hơn là tớ không hề nguy hiểm, tớ nói rất thật, tớ chỉ "điên" thôi. Cách đây hơn 3 năm tớ quyết định nghỉ tập đoàn Tinhvan để ra khởi nghiệp, mà cái ý tưởng khởi nghiệp đấy nó đến rất đơn giản và tớ cũng chỉ kịp họp với co-founder của tớ đúng 2 buổi cafe. Lúc đó tớ có 1 vợ, 2 con và chưa biết nó sẽ đi đến đâu, cậu có thấy tớ điên không? Như lão Namster nói là tớ bước ra khỏi comfort zone để bắt đầu một hành trình mà theo cậu thì nó đầy nguy hiểm. Mà trong hơn 3 năm tớ khởi nghiệp đến tận bây giờ tớ thấy nó nguy hiểm thật :). Tớ đã rất may mắn khi đúng timing và chọn đúng người khởi nghiệp cùng. Sau đúng 3 năm thì ngay bây giờ tớ lại tiếp tục khởi nghiệp, chỉ khác là mục tiêu và sự tham lam lớn hơn và điên rồ hơn.



Công ty Cổ phần MOG Việt Nam tập trung vào 5 lĩnh vực: Quảng cáo trực tuyến, Thanh toán, Tiện ích di động, Tiện ích cho e-commerce và Giải trí di động.

Đến tận lúc này tớ mới đang mập mờ nhận ra cái gì là đúng, cái gì là sai khi tớ khởi nghiệp, những điều này nó không hề có trong đầu tớ khi tớ bắt đầu khởi nghiệp. Thực sự những gì tớ nghĩ ngày hôm nay nó phức tạp và khác rất nhiều so với lúc bắt đầu. Một ví dụ là khi xây dựng MOG bây giờ tớ quân tâm đến 5 nguyên tắc: Đạo, Thiên, Địa, Nhân và Pháp. Bạn có thể đọc thêm về nó tại đây: http://on.fb.me/1Sl9uzL. Theo tớ một startup nếu có đủ 5 yếu tố này thì tỷ lệ thành công sẽ rất cao và chắc chắn là sẽ bớt nguy hiểm hơn theo ý của cậu. Nhưng bạn thấy đấy, đến tận ngày hôm nay tớ mới nhận ra, lúc đầu tớ cũng đếch biết.

Một ví dụ khác khi tớ chọn làm một cái gì đó thì tớ sẽ quan tâm đến 3 điểm: Market, Model và Team. Ba yếu tố này sẽ giúp tớ bớt thất bại hơn, nhưng thực tế là vẫn có thể chết như thường. Nên cũng không nên học theo làm gì cho mệt.

Chúng tớ nhiều khi cũng đúc kết vui với nhau ở Việt Nam để thành công cần nhớ 5 chữ "Ệ": Nhất Trí tuệ, nhì Quan hệ, tam Đồ đệ, tứ Tiền tệ, năm Văn nghệ. Cái này nhiều khi cũng rất đúng, mà nó cũng chả theo cái lý thuyết quái nào của Tây tàu cả.

Ngày trước khi tớ có dịp được tụi Demo Fall bên Mỹ cho 3 anh em tớ sang Mỹ để Talk to the World về cái startup nhỏ bé 1Pay, cũng vì hồi đó nghịch dại đăng ký tham gia Demo Asia, thế quái nào lại được giải nhất. Khi tụi tớ sang đó thì nhục lắm, nó nhốt anh em vào một phòng, rồi dạy pitching làm sao trong 90 giây phải gây được ấn tượng. Mà cái bọn Mỹ này điên thật, mình chả quen biết mẹ gì mà tụi nó cẩn thận hướng dẫn và dạy mình nhiều lắm. Đúng là bọn điên. Mãi đến sau này tớ mới hiểu, đó là văn hóa tại Silicon Valley. Mỗi khi một ai đó khởi nghiệp tại Silicon Valley thì họ đều tìm đến các Mentors và quan trọng là các mentors luôn sẵn sàng hỗ trợ và đi cùng họ. Chínhh vì vậy startup ở Mỹ dễ hơn rất nhiều ở Việt Nam và môi trường ở đó bớt độc hại hơn nhiều. Bạn cứ thử hỏi một ai đấy ở Silicon Valley về Việt Nam mà khởi nghiệp xem, kiểu quái gì xác suất chết sẽ cao hơn bọn điên ở Việt Nam khoảng 100 lần ;).

Tớ cho rằng những người như bạn, nên tập trung vào việc làm sao để môi trường khởi nghiệp ở Việt Nam tốt được như Mỹ, thì tự khắc bọn khởi nghiệp như tụi tớ sẽ tự cạnh tranh để chuyên nghiệp hơn và bớt nguy hiểm đi. Cái đó nên để thị trường điều tiết. Giống như một số bạn đang âm thầm ngày đêm làm những việc như "Ưu đãi thuế cho startup", "Việt sách guidebook cho khởi nghiệp", "Kết nối, tổ chức events hỗ trợ khởi nghiệp" hay là một lũ khởi nghiệp thành công, khôn lõi đời, mưu mô đi tìm cách xúi giục các bạn khởi nghiệp để tụi hắn làm Angel Investors hòng kiếm bộn tiền khi startup thành công.

Giờ tớ đói rồi, tớ phải về nhà không vợ tớ nó đuổi ra khỏi nhà. Từ ngày tớ đi khởi nghiệp đến giờ, chưa ngày nào tớ được nghỉ ngơi, nhưng tớ rất thích khởi nghiệp, nó đã cho tớ tất cả những gì tớ có bây giờ. Nên bạn đừng ngăn cản tớ, cả các bạn cũng đừng vào hùa để ngăn cản lũ "điên" chúng tớ.


Happy is a journey not a destination!

Hà Nội, ngày 03 tháng 11 năm 2015.

