Search This Blog

Friday, 29 November 2019

CHIẾN LƯỢC DOANH NGHIỆP & CHỐNG CHỈ ĐỊNH Ở VIỆT NAM

CHIẾN LƯỢC DOANH NGHIỆP & CHỐNG CHỈ ĐỊNH Ở VIỆT NAM

Nhiều người bạn tài giỏi của tôi rất cầu tiến, thường xuyên trau dồi những kiến thức và mô hình quản trị tiên tiến. Tôi cũng đu dây theo, dành thời gian để đọc và suy ngẫm. Những tri thức ấy cực kỳ cần thiết cho những người điều hành doanh nghiệp chúng ta.

Nhưng qua kinh nghiệm bản thân, tôi thấy không phải mô hình hay kiến thức nào cũng phù hợp để áp dụng ở Việt Nam, đặc biệt là các mô hình phân tích và quản trị chiến lược. Nhất là khi áp dụng "y chang" bài bản của thế giới.

Dù đã được đúc kết, trui rèn và khẳng định trên khắp thế giới nên mức độ xác tín khoa học rất cao nhưng khi áp dụng vào Việt Nam thì chúng lại thường không cho kết quả như ý. Nhưng không phải là vì chúng "tệ hại", mà do chúng ta "đặc thù".

Vậy tại sao chúng ta không phù hợp:

1. Nền kinh tế và xã hội của chúng ta không vận hành theo quy luật:

(a) mà theo các mệnh lệnh hành chính: với việc chiến lược thay đổi theo đại hội, các chủ trương và chính sách ngắn hạn không đủ độ ổn định để chúng ta trồng cây ăn trái lâu năm. Chưa nói đến việc là các chủ trương/chính sách ấy đã khoa học, hợp quy luật hay chưa, mà đa phần trong số chúng (nếu không bị tác động bởi các nhóm thân hữu) thường phục vụ các mục tiêu chính trị - xã hội hơn là kinh tế (kể cả khi đó là chính sách kinh tế).

(b) mà theo con người (quan điểm, năng lực, lợi ích, cảm xúc của người nắm quyền): điều này làm cho các doanh nghiệp phải "hướng quan hệ" thay vì "hướng giá trị" hay "hướng hiệu quả".

2. Mô hình phân tích nào cũng dựa trên các thông tin đầu vào. Nhưng chúng ta lại không có được điều đó:

(a) các số liệu thống kê của chúng ta thì ai cũng biết là không chính xác. Số liệu của nhà nước thì thôi rồi, số liệu mua từ các công ty NCTT thì những người đã dùng nhiều rồi sẽ hiểu, còn số liệu tự thống kê/phân tích thì bị hạn chế bởi năng lực nhân sự và tính khách quan của những người có liên quan đến quá trình thống kê phân tích đó. Tôi đã từng thấy số liệu được giảm xuống 27 lần để dụ công ty khoán việc thu phí giao thông BOT ra ngoài thay vì tự làm. Và trường hợp tăng gấp hơn 10 lần lưu lượng xe để làm một dự án mới thay vì hủy từ đầu vì không đủ hiệu quả.

(b) những thông tin đầu vào cho các mô hình lại không ổn định và khó tin đoán. Chả mấy ai biết chính xác tỷ giá, lãi suất ngân hàng, mức thuế... của tương lai trừ những người thân với những người làm chính sách. Mà những người đó thì lại chả cần phân tích để làm gì.

3. Quy mô của đa phần các doanh nghiệp Việt Nam thường không đủ lớn. Địa bàn Việt Nam lại trải dài và phân mảnh với các nhóm khách hàng, nhà cung cấp và chính quyền địa phương có đặc thù rất khác nhau. Do đó, độ phức tạp cao, trong khi nguồn lực doanh nghiệp cho công tác chiến lược là có giới hạn.

