Bạn đã được gọi phỏng vấn vị trí ứng tuyển đáng mơ ước. Xin chúc mừng đã vượt qua vòng đấu loại khá khốc liệt. Bạn vào đến vòng này nhờ biết viết cover letter và CV ấn tượng. Lưu ý cover letter quan trọng hơn cả CV nhé. Vì CV là thông tin đơn thuần. Còn cover letter là thể hiện bạn có nghiêm túc và có thực sự mong muốn ứng tuyển không. Tôi nhận 125 email ứng tuyển và mời một số bạn trong số này để phỏng vấn. Chủ yếu qua cách các bạn thể hiện ở e-mail xin ứng tuyển và cover letter.
Bây giờ là vòng đấu knock out một mất một còn: phỏng vấn trực tiếp.
Kỹ năng viết đã xong. Bây giờ là kỹ năng nói.
Đối thủ bạn cần đánh gục không phải bất cứ một ứng viên nào khác. Hắn chính là người phỏng vấn bạn. Làm thế nào để hạ gục hắn. Có mấy chiêu sau bạn nên luyện trước khi lên sàn đấu.
Bạn có biết hắn muốn gì không?
Hắn rất tham. Hắn muốn nhiều thứ: kinh nghiệm nhiều, kỹ năng tốt, chuyên môn sâu và thái độ chuẩn. Muốn biết hắn đang tìm kiếm cái gì hãy đọc kỹ, thật kỹ JD tuyển dụng của hắn trước khi đến gặp hắn. Vì qua JD bạn sẽ biết hắn đang đói món gì. Hắn đói món gì thì hãy tống vào miệng hắn món đó thôi. Hắn cần người viết copywritng quảng cáo tốt? Chìa ngay vào cái mặt tham lam của hắn những sản phẩm copywriting bạn đã từng làm đi. Hắn cần người biết viết slogan hay? Đập vào mặt hắn một số slogan bạn đã viết xem nào. Mât hắn chả sáng như sao ngay. Còn nếu bạn chưa có những món ăn này để chìa để đập vào hắn? Vậy thì hãy nói rằng: em biết anh đang thèm các món đó. Em tuy chưa nấu bao giờ nhưng em hứng thú, em có khả năng và em đã học cách chế biến món đó rồi anh ạ. Ý tôi là ít nhất thì hắn cần biết rằng bạn biết hắn muốn gì.
Có nhiều bạn tôi phỏng vấn thậm chí không nhắc nổi quá 2 đầu việc trong số 10 đầu việc mà vị trí tuyển dụng yêu cầu. Bạn thao thao bất tuyệt về học vấn về đam mê về kinh nghiệm abc. Nhưng tất cả chẳng liên quan gì đến các yêu cầu công việc đang tuyển dụng. Nhớ nhé. Đi phỏng vấn mà không đọc kỹ mô tả CV coi như thất bại từ khi ở nhà.
Nhưng cũng đừng quá quan tâm đến hắn muốn gì. Hãy tự hỏi xem bạn có gì cho hắn
Có nhiều bạn quá căng thẳng khi phỏng vấn. Không hiếm bạn bảo mất ngủ để đoán xem làm thế nào để trả lời hợp gu hắn. Quên hắn đi. Miễn là bạn có chất, có món ăn ngon cho hắn là hắn thích. Đừng cậu nệ quá câu chữ và cách thể hiện. Thả lỏng người, nhẹ nhàng như khi nói chuyện hàng ngày với bạn bè.
Hãy trung thực, luôn luôn trung thực
Câu hỏi: khả năng viết bài PR của em thể nào?
Ứng viên 1: em thích viết nhưng chưa viết bao giờ. Nhưng chắc đây không phải điểm mạnh của em anh ạ
Ứng viên 2: em chưa viết bao giờ nhưng em nghĩ chẳng vấn đề gì. Việc này cũng chẳng có gì ghê gớm đối với em. Anh mà giao em viết được hết.