Wednesday, 28 October 2015

abc



// code public class HelloWorld { public static void main(String[] args) { // Prints "Hello, World" to the terminal window. System.out.println("Hello, World"); } } // end of code
abc
abc
sdf

Tuesday, 20 October 2015

Lẽ sống của tôi - tumivn


Già, nhưng vẫn sống hữu ích cho đời
Già, nhưng vẫn sống hữu ích cho đời (by Tumivn)
Cuộc sống của tôi vốn không tệ, nhưng trong lòng tôi luôn có nhiều băn khoăn. Bởi lẽ, những thành quả mà tôi đã thực hiện được không làm tôi hài lòng. Với tôi, tiền, danh vọng, địa vị, sự ổn định chưa bao giờ là ưu tiên hàng đầu, nên dĩ nhiên tôi chả có những thứ đó. Không ít lần tôi tự hỏi bản thân, điều gì mới là ưu tiên số một của tôi?
Câu trả lời là được làm điều mình thích. Nhưng quả thật, tôi không biết điều mình thật sự thích là gì. Tôi cực thích đọc sách, học tập suốt đời, nghe nhạc, viết lách, giảng dạy, nói chuyện (nói văn vẻ là làm diễn giả), quan sát, xây dựng và chạy chương trình (program / không phải lập trình), lập trình, chụp ảnh.. Phần lớn tôi làm tốt điều tôi thích, còn lại cũng không đến nỗi tệ, và rõ ràng trong các thứ đó không có thứ nào đứng ở đầu bảng cả.
Nhớ lại ngày xưa, tôi quyết đi CTXH cho bằng được, và để được tham gia các hoạt động CTXH, tôi phải đảm bảo rằng mình luôn được học sinh giỏi với ba tôi (điều mà tôi không thể đảm bảo trong chín năm học trước đó), và tôi làm được. Nghĩa là tôi được học sinh giỏi mấy năm liền không phải vì tôi thực sự muốn, mà chẳng qua nó là điều kiện đảm bảo việc tôi được đi CTXH.
Tôi đã từng làm công tác HSV, công tác Đoàn và cũng đạt được những thành tích không tệ trong suốt cuộc đời sinh viên, với mấy chục cái bằng khen từ cấp trung ương đến địa phương, nhưng rõ là tôi cũng không vì mấy thứ đó, mà bởi vì tôi muốn làm được một điều gì đó tốt và có ích.
Khi rời khỏi trường ĐH Khoa Học, rời bỏ vị trí giảng dạy, tôi lại quay lại dạy miễn phí cho nhiều sinh viên vào cuối tuần với mong muốn giúp cho các bạn đó phát triển sự nghiệp lập trình của mình. Mà cũng kỳ lạ, khi bạn quay lại cái trường mà chỉ vì bạn xin nghỉ dạy, bạn đã bị kỷ luật và phải dừng sinh hoạt Đảng (vì không thể chuyển Đảng được). Nên, vị trí, hay chính trị cũng không phải là mục đích của tôi, cái danh hiệu giảng viên cũng không là mục đích của tôi.
Rồi tôi mang các lớp miễn phí của mình vào Sài Gòn, dạy suốt nhiều tuần liền, rồi hàng trăm bài viết dạy lập trình trên mạng, đến bây giờ vẫn còn người đọc, vẫn còn nhiều người quan tâm đến chúng. Vẫn còn những người biên thư để nhắc tôi viết bài mới, vì dạo này tôi ít viết quá.
Giờ ở công ty hiện tại, tôi góp phần giúp cho công ty tuyển dụng và đạo tạo hàng trăm người để họ có thể làm việc được trong môi trường out-sourcing, với những dự án quốc tế, rồi giúp những bạn kỹ sư tiến bộ hơn trong công việc, có thể phát triển lên một level mới (hoặc đẳng cấp mới), có thể đảm đương những công việc thách thức hơn. Tôi liên tục soạn bài giảng mới và chia sẻ với mọi người. Và tôi thực sự vui vì những điều đó. Dẫu vậy, tôi vẫn băn khoăn, liệu mình có thể làm được điều gì tốt hơn nữa, ý nghĩa hơn nữa?
Tôi cũng vui vì mình chưa bao giờ ngừng học tập và ngừng tiến bộ. Nhưng tôi vẫn băn khoăn mình sống vì mục đích gì, vì lẽ sống gì?
Tôi chỉ biết, mình luôn mong muốn làm mọi thứ tốt đẹp hơn. Tôi đã cố gắng, và có nhiều chuyện tôi đã làm được chút chút, có một vài việc cá nhân tôi vẫn chưa làm được, nhưng tôi vẫn đang cố gắng hàng ngày, để hôm qua tốt hơn hôm qua, một chút thôi cũng được.
Ừ, lẽ sống của tôi chưa được đặt tên, nhưng cũng chả sao, bởi dù có nhắm mắt thì trái tim và trí óc tôi vẫn dẫn lối. Tôi tin, dù có những lúc ngập ngừng, nhưng chưa khi nào tôi đi lệch còn đường mà con tim mình chỉ lối.
Lỡ “làm trai đứng trong trời đất” …