4. Năng lực quản trị và tính chuyên nghiệp của quản lý cấp cao và cấp trung là không đồng nhất, không cao. Điều này dẫn đến hai hậu quả:

(a) chủ doanh nghiệp có tiếng nói quá mạnh trong việc xây dựng chiến lược, thiếu mức độ phản biện cần thiết và

(b) các chiến lược doanh nghiệp bị vô hiệu hoá từ từ khi chúng ảnh hưởng đến lợi ích của một nhóm cụ thể nào đó trong doanh nghiệp.

5. Tâm lý Phù Đổng thay vì Phù hợp và Quyết tâm nhưng không đủ Quyết liệt của một số lãnh đạo doanh nghiệp làm các chiến lược không đủ thời gian để đơm hoa, kết trái.

Vì những lý do khách quan, hồn nhiên và dễ thương đó mà các mô hình rất tốt, rất khoa học của "thế gian" khi được áp dụng ở Việt Nam thường không cho những kết quả khả quan mà thường bị cho là tội đồ "gian thế".

Vậy có phải là những mô hình ấy vô dụng hay tai hại hay không?

Cũng không hẳn vậy. Các mô hình giúp chúng ta có phương pháp luận tư duy, nhìn được nhiều khía cạnh hơn của vấn đề, thẩm định lại các giả thiết và tăng khả năng thuyết phục. Ứng dụng ra sao, mức độ như thế nào thì sẽ cần một sự tỉnh táo, kinh nghiệm và sự khéo léo của những người sử dụng.

Hãy hình dung: chúng chỉ là công cụ, phương tiện, không là liều thuốc để chữa bệnh cho chúng ta.

Dùng một phần thôi, và dùng một cách cẩn thận.

Giống như cách chúng ta yêu vậy đó.

P/s:
1. Tôi thích cách anh Tran Kim Thanh trình bày trong các lớp CEO của chúng ta. Cần phải biết cách vận dụng đúng, chứ không phải thuộc lòng nhiều.
2. Lưu ý rằng tôi cũng không nói rằng không cần đến "chiến lược".

#drneo #qtvkn_tbv #chienluocdoanhnghiep


Tuesday, 26 November 2019

Hôm nay ôn lằn - Nấm thần chốn công sở 🙂

r/tifu

u/tvtsf (25.2k points - x1 platinum - x3 golds - x5 silvers)

Hôm nay ôn lằn - Nấm thần chốn công sở 🙂

...

Chuyện cũng chẳng xảy ra vào hôm nay làm gì. Đó là một sự kiện của nhiều năm về trước.

Theo tích xưa kể lại, lĩnh vực kinh doanh nhà hàng là kiểu hay thường có dây mơ rễ má đến đường dây mua bán sử dụng chất kích thích các thứ. Rượu chè có cồn và cocaine là hai nhân vật tiêu biểu vơ-đét nhất trong dàn thần dược, một loại rít vào nhũn mẹ hết cả người ra, bèo nhèo bùng nhùng giãn cơ sau những ca trực mệt mỏi, loại kia hít vào phát người nẹt bô phành phạch, não nhảy số tưng bừng. Mấy loại khác sương sương cũng dễ tìm chứ không vất vả lắm.

Tôi từng là một cậu thanh niên Mỹ choai choai hippy, nôm na là cái dạng mấy thằng da trắng bện tóc lại thành từng lọn to vãi lồn như dây thừng quấn quanh quả thủ, kiểu mấy tay trong ban nhạc vừa chơi bass vừa chơi hàng phê trợn mắt ra ấy. Và thế là theo lẽ tự nhiên, tôi cũng không kém pheo ai, đâm nghiện lòi, ngày ngày chăm chỉ trồng nấm cắn tem, phê đều đều.

Bẵng một phát vài năm trôi qua, tôi lên đầu hai mươi, tốt nghiệp trường dạy nấu ăn và công tác tại một nhà hàng có đội ngũ nhân viện thuộc dạng ưu tú xuất sắc trong hoạt động tổ chức thi đua. Tôi dần dần thanh thản chấp nhận, an-phận.