Câu hỏi: Em nhắc lại giúp anh các nhiệm vụ của vị trí tuyển dụng sẽ đảm trách. Các nhiệm vụ này em có hứng thú và sẽ làm tốt những việc gì nhất?
Ứng viên 3: em đã đọc kỹ JD hàng chục lần. Nhưng bây giờ em run quá em không nhớ. (Tất nhiên suy nghĩ một lúc bạn vẫn không nhớ. Vì bạn chưa đọc kỹ).
Ứng viên 4. Có khá nhiều việc. Nhưng em chỉ nhớ được hai việc em thích thôi .....
Thẳng thắn thừa nhận điểm yếu của mình được xem là một điểm mạnh. Thừa nhận sơ suất của mình cũng được xem là một biểu hiện của sự trung thực. Các bạn ứng viên lưu ý điều này.
Đức Sơn
Tướng tá VNCH như thế mà cứ đến Tháng Tư nào, mấy ổng kách mệnh cũng ca : Đại thắng mùa Xuân, hội thảo khoa học này nọ .... Hãi !
YỆU QUÁI NGU THIỆT
- Ba, nếu yêu quái ăn thịt Đường Tăng thì sẽ trường sinh bất tử phải không ba?
- Đúng rồi.
- Trường sinh bất tử là sống mãi mãi, không chết nữa phải không ba!
- Đúng rồi.
- Nhưng sao con thấy yêu quái ngu quá ba?
- Cái gì? – tôi đang tập trung blog, cũng không để ý kỹ câu hỏi.
- Sao yêu quái ngu vậy ba?
- Ba không hiểu ý con!
- Con thấy, yêu quái bắt được Đường Tăng sao không ăn thịt ngay, hoặc là cắt
một miếng thịt gì đó ăn ngay, cứ để Tôn Ngộ Không cứu được hoài!
- Tại sao con nói vậy?
- Vì ăn thịt Đường Tăng thì sẽ sống mãi, lúc đó, Tôn Ngộ Không có đánh giỏi mấy cũng không chết phải không ba?
- Ừ, ba cũng thấy yêu quái nó ngu thiệt!
Mẹ nó nảy giờ nghe câu chuyện, buột miệng từ trong bếp:
- Sao anh lại trả lời con như vậy?
- Chứ trả lời sao?
Vợ tôi nói một thôi một hồi chuyện giữ gìn những cảm xúc đẹp về các nhân vật tốt để nuôi dưỡng tâm hồn trẻ con. Vợ còn nói: “Mà anh lại hùa với nó nói yêu quái ngu như thế thì Tôn Ngộ Không giỏi chỗ nào? Cuộc chiến với mấy người ngu thì chiến thắng nó có giá trị gì đâu!”
2/ Câu chuyện vợ dạy trên đây làm tôi sực nhớ lại một chuyện nghe lâu lắm rồi. Chuyện này cũng thuộc vào giai thoại mà tôi chỉ là người được nghe kể lại. Số là sau 1975, cuốn sách “Chân dung tướng ngụy Sài Gòn” của Nguyễn Đình Tiến và nhiều cuốn sách khác viết về những nhân vật của chế độ đã sụp đổ đều mô tả những ông tướng của Việt Nam Cộng Hòa như những kẻ tham nhũng, ít học, mê gái, rượu, sành ăn chơi… Một lần ông Võ Văn Kiệt, lúc ấy là chủ tịch hay bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh gặp bác Trần Trọng Tân (làm công tác tư tưởng văn hóa) trong một bữa tiệc, bác Kiệt có nói đại ý: Viết về kẻ thù như thế thì vô tình hạ thấp giá trị của chiến thắng của chúng ta. Viết như thế thì không nên phát hành.
Bác Kiệt giờ vẫn còn sống không biết liệu mình có cơ hội thẩm định lại chuyện này. Có anh chị em nào biết rõ hơn?
VĂN
(Vũng Chùa - Quảng Bình)