Tuesday, 6 October 2015

Hạ thấp kẻ thù


Mẹ kiếp !
Tướng tá VNCH như thế mà cứ đến Tháng Tư nào, mấy ổng kách mệnh cũng ca : Đại thắng mùa Xuân, hội thảo khoa học này nọ .... Hãi !
YỆU QUÁI NGU THIỆT
- Ba, nếu yêu quái ăn thịt Đường Tăng thì sẽ trường sinh bất tử phải không ba?
- Đúng rồi.
- Trường sinh bất tử là sống mãi mãi, không chết nữa phải không ba!
- Đúng rồi.
- Nhưng sao con thấy yêu quái ngu quá ba?
- Cái gì? – tôi đang tập trung blog, cũng không để ý kỹ câu hỏi.
- Sao yêu quái ngu vậy ba?
- Ba không hiểu ý con!
- Con thấy, yêu quái bắt được Đường Tăng sao không ăn thịt ngay, hoặc là cắt
một miếng thịt gì đó ăn ngay, cứ để Tôn Ngộ Không cứu được hoài!
- Tại sao con nói vậy?
- Vì ăn thịt Đường Tăng thì sẽ sống mãi, lúc đó, Tôn Ngộ Không có đánh giỏi mấy cũng không chết phải không ba?
- Ừ, ba cũng thấy yêu quái nó ngu thiệt!
Mẹ nó nảy giờ nghe câu chuyện, buột miệng từ trong bếp:
- Sao anh lại trả lời con như vậy?
- Chứ trả lời sao?
Vợ tôi nói một thôi một hồi chuyện giữ gìn những cảm xúc đẹp về các nhân vật tốt để nuôi dưỡng tâm hồn trẻ con. Vợ còn nói: “Mà anh lại hùa với nó nói yêu quái ngu như thế thì Tôn Ngộ Không giỏi chỗ nào? Cuộc chiến với mấy người ngu thì chiến thắng nó có giá trị gì đâu!”
2/ Câu chuyện vợ dạy trên đây làm tôi sực nhớ lại một chuyện nghe lâu lắm rồi. Chuyện này cũng thuộc vào giai thoại mà tôi chỉ là người được nghe kể lại. Số là sau 1975, cuốn sách “Chân dung tướng ngụy Sài Gòn” của Nguyễn Đình Tiến và nhiều cuốn sách khác viết về những nhân vật của chế độ đã sụp đổ đều mô tả những ông tướng của Việt Nam Cộng Hòa như những kẻ tham nhũng, ít học, mê gái, rượu, sành ăn chơi… Một lần ông Võ Văn Kiệt, lúc ấy là chủ tịch hay bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh gặp bác Trần Trọng Tân (làm công tác tư tưởng văn hóa) trong một bữa tiệc, bác Kiệt có nói đại ý: Viết về kẻ thù như thế thì vô tình hạ thấp giá trị của chiến thắng của chúng ta. Viết như thế thì không nên phát hành.
Bác Kiệt giờ vẫn còn sống không biết liệu mình có cơ hội thẩm định lại chuyện này. Có anh chị em nào biết rõ hơn?
VĂN
(Vũng Chùa - Quảng Bình)

Việt nam vs Nga

Nhân có ý kiến của một bạn về sự vĩ đại của người Nga và về sự nhược tiểu của người Việt Nam. Anh Lãng có ý kiến trả lời và thấy rằng nó cũng đáng được copy riêng ra như một quan niệm độc lập:
Về cơ bản thì anh Lãng tôn trọng quyền phát biểu của bạn Le Hoang Giang. Ý kiến nào cũng đều có quyền ngang nhau khi phát ngôn, khác biệt có chăng nằm ở nội hàm giá trị. Một số người Việt vẫn còn sống lạc trong quá khứ và chịu sự chi phối cảm xúc từ những quan niệm không còn hợp thời, dù tính đúng sai của những tình cảm ấy cũng là một chuyện cần bàn. Ví dụ những người từng phải dong thuyền vượt biên, chịu sóng gió, chịu cướp bóc, chịu hãm hiếp và chết chóc trên biển thì vĩnh viễn Nga, Tàu, Cộng sản là đại diện của quỷ satan. Còn những người từng sống thời tem phiếu xếp hàng với đồ viện trợ Nga thì đây vẫn luôn là một ông anh lớn. Nói chung, anh tôn trọng mọi ý kiến, nhưng để đảm bảo giá trị đúng sai, có hai vấn đề anh sẽ làm rõ. Thứ nhất, anh đồng ý rằng dân Nga vĩ đại theo cách của họ. Sự vĩ đại của người Nga cũng giống người Đức, người Pháp, người Anh hay thậm chí cả người Việt Nam. Bât cứ dân tộc nào nay còn góp mặt được trên bản đồ thế giới sau các thăng trầm lịch sử thì đều vĩ đại cả. Tuy nhiên nếu xét về các đóng góp cho nền văn minh nhân loại, các thành tựu khoa học, văn hóa, thống kê các giải noben, thì Nga chỉ ở mức trung bình, thua xa Đức và thua Mỹ tít tắp. Nếu xét các công trình khoa học tính trên sắc tộc, thì dân Do Thái là dân tộc vĩ đại nhất. Thứ hai, là anh không đồng ý với ý nghĩ Việt Nam là dân tộc nhược tiểu. Nhược tiểu có chăng, thì nằm trong suy nghĩ của những cá nhân cấu thành cái dân tộc ấy. Bất cứ dân tộc nào cũng có những giai đoạn huy hoàng và suy thoái. Vào lúc mà người Nga bị dày xéo dưới gót sắt Mông Cổ và mất độc lập tới 200 năm, thì Việt Nam 3 lần đánh tan tác các đạo quân của đế quốc Nguyên Mông khét tiếng. Nga từng nhiều lần bị dày xéo bởi người Balan, thậm chí là người Thụy Điển, còn Việt Nam không phải không có những lúc huy hoàng. Năm 1900, theo nghiên cứu của Jean-Pascal Bassino, GDP bình quân đầu người của Việt Nam (An Nam thuộc Pháp) cao ngang Nhật Bản. Cũng vào năm 1900, công nhân Việt Nam và các kỹ sư Pháp, đủ khả năng để xây lên một cây cầu cực khó so với trình độ kỹ thuật thời bấy giờ, trên một con sông cực kỳ hung dữ vào mùa lũ vào lúc đó - Cầu Doumer, nay là cầu Long Biên, thuộc loại lớn nhất thế giới vào lúc nó được xây dựng. Paul Doumer, người sau này thành Tổng Thống Pháp từng nhận xét người An Nam không có đối thủ trong khu vực, và gần như sánh ngang Nhật Bản. Vì vậy thưa bạn Giang, bạn nên rút lại lời nhận xét về sự nhược tiểu của dân tộc Việt Nam, vì đó là sự xỉ nhục cả với ông cha bạn và cả với con cháu bạn sau này.
Cùng dân tộc, cùng nguồn gen di truyền, người Nam Triều Tiên ngày nay ngẩng cao đầu trong danh sách những quốc gia dẫn đầu thế giới, còn người Bắc Triều Tiên chìm trong đói khát và ngu muội trong vầng hào quang của các lãnh tụ vĩ đại họ Kim. Nhược tiểu hay vĩ đại, nó không phải là một định đề bạn ạ.
Nước Nga ngày nay, về vai trò với Việt nam chỉ còn là một đối tác thương mại khiêm tốn. Nga bán cho Việt Nam vũ khí và sẵn sàng bán thứ tương tự cho bất cứ nước nào miễn là trả tiền tươi. Thậm chí, ngày nay Nga đang chào bán nhiều thứ hiện đại gấp bội cho Tàu, từ máy bay Su35, cho đến tàu ngầm API thế hệ mới. Vậy nên, việc yêu quý nước Nga thì không có gì sai nhưng sỉ nhục dân tộc mình là nhược tiểu, tự thân nó đã là một nỗi hổ thẹn.
P/S để tránh các tranh luận về số liệu kinh tế, do các con số phần lớn chỉ mang tính ước đoán do thời kỳ cách đây hơn 100 năm, vào lúc chưa có các chuẩn mực chung. Số liệu kinh tế và các nhận định so sánh giữa Việt Nam, Nhật, Hàn, Đài Loan giai đoạn 1900 - 1945 được lấy theo công trình nghiên cứu của Jean-Pascal Bassino, nguồn ở đây:

Sự thật đằng sau tác phẩm: Sọ Dừa

đề văn: em hãy phân tích câu truyện cổ tích sọ dừa
mở bài : trong kho tàng văn học việt nam, một trong những câu chuyện khiến em quan tâm nhất, đó là sọ dừa.... hết
thân bài: đoạn này em xin phép phân tích chuyên sâu một tí dưới ánh mắt khoa học
chuyện kể về một bà lão 50 tuổi tự nhiên có bầu nhờ được uống nước trong một cái sọ dừa, điều này ắt hẳn là bịa đặt, còn nếu không thì bà lão chắc chắn phải được trao giải nobel y học với nghiên cứu thụ tinh qua đường... mồm, lẽ dĩ nhiên là thời đại đó dân trí còn thấp, nên chuyện tin vào thần thánh là không thể tránh khỏi, nhưng em xin phép khằng định rằng: ông chồng bà này đã bị cắm sừng, em xin phép bày tỏ mối quan ngai sâu sắc về vấn đề này và thiết tha kêu gọi cộng đồng FA quốc tế lưu ý
_"sau 9 tháng 10 ngày, bà sinh ra một cục thịt có mắt, mũi, mồm nhưng không có chân tay" điều này chứng tỏ, cái thai này là quái thai, dưới con mắt khoa học, trường hợp quái thai thường xảy ra khi có quan hệ huyết thống với nhau, theo em đoán, người ngoại tình với bà này có quan hệ huyết thống với bà ta,đây là một mối quan hệ loạn luân, vậy câu hỏi đặt ra đó là : ai là bố đứa bé ?
_phân tích kĩ hơn xíu, em đặc biệt quan tâm đến nhân vật phú ông, '' sau khi nghe tin, phú ông liền bắt bà đem đi chôn sống'' đây có thể coi là một hành động nhằm che giấu sự việc nhằm hủy đi vật chứng, nếu điều đó là chưa đủ thì có 2 vấn đề sau đây cần quan tâm, đó là :" người chồng bà đã qua đời trong quá trình bà mang thai" và "phú ông bắt bà ra ở túp lều tranh ngoài góc vườn, nhưng vẫn bắt bà làm việc cho ông, mỗi ngày cho bà mang về một nắm cơm nuôi sọ dừa" rất có thể người chồng đã biết được sự thật rằng ông ấy bị cắm sừng, nhưng đã bị phú ông và bà ta giết trước khi ông ấy kịp làm to chuyện này, việc cho bà ta ở riêng và bắt bà đi làm, cho cơm nuôi sọ dừa càng chứng minh rằng đứa con đó là của phú ông.
_để che giấu việc này một cách hoàn hảo, phú ông đã tìm cách đánh tráo đứa bé, việc từ cục thịt hóa thành một đứa bé đẹp trai dưới góc độ khoa học là điều không thể, nhưng vào cái thời đại đó, việc đi mua một đứa con từ những gia đình nghèo là không khó, theo em, phú ông đã mua một đứa trẻ từ một gia đình nghèo khổ nào đó và thay vào chỗ sọ dừa, tất cả chỉ nhằm mục đích che giấu đi hành động của ông ta với mẹ của sọ dừa, lại vừa làm tăng thêm vẻ huyền bí để người dân càng tin rằng chú bé đó là một phép màu
và để dập tắt mọi nghi ngờ từ phía mọi người, phú ông đã xắp đặt một đám cưới giữa sọ dừa và cô con gái út, những lễ vật như :" 1 chĩnh vàng cốm, 10 tấm lụa đào, 10 con heo béo, 10 thùng rượu tăm và một căn nhà ngói " lẽ dĩ nhiên, những thứ này một người nông dân thời đó làm cả đời còn không có, nhưng sọ dừa lại kiếm ra trong vòng 1 đêm. điều này không bao giờ xảy ra nếu như không có sự trợ giúp từ người ngoài, và người ngoài đó không ai khác ngoài phú ông.
--chuyện không chỉ dừng ở đó,thời gian nhanh chóng trôi qua như chó chạy ngoài đường, sọ dừa thần thánh đã đỗ trạng nguyên, sau khi đỗ trang nguyên, sọ dừa làm quan to, lúc chuẩn bị đi công tác xa, sọ dừa đã để lại cho cô vợ mình 1 con dao, một hòn đá lửa và 2 quả trứng gà, sau khi sọ dừa đi thì cô vợ bị 2 cô chị hãm hại, đẩy cô ra ngoài đảo hoang, nhờ có 2 quả trứng mà cô có một đàn gà, dao và đá lửa giúp cô sống sót trên hoang đảo, và một ngày đẹp trời, thuyền của chồng đến và đón cô ta, 2 cô chị vì xấu hổ nên bỏ xứ biệt tăm''
-->lẽ dĩ nhiên, sọ dừa làm quái gì đoán được tương lai, em xin phép khẳng định rằng đây là một âm mưu được sắp xếp từ trước, và người vạch ra âm mưu đó không ai khác ngoài sọ dừa
_sự thật có thể là chính sọ dừa đã ngoại tình với 2 cô chị còn lại, vì không muốn mọi chuyện bị bại lộ nên tìm cách hãm hại 2 cô chị, trước tiên sọ dừa xúi 2 cô chị giết đứa em gái của họ đi bằng cách quăng cô út xuống biển, nếu cô út chết thì sẽ cưới 2 cô làm vợ, 2 cô gái phần vì ngây thơ, phần vì ham trai đẹp nên đã làm theo lời sọ dừa, sau khi 2 cô gái đã làm theo như lời sọ dừa dặn thì sọ dừa ngay lập tức '' qua cầu rút ván '', cho thuyền ra cứu vợ, thử nghĩ đi, cái hoang đảo cả đời ko có ai đến, tự nhiên một ngày đẹp trời lại có thuyền của sọ dừa đến đón, làm quái gì có sự trùng hợp đến như vậy, và sau khi cứu được vợ về, với đầy đủ bằng chứng trong tay, sọ dừa ngay lập tức cho giết 2 cô gái kia để bịt đầu mối, một kế hoạch không thể hoàn hảo hơn
kết bài:
tác phẩm sọ dừa đã để lại cho em rất nhiều cảm xúc sâu sắc, em xin hứa sau này sẽ học thật giỏi để góp phần xây dựng đất nước giàu đẹp, công bằng, văn minh, hướng tới xã hội chủ nghĩa và tư tưởng mác- lê nin vĩ đại
Quote:
Originally Posted by policesmax1 View Post
về vấn đề phú ông có quan hệ huyết thống với bà ta hay không, nhiều bác thắc mắc, em có thể trả lời như sau: rất có thể bà mẹ chính là đứa em cùng cha khác mẹ với phú ông,rất có thể phú ông không biết điều này, bởi đứa trẻ sinh ra đã bị dị dạng, điều này thường xảy ra trong các mối quan hệ huyết thống