Một hôm thứ sáu hiếm hoi nọ, tôi được tổ công tác cho phép nghỉ một buổi. Không bỏ qua cơ hội đó, tôi cà ngay đám bạn, lên kèo lê la cả ngày dài ăn nấm du hí. Đời người được đôi lần mấy khi đâu. Vèo cái đã mấy mùa lúa trổ bông, tôi chưa một lần đả thông tâm trí, và cũng ngần ấy mùa kiêng kị, chưa một dịp chị chị em em.

Hai giờ rưỡi trời trở hiu hiu, mỗi thằng bọn tôi cắn tầm 5 gram rưỡi lát nấm, trúng đậm, ngồi vắt vẻo chờ ngày khai mở tâm can, nắn xương bẻ khớp, thông tường vũ trụ, bay giữa ngân hà và vươn đến các vì sao. Đồ ngon chơi với bạn hiền, sự đời điên đảo chẳng phiền đến ta. Nhưng nấm niếc gì cũng tầm bốn lăm phút cả tiếng mới ngấm được, bú đồ chán rồi thì cả bọn kéo nhau bú cần chơi điện tử. Được bốn mươi phút sau, đang nhàn nhàn ngồi xoen xoét với cả hội thì bên nhà hàng gọi sang.

- Lô chú, thằng trực ca nay nấu nướng làm sao gọt mẹ vào tay sâu quá, em sang đây thế ca nó sớm sớm nhá.

Tôi thì cũng thuộc dạng nhân viên mẫn cán cần cù, nên cũng không văn vở gì, đáp:

- Vâng anh ơi, nửa tiếng nữa em đáp.

Nói xong, tôi dập máy. Thằng bạn nghiện quay sang, mặt cân cân:

- Dổi ôi đang vui mà dạ dạ vâng vâng gì đấy mày?

- Tao sang bên chỗ làm phát. Có thằng nào gọt vào tay rồi.

- Mười phút nữa mày lại vật ra đấy chứ làm liếc cái đéo gì được hả bạn tôi ơi?

- À ừ nhỉ... Tổ sư bố nó chứ địt mẹ mất lộc thật!!

Đen, đen quá đi mất, đen đến cái đèn cũng lôn. Tôi tặc lưỡi xen lẫn chút hoảng loạn, nhưng chợt nhớ lại ngày trước cũng có đứa vào hoàn cảnh này xong đứt gánh giữa đường do bad trip, nên cũng tự trấn an bản thân lại. Thôi lỡ phóng lao thì phải theo lao, tôi thả bộ đến bàn chấm công. Trước đi tôi trông hơi nát, vừa đáp nhà hàng thì thành nát hẳn hoi luôn. Đến nơi là chừng khoảng giữa sáu giờ với tám giờ ấy, lú quá không xác định được, mà xung quanh lại có tầm trăm rưỡi con người túm tụm trong cơn thần dược đang len lỏi vào từng hốc não của tôi. Thôi kì này có khi là toang, toang thật rồi các bạn hữu ạ.

Tôi vào hàng, hôm nay tôi sẽ đảm nhận khâu áp chảo cùng với một thanh niên đồng nghiệp hiểu ý nên chắc cũng chẳng cần nói năng gì nhiều. Tôi ngỏ ý nhận phần việc dễ dễ một chút, là kiểu lên chảo và bày biện, vì nếu để tôi nấu nướng thì nói không phải mê tín chứ chắc tôi tự thiêu khét mẹ thây mất, thực-sự.

Đang trong cơn cao trào, công việc hối hả tới tấp thì tôi phê, phê ngất ngư, phê lòi mắt, phê càng lúc càng đéo ngộ ra được tình hình, ma quỷ vãi lồn. Thuốc thang hư hết cả người, vừa phê vừa chạy đéo cười nổi luôn. Khung cảnh xung quanh cứ mờ mờ ảo ảo, trời đất dung hòa, vạn vật sinh sôi, cả thế giới như đang hô hấp toàn lực, vô cực cõi trần, bâng khuâng nguyệt nhật, hư hư thật thật, lỡ tay cháy trật là vạn vật hóa hư vô. Nhưng, dù thất điên bát đảo trong tâm trí, tôi vẫn tỏ ra là mình ổn, đéo dám nói ai, chỉ có càng lúc thuốc càng ngấm, nát và nẫu hơn gấp vạn lần.

Đến tầm bảy giờ, trong đầu tôi không định hướng, thế giới này cũng mông lung, bây giờ tôi đứng ở đây nhưng tâm hồn ở trên không trung. Đồ ăn cứ ra đều đều như vắt tranh, thằng bồi vừa thúc đốc mọi người, vừa tấm tắc khen khâu áp chảo làm nóng sao này cháy quá. Vâng, cháy khét mù.

Giữ mãi thì thôi, đéo còn sức nào mà cầm cự nữa. Đang tất bật thì tôi cười ré lên như xé bạt. Gian bếp quay sang nhìn tôi như dở hơi. Vừa cười, tôi cũng vừa cố rặn ra bài trình bày:

- Em đang ăn nấm mà bắt em vào làm giờ bay quá mấy anh éi...

Cả gian bếp nghe xong cười phá lên, nhốn nha nhốn nháo như vỡ chợ. Cái nơi truyền tin nhanh nhất chính là cái mồm. Người này kháo người kia, người kia kể người nọ, chẳng mấy chốc, cả đội ngũ nhân viên đem tôi ra chỉ trỏ cười cợt như trò đùa. Vui là thế, hân hoan là thế, xoẹt phát tin tức đến tai lão sếp. Lão tức tốc bắn vào gian bếp, mắt sáng quắc nhìn tôi một dạo, rồi quay sang hỏi quản lí:

- Nó nấu nướng gì được không?

- Nấu hơi bị ngon luôn mới hay đấy sếp.

- Thế kệ con mẹ nó đi, cứ ngon như thế cho tao nhờ, nhá.

Ừ thì thế là từ đấy dặt dẹo đến hết đêm, tôi vừa lú vừa nấu nướng nom cũng ra gì và này nọ lắm. Thuốc cũng tan và tiệc cũng tàn, cuối cùng thì hậu quả tưởng không sao mà hóa ra không sao thật, chẳng mấy ăn lồn gì nhiều. Quả là chỉ còn đọng lại kỉ niệm về một đêm say, tài vãi lồn.

...

DÀI QUÁ - LƯỜI ĐỌC: Quên mất đang bú đồ nên đi làm.

____________________

Link Reddit: https://redd.it/e03tge

____________________

Xem thêm bài dịch của mình tại: https://rdvn.page/user/100003665340881

Dịch bởi Lê Nhật Duy | https://rdvn.page/write
Skype: longtth
Cellphone: (+84)0905-764-750

giữ chân khách hàng bằng giá trị.

Bài 37: Đừng theo đuổi mở 1 mô hình kinh doanh nào đó khi khó tạo dựng giá trị đến khách hàng và giữ chân khách hàng bằng giá trị.

Nằm trong chuỗi bài tâm sự đời làm chủ tôi đang viết chia sẻ đến cộng đồng.
..............

Ngày nay nhiều bạn trẻ chọn khởi nghiệp bằng cách kinh doanh nhà hàng, một quán ăn hay đơn giản là một quán cà phê nhỏ. Có người thành công vang dội nhưng cũng có người phải chấp nhận đóng cửa sau một thời gian cầm cự. Cách thu hút khách hàng đến nhà hàng là gì? Kinh nghiệm kinh doanh nhà hàng thành công là gì? Vậy liệu có bí quyết gì trong tay những người thành công kia? Họ đã áp dụng những kinh nghiệm kinh doanh nhà hàng thành công gì? Tiếp cận như thế nào?