Wednesday, 19 August 2015

Chất gây nghiện

Trái với nhận định thông thường, chán nản không phải một cảm xúc, mà nên được diễn tả đúng hơn bằng trạng thái thiếu vắng những kích thích về mặt tinh thần.
Những người trẻ tuổi luôn sợ chán, vậy nên chẳng lạ gì nhìn những nhóm con gái túm năm tụm bẩy, cafe nói chuyện. Miệng tuy nói, mắt lại nhìn màn hình iPhone và tay vẫn bấm liên tục trả lời tin nhắn. Nhưng lấy câu chuyện làm quà, vài nụ cười gượng gạo, tình chị em que kem, họ nhiều khi vẫn mong ước mình đang ở đâu khác, làm gì khác, với ai khác, vì một nỗi ám ảnh canh cánh trong lòng: “Chán vl”.
Và đó, là thời điểm thích hợp nhất cho Gã Chất bước chân vào cuộc đời người phụ nữ.
Bỏ qua những khác biệt về tuổi tác, vẻ ngoài hay cách ăn nói, những người đàn ông hấp dẫn luôn có chung một vũ khí đặc biệt: Khả năng khơi dạy nhiều sắc thái cảm xúc khác nhau trong lòng đối tượng. Vậy khi đối tượng là một người phụ nữ đang buồn chán, sự xuất hiện của Gã Chất chẳng khác gì gói xôi ngon dâng tặng người đói.
Không như một tay mơ, Gã Chất thừa hiểu sự ngọt ngào thường xuyên sẽ làm phai đi giá trị. Nếu thỉnh thoảng quan tâm, lời hỏi thăm của anh sẽ khiến cô tủm tỉm cả ngày. Ngày nào cũng ân cần, chăm sóc và sự chu đáo dần trở thành lẽ chờ đợi hiển nhiên. Cảm xúc con người, tốt hay xấu đều rất nhanh chai đi nếu để tiếp xúc lâu ngày. Buồn dài cũng quen, chơi nhiều cũng nhạt.
Ngược lại, sự thay đổi trong trạng thái càng lớn, tình cảm người ta càng mãnh liệt. Người đàn ông nếu khéo, và đủ nhẫn tâm sẽ biết gợi nên chút ghen tuông, hay cố tình lơ đễnh để dìm cảm xúc người con gái xuống thật thấp, trước khi đền bù bằng một cử chỉ âu yếm lãng mạn và kéo cô ta lên tột đỉnh của niềm hạnh phúc.
Phụ nữ tuy luôn miệng nói ghét drama, nhưng thực chất những rắc rối trong tình cảm đem đến cho họ rất nhiều hưng phấn. Tình yêu với Gã Chất như chuyến tàu lượn siêu tốc, có vui, có buồn, dù đem lại chút sợ hãi nhưng nồng nhiệt, khó quên. Tương phản với họ, cuộc sống trước kia hay người đàn ông bình thường trở nên hết sức nhàm chán như buổi đi bộ dưỡng sinh quanh bờ hồ.
Về mặt lý trí, phụ nữ biết loại đàn ông này không đáng tin. Họ cảm thấy yếu đuối vì không làm chủ được bản thân trước những đòn chơi tâm lý, và sự quyến rũ ở Gã Chất khiến phụ nữ luôn băn khoăn tự hỏi liệu mình có phải bến đỗ cuối cùng không, hay điểm dừng chân tạm thời trong cuộc đời anh ta? Yêu người như vậy là đầu hàng tư duy cho tình cảm. Nhưng dù biết mình phải chịu thiệt, họ thà hy sinh sự bình yên để tiếp tục nếm trải một thứ trái cấm không ai khác mang lại.
Chàng thì thầm vào tai cô những lời ngọt ngào vô nghĩa và làm tan chảy trái tim ra, mềm yếu và hồi hộp chờ đợi xem người đàn ông đưa cảm xúc của mình đến đâu tiếp. Rồi trong giây phút đó, người con gái kia bỗng nhận ra rằng cô không còn mong ước mình đang ở đâu, làm gì , với ai đó khác nữa, mà chính cạnh anh là tất cả những điều đáng mong đợi nhất trong cuộc sống này gộp lại. Vì anh thứ chất gây nghiện phụ nữ khó cưỡng lại.