Sau 1 thời gian dài đi lăn lộn setup các dự án cafe, quán ăn, nhà hàng cho các bạn trẻ đầu tư, mình nhận ra F&B sở dĩ khó tồn tại hơn mọi ngành khác (không phải vì bạn quản trị dở gì cả) mà vì đặc thù ngành là:

- KH thay đổi hành vi, sở thích quá nhanh, trừ phi là đặc sẵn, còn không KH rất mau chán 1 món nào đó, 1 concept nào đó (như checkin sống ảo là rất mau chán, góc đó không lẽ ghé chụp hoài, nên chỉ hút KH lúc đầu), khiến người đầu tư F&B không theo kịp.

- KH ngày càng ít trung thành vì tâm lý muốn thử cái mới, món lạ, chỗ đẹp, thức uống hot trend.

- KH cực kỳ dễ quay lưng giận dỗi, vote 1 sao, thậm chí tẩy chay, chỉ vì 1 lỗi nhỏ trong trải nghiệm mà quán bạn mang lại dù bạn đã làm tốt rất nhiều lần trước đó.

Thế nên, để tồn tại nổi trong F&B, bạn làm đồng thời cả hai điều (mà thực tế nhiều khi không đủ nguồn lực để làm)

- KÉO KH ĐẾN: QUÁN CÓ 1 GU RIÊNG CÓ TÍNH BỀN VỮNG VỀ ĐỒ ĂN/THỨC UỐNG VÀ CONCEPT (Xem lại chuỗi bài, cái này Hùng nói việc xây rồi). Còn nếu chạy theo trend mở quán, nếu không phải là người đi đầu, nhìn xa trông rộng thấy trước tương lai thì thôi đừng vô, để làm giàu cho CHỦ NHÀ + Bên Bán NGUYÊN LIỆU + CÔNG TY THIẾT KẾ NỘI THẤT.

- GIỮ KH LẠI: TRẢI NGHIỆM TẠI QUÁN.
Vậy trải nghiệm tại quán trong F&B là những gì, mà thường mới non tay nhảy vô nghề khởi nghiệp, răt hay va phải để rồi làm các thượng đế buồn, giận lẫy. Có câu cửa miệng vui "tôi cứ tưởng chỉ có một mẹ cho đến khi tôi mở quán ra làm" để hiểu sự khó nhằn khi xây dựng trải nghiệm cho thượng đế trong F&B.

Trong bài kỳ này, H chỉ đề cập đến trải nghiệm. Vậy trải nghiệm KH mà các bạn mới làm F&B hay mắc phải là gì???

01. Hình ảnh của Nhân Viên. KH sẽ nghĩ gì khi thấy Nhân viên ăn mặc lôi thôi, cẩu thả, không đồng phục riêng, nói chuyện không thưa gửi, cảm tính, không chào khi KH vào và ra. Đừng nghĩ vì là cafe bình dân giá rẻ tức mặc sao thì mặc, nv nói sao tùy thích.

Cái này thì ít gặp, nhưng mà đã gặp thì quả thực khách sẽ không bao giờ quay lại lần sau. Bạn sẽ cảm giác thế nào, khi được một phục vụ có những chiếc móng tay cáu bẩn đen thui, quần áo xộc xệch bê ra cho bạn bát bún bò hay cốc sinh tố? Rồi đưa ly sinh tố mà không mở mồm nói nổi 1 câu gì đó như "chúc quý khách ngon miệng". Nếu là 1 khách hàng nhạy cảm hoặc quá sạch sẽ, họ có thể rời bàn ngay lập tức. Còn những người dễ chấp nhận chắc đó cũng là lần cuối bạn được phục vụ họ.

Nếu có điều kiện, cũng nên chú ý tuyển dụng nv phải có ngoại hình chút (xinh, cao ráo) chứ xấu quá cũng không nên nhận vào vì nv là bộ mặt của quán. Giọng cũng không nên nặng vùng miền, hay nói lắp, ngọng.