Sunday, 9 August 2015

from hiepttb

Hồi nhỏ, nhà trồng nguyên đồi dứa, bé tí tẹo đã biết gọt dứa rồi. Cầm con dao chạy lên đồi chơi, thích quả nào liền hái xuống, gọt ăn quả đó, chả sợ đứt tay vì dao hay vì lá dứa. Hồi nhỏ nhà nuôi ong. Bố bảo cứ đưa tay vào tổ ong đi, từ từ và thật nhẹ nhàng thôi thì sẽ không sao đâu. Dù trước đấy đã bị ong đốt vài lần, biết thế sẽ đau tới thế nào rồi, nhưng vẫn cứ thò nguyên cánh tay vào tổ ong. Bình tĩnh mà làm, đúng là không bị đốt thật. Hồi nhỏ nhà trồng sắn dây nữa. Cái hố người lớn đào củ sắn dây sâu mấy mét, cũng dám nhảy xuống chơi dưới đó, chẳng một phút lo lắng sẽ không trèo lên được. Vì hồi nhỏ suy nghĩ đơn giản, có đau cũng sẽ qua rất nhanh. Luôn luôn có người khác chịu trách nhiệm thay mình, đau sẽ có người lớn đưa đi băng bó, kể cả khi tự mình gây ra thì vẫn có các chị chịu mắng thay vì không biết trông em. Giờ lớn rồi, làm gì cũg sợ. Sợ ốm không ai chăm sóc, không ai đi làm kiếm tiền dùm. Sợ bị thất bại, sợ xấu hổ, sợ khác người. Sợ bị thương, đau đớn không gượng dậy nổi. Sợ làm đau người khác nữa. Lớn rồi, cái gì cũng sợ, cũng e ngại, cũng phải đắn đo suy nghĩ. Làm người lớn thật nhàm chán.

Thursday, 9 July 2015

Safety base

From Nguyễn Thị Hải Yến - FJP. Gửi tặng các Bạn trẻ... đang xây dựng Cuộc sống... Trạng thái của một kon người... tồn tại trong xã hội... xét về mặt vật chất ... sẽ có các mức độ như sau : Lo lắng - đủ tồn tại - bình thường - khá tốt - sung túc Safetybase cho một kon người là Bình thường. Đi cùng với cuộc sống... Bạn hãy nâng tầm Safety base này lên từng chút một... ( Safety base gần như phải là Mức giá trị bất khả xâm phạm) Đời người cần lắm Safety Base... Từ bé... trong tôi luôn xuất hiện khái niệm Safety Base... Có lẽ đó là bởi vì... Tôi đã luôn sợ... Sợ ngày mai bất chợt điều gì xảy za... & tôi hok thể chống đỡ nổi... Ngày bé... 5 tuổi rời xa vùng quê nghèo nơi bố mẹ làm việc... cách xa bố mẹ... tôi về vùng đất Yên Bái... ở với bà nội... để được đi học tử tế... 5-10 tuổi là lúc hình thành tính cách, bản sắc gốc của một con người... Thuở đó, tôi xa bố mẹ... Tôi nhớ lâu lắm mới được gặp bố or mẹ một lần... Và tôi luôn sống trong mong đợi được nhìn thấy bố mẹ... Ngày ấy... mỗi lần bố hoặc mẹ đến thăm tôi... lại cho tôi 20 đồng để mua kẹo... Tôi thik ăn kẹo lém.... Nhưng tôi hok bao giờ mua kẹo hết sạch 20 đồng... Tôi đã luôn để lại 10 đồng chờ ngày gặp lại bố mẹ.... Bởi tôi sợ... Nếu tiêu hết 20 đồng... mà tôi vẫn chưa thể gặp bố mẹ... Tôi sẽ buồn khổ...và tia hy vọng trong tôi sẽ trở thành tuyệt vọng.... 10 đồng của tôi là Safety Base.... Tôi nhớ đâu đó lớp 4... Bố trở về sống với tôi... Và lớp 5 cả gia đình đoàn tụ... Những ngày start cuộc sống mới của gia đình nghèo đoàn tụ với bao trắc trở... Hàng ngày nhìn nồi cơm, nhìn bát nước mắm chưng với hành khô, để ăn cơm... Tôi luôn lo sợ... Lo sợ ngày mai có cơm ăn hok? Và lo sợ ngày mai có nước mắm để ăn hok? Từ đó tôi luôn nghĩ... Cuộc đời kon người ta phải có gì đó... Ít nhất hem được bình thường, hem được đầy đủ, sung túc... Thì cũng phải là : Không có nỗi lo sợ căn bản chứ??? Và cũng từ đó tôi nghĩ đến Safety base.... Sau này lớn lên.... Nhìn xung quanh,nhìn qua phương tiện thông tin đại chúng... Tôi thấy có nhiều người rơi vào thảm cảnh: Lô đề cờ bạc, làm ăn vỡ nợ, bị lừa gạt, người khác trong gia đình gây hoạ bị ảnh hưởng... vân vân & vân vân.... Và cả gia đình trở nên bi kịch... Tôi đã đọc trong cuốn " Cha giàu, cha nghèo" về khái niệm Tài sản & Tiêu sản... Tài sản là thứ ...có thể phục vụ cho cuộc sống hàng ngày của bạn or hok... Nhưng nó phải bảo toàn giá trị or tăng cường giá trị... Tiêu sản là thứ... bạn phải tốn tiền cho nó... Bạn tưởng chừng như nó là tài sản... Nhưng thực chất... Bạn đang tiêu tốn giá trị vật chất cho nó.... ( Chẳng hạn như mua trả góp một chiếc ô tô để phục vụ nhu cầu đời sống của Bạn => Đó là tiêu sản, hok phải tài sản) Để tăng cường Sự bền vững và Chất lượng cuộc sống.... Mỗi một ngày... Bạn nên nâng tầm Safety Base này lên một chút... Từng ngày, từng ngày... Bạn sẽ trở thành một người Giàu có bền vững... trong tương lai...Nếu như Bạn làm tốt, chắc chắn... Trong cuộc sống này.... Cần lắm : Safetybase + Tích luỹ tài sản PS: Nếu hem hành nghề Hót gơn mà hành nghề... nhà záo... Thì Tâng cũng nghiêm túc phết đấy 😄😄😄