02. Chỗ để xe bất tiện - khó chịu, thiếu chỗ giữ xe, thiếu người trông xe, lấy phí giữ xe, nv giữ xe lười biếng dắt xe, nv giữ xe cau có với KH,... (1 thời gian coffee house bị sự cố này)

View của quán café có thể đẹp, đồ ăn của quán có thể ngon, nhưng nếu khách hàng không có chỗ để xe, hoặc họ gặp tình trạng treo biển "Quý khách tự quản lý xe của mình, nếu mất nhà hàng không chịu trách nhiệm" thì đó là một rào cản rất lớn để khách hàng sẵn sàng vào quán ăn của bạn. 

03. Thái Độ Phục Vụ của Đội Ngũ NV thiếu chuyên nghiệp trong nghiệp vụ.

Khi bạn mở nhà hàng thì thái độ phục vụ là một thứ hết sức ý nghĩa và quyết định phần lớn đến sự phát triển của nhà hàng. Đồ ăn có thể ở mức trung bình, đồ uống tạm được, nhưng bù lại có một đội ngũ nhân viên linh hoạt, ngoan ngoãn thì khách sẽ rất sướng và còn quay lại dài dài.

Vô quán ngồi cả chục phút không thèm đến tiếp order.

Gọi khan cả cổ không đến tính tiền.

Nói chuyện không biết cười, không chủ ngũ vị ngữ, đưa đồ, đặt bill không dùng cả 2 tay, đặt mạnh lên bàn...

Quên món KH đặt, làm sai yêu cầu KH, tính tiền nhầm, làm đổ thức uống/va trúng KH là lỗi nặng trong sự phục vụ đội ngũ, thể hiện sự kém chuyên nghiệp và bạn quản lý yếu kém, không biết hướng dẫn và đào tạo.

04. Nghiệp Vụ Lâu, Giờ Dây Thun.

Vô quán gọi món 20p chưa làm xong, ly cafe 15p chưa thấy. Tính tiền gọi hoài không thèm đến. 

05. Nhà vệ sinh bẩn
Nhà vệ sinh là khu vực ít được các nhà hàng quan tâm, tuy nhiên đây lại là nơi khiến khách hàng đánh giá về nhà hàng của bạn nếu nó không được vệ sinh sạch sẽ. Nếu bạn để nhà vệ sinh bẩn, khách hàng sẽ ngay lập tức nghĩ rằng: "Nhà vệ sinh bẩn như thế này chắc nhà bếp cũng chẳng sạch sẽ." Thế là nhà hàng của bạn mất điểm trong mắt khách hàng và khả năng họ quay lại là 1 con số "0" tròn trĩnh.

Không nhất thiết decor như KS 5 sao nhưng phải sạch, vệ sinh liên tục.

- Luôn chà sàn nhà.
- Luôn chà bồn cầu/kiểm tra dội (khi kh quên).
- Luôn vệ sinh bồn rửa tay.
- Luôn giữ nhà vệ sinh thơm (không hôi)
- Có đặt sáp thơm.
- Có nước/xà phòng rửa tay.
- Có đủ giấy vệ sinh (đừng làm kh chết bí).

06. Menu có giá kém linh hoạt
Trước hết, giá của món ăn cần phù hợp với đối tượng khách hàng mà bạn hướng đến là bắt buộc rồi. 

Nên bổ sung thêm các lựa chọn về lượng khác nhau để khách hàng dễ dàng lựa chọn. Ví dụ ở 1 nhà hàng pháp, menu một món bò bít-tết có thể có những lựa chọn như 200g, 300g; hoặc món gà khách hàng có thể lựa chọn dùng nửa con hay cả con là 1 ví dụ về sự linh hoạt.