Monday, 29 June 2015

SEX - Đàn ông và đàn bà khi thất tình



đàn bà thường kêu ca, hay róng riết những lời thống khổ để rồi đời từ đó mà nhầm tưởng chỉ đàn bà mới khổ sở vì yêu. thực ra, đứa đau đớn hơn, vật vã hơn vì (họ cho là) mất mát nhiều hơn chính là đàn ông. có điều, đám mất dạy này theo bản năng của giống đực, chúng khá kiệm lời, ít nói, chỉ giương bộ mặt lì lợm, lạnh lùng, vẻ khó hiểu, khó nắm bắt rồi người ta cho rằng chúng có trái tim bằng sắt hay bê tông gì đấy nên chả biết đau. thực tế là một quần đầy cứt. chỉ cần một lần bị đàn bà (tạm cho là) phản bội thì phần lớn quãng thời gian còn lại trên đời, đàn ông dành để đau thương, để gục ngã và rất hiếm người đứng dậy được. có đứng được thì cũng chênh vênh và đâu đó vẫn còn thấp thoáng bóng dáng của sự tủi thân, mặc cảm.
hãy nhìn vào đại gia lê ân, zai già này giờ đây vẻ viên mãn, đủ đầy thậm chí hạnh phúc với cô vợ bằng tuổi con cháu nhưng nếu chịu nhìn kỹ ta sẽ thấy zai vẫn rất hờn căm bà vợ cũ nào đó từng bỏ rơi zai. zai lấy cô vợ mới vì yêu hay vì sính cỏ non song cũng có một phần giống như là trả thù đời. hiện thân của cuộc đời ở đây là vợ cũ. là zai muốn cho bà vợ nào đó còn sống phải sáng mắt, phải đắng cay, hờn tủi khi nhìn cơ ngơi lẫn gia đình mới của zai. ngay cả quỹ từ thiện của zai cũng có chút gì như dằn mặt những người làm zai buồn lòng chứ chưa hẳn do zai vô tư với đời sống. có thể tôi ngờ vực nhưng tôi cảm giác zai tạo cái quỹ í với ý tao thà cho thập phương bá tánh chứ mấy con đàn bà từng bỏ tao có chết đói thì cũng đừng hòng. .và nếu thế, càng làm càng thấy zai đáng thương hại vì ngần í tuổi, là sắp về zời mà tâm trí vẫn còn mải mê cho những tầm thường xưa cũ không phải là người hạnh phúc dù rằng với số tài sản hiện có của zai, không ít người thèm thuồng.
song, có bao nhiêu đàn ông bị đàn bà hắt hủi mà gượng dậy được như lê ân. mà cái gượng ấy cũng là vì thù hận mà ra đấy. nhẽ ra, con người ta đứng lên là đứng cho mình, đứng lên là để thỏa những mơ ước, khát vọng của bản thân chứ nào phải những lý do khổ sở thế! cả đời làm lụng vất vả chỉ để con đàn bà nào đó sáng mắt ra thôi sao? ấy là ta đã đưa ả đàn bà nào đó lên tầm lý tưởng và càng làm, càng tỏ ra cay đắng thì càng chứng tỏ cả đời ta thờ mỗi người đàn bà ấy dù có thể họ chả còn nhớ ta là thằng nào. là ta đang chạy theo những điều rất vô nghĩa. cũng xin nhắc thêm tý, với những tư duy như thế thì rất khó để kiếm được những đồng tiền sạch sẽ, lương thiện. vì ngay cái mục đích, cái ta tạm cho là lý tưởng vươn lên đã non nớt, què quặt thì làm sao người ta sẽ có được những phương pháp kiếm tiền tử tế? hiểu theo cách khác, nền tảng văn hóa không có thì họ chả hại cuộc đời đã là may chứ khoan mơ những điều tốt đẹp.
còn vì sao đàn ông hiếm khi ngã nhưng mỗi lần ngã lại ngã sâu thế? là bởi với đàn bà, mỗi lần yêu là mỗi chuyến rong chơi còn với đàn ông, chuyện chả đơn giản thế.
mới có chuyện đàn bà khi yêu, lắm mợ suốt ngày chỉ đi spa, tắm trắng, nhuộm lông, làm móng. hẹn nhau 7h thì 7h30 vẫn còn ngồi ngâm lồn trong bồn bảo anh đợi tý, em có việc quan trọng. 9 h ra đến chỗ hẹn với một bộ cánh không thể sặc sỡ hơn cùng cả tạ phấn son trên mặt. vừa ra đến chỗ hẹn, hỏi quà em đâu? iphone 7 của em đâu? thằng kia bảo mới có 6 plus thôi mà em thế là lăn ra khóc, bảo em cần sự khác biệt, yêu muốn sự nổi bật chứ mang iphone 6 khác nào mấy con mặt lồn khác vẫn mang. anh nói anh thương em sao anh không cố đặt trước cho em cái iphone 7 để em được tỏa sáng, em tỏa sáng cũng là vì anh chứ vì ai?
đàn ông thì khác, với ngần ấy thứ mà người đàn bà của mình đòi hỏi hoặc không đòi hỏi thì họ cũng phải nỗ lực hơn rất nhiều. bắt đầu từ ly nước mía thì họ cũng không thể để cho bạn gái phải trả. nhiều hôm họ phải làm tận 12 giờ đêm, quần áo lem luốc thì họ vẫn bảo anh vừa đi ăn với sếp ở nhà hàng về hoặc vừa bị chủ mắng té tát thì họ vẫn nói anh chưa thấy sếp nào tử tế với nhân viên thế, chắc anh tài chăng? wink emoticon
khi yêu, đàn ông phải trả cho hàng nghìn loại phí mà đàn ông, vốn thực tế, họ không có thói quen chi trả cho những điều vô lý. đàn bà có thể mua cây son vài triệu của trung quốc chứ đàn ông thì không bao giờ, với ngần ấy tiền họ sẽ sắm một thiết bị di động với hiệu năng cao nhất. còn một khi họ phải trả cho những khoản rất trời ơi thì cũng đồng nghĩa, họ nghiêm túc với bạn.
đàn ông luôn chơi bời nhưng là chơi ở đâu đó chứ với bạn gái hay vợ thì không, ấy là nơi họ dành cho những điều quan trọng. có thể đàn ông chả mấy khi khen vợ, thậm chí hay chê bai nhưng ấy là thật còn khi đi với gái, họ nâng các cô lên giời song hẳn nhiên, chả có thứ sự thật nào ở nơi ấy cả.
đàn bà vốn nhẹ dạ nên dễ dàng tin tất cả mọi sự ở đời song nếu thất vọng thì cũng nhanh chóng nhạt phai nhưng đàn ông thì khác, họ hoài nghi, ít tin ai nhưng một lần tin là phải tin cho đáng. họ đặt niềm tin cho người đàn bà nào đó nghĩa là họ cược cả giá trị của mình.
bởi thế, khi bị đàn bà bỏ lại, đàn ông xem như mất tất cả, bao cố gắng, bao nỗ lực mà chả ai có thể đếm xuể những giọt mồ hôi, nước mắt và cơ bản là niềm tin khi đã ký gửi vào cái ngân hàng có lông và biết mặc váy nào đó.
khi ‘ngân hàng’ nào đó bỏ đi thì họ thấy mình chả còn gì ngoài một nỗi mặc cảm lớn lao. họ nghĩ rằng đến một người mà họ đã đổ mồ hôi để cung phụng thế mà còn mất thì họ hy vọng gì cho những điều còn lại? giờ tin ai càng khó mà khó nữa là có chắc khi ta tiếp tục đổ mồ hôi cho ai đó thì họ sẽ ở lại? từ đó mà đàn ông yếm thế, bất mãn và yếu đuối đi nhiều.
họ thấy mình vô dụng, bất tài, và rằng đến một người đàn bà (thực ra trong tận cùng bản năng, đàn ông khá khinh miệt đàn bà) mà họ giữ còn không nổi thì họ còn làm được điều gì đây? từ đó họ dành thời gian cho những cuộc chơi vô bổ hơn là nghĩ cho những chuyện nghiêm túc, họ sa ngã dần dà cho đến lúc không còn gì để sa ngã.
đàn ông, vốn chủ quan nên chỉ tin vào chính mình. điều này rất hay khi họ mạnh nhưng cũng rất tệ hại khi suy, mọi sự an ủi, vỗ về và phân tích vào lúc này đều trở nên vô nghĩa. họ chả tin ai cả mà mặc mình rơi xuống.
vậy, không hẳn vì yêu thương ai đó quá nhiều mà chính giá trị của đàn ông sụp đổ - điều mà đàn ông cần nhất, điều làm nên sự tự tin, bản lĩnh của đàn ông đã không còn hay còn chăng cũng chỉ là những mảnh vụn khiến họ cùn mòn, không thể đứng lên.
rất nhiều đàn ông, bị đàn bà bỏ rơi nghĩa là một dâu chấm hết cho cuộc đời các gã.
thực tế nhẹ hơn thế, đàn bà có rất nhiều lý do để bỏ đi mà đa phần do họ đãng trí chứ chả có ý thâm sâu gì. ví như có hôm họ ngủ quên ở đâu đó rồi lạc đường về chứ không phải là muốn phụ bạc hay rẻ rúng người đàn ông của mình. hoặc cũng có khi vì đổng đảnh, thất thường nên có mùa họ bỗng dưng lạnh nhạt với bạn vì đàn bà sống thiên về cảm giác mà lị chứ chả phải vì giá trị của bạn mất đi. nói cách khác, không có người đàn bà nào có khả năng làm mất giá trị của ai đó cả. tất cả chỉ là sự ngộ nhận, giá trị của bạn vẫn còn nguyên ở đó và việc nó sẽ tăng lên hay giảm xuống là tùy thuộc vào chính bạn mà thôi!

https://www.facebook.com/ha.cao.102/posts/10153031255038393?fref=nf