Cafe thì có nhiều size ly (trà sữa hầu hết đều áp dụng), có nhiều lượng đường (như The Koi đang làm) hay linh hoạt khung giờ (sáng giá khác, tối giá khác và thường sáng thì giá mềm để kéo thêm KH do sáng hay vắng khách) hoặc ngày (giá ngày thường và cuối tuần, các đơn vị buffet hay áp dụng). 

07. Ly/Tách/Chén/Dĩa đựng đồ ăn, thức uống
Nếu đã dũng cảm bung tiền tỷ mở nhà hàng, thì đừng kẹo kéo cho đồ dùng cho KH sử dụng. 

Nhiều nơi chén nứt, dĩa ố vàng cũng không chịu thay. Rồi rửa vệ sinh cẩu thả, ghét bẩn còn bám cả trên thành chén gớm không tả được.

08. Nhiệt Độ
Luôn chú ý để KH thoải mái nhất, không bị nóng đổ mồ hôi do ngồi ở quán mình. 

Ngoài trời bố trí quạt, máy phun sương hợp lý. P.kín thì phải có máy lạnh, bơm hơi gas định kỳ.

Có thêm khăn lạnh để KH lau mặt nếu là quán ăn, bình nước để uống. Khát quá, nóng quá, họ ăn cũng mất ngon. 

09. Ghế - Bàn
Nếu quán hướng đến gia đình nhỏ thì nên có thêm ghế cho em bé, rất nhiều chỗ thiết xót cái này. Bàn dạng 3 - 4 người.

Bàn ghế loại gì phù hợp mục đích quán hướng đến, không KH sẽ rất khó chịu. Như nếu hướng đến KH làm việc ở quán cafe thì bàn phải rộng để họ để laptop, ghế cần có nệm dựa lưng.

10. Khoảng Cách Không Gian.
Ai cũng thích có tý không gian riêng, dù là ngồi cafe hay ăn uống. Hãy khéo léo, đừng vì tý lợi nhỏ mà kê quá sát nhau khiến KH khó chịu mà mất KH. Nhiều bạn của mình từng nói ghét mấy quán ăn ghép bàn chật chội, đi ăn như bị hành xác.

Giữa 2 bàn có 1 chậu cây ở giữa, hay vật gì đó tạo 1 khoảng riêng tư là 1 ví dụ để xử lý.

11. Không gian quá yên tĩnh
Cần lưu ý là nên có nhạc tại quán, sẽ giúp KH cảm thấy thoải mái hơn khi ở quán, nhất là khi vắng khách họ sẽ không ngại. Và nhạc phải phù hợp gu nhóm KH mà bạn hướng đến nhé.

12. Vị trí quá xấu
Chạy tìm địa chỉ từ bài review kiếm lòi con mắt không ra, dù đọc review thấy nhiều người khen ngon nên đi thử. Dù có thể trong hẻm, nhưng nên dễ kiếm, tên đường phổ biến nếu là làm về ẩm thực ngách. Còn không thì nên mặt tiền và năm ở vị thế tốt, đắc địa là vô cùng quan trọng trong F&B. 

Có bạn mở quán cafe, xui sao cứ 7h tối là các xe rác tập kết ở bên kia đường bốc mùi hôi thúi, thế là làm quán vắng khách dần vì ai mà ngồi uống cho nổi.

Và còn nhiều thứ khác nữa, nhưng chí ít đây là những trải nghiệm mà KH hay gặp phải và các quán hay mắc lỗi, hy vọng sẽ giúp ít các bạn chủ quán điều chỉnh trải nghiệm cho thực khách tốt hơn.

..............
Chúc anh/chị/em/bạn trẻ thành công, sức khỏe

Các bài còn lại trong chuỗi bài, mọi người có thể vào face H xem nếu ai cần. 

- Nguyễn Tuấn Hùng -

Friday, 22 November 2019

Nghề PM(Outsourcing)

#PMTips2019
#ChuyennghePM 
#PMDay2019
Nghề PM(Outsourcing)
Quản trị dự án(PM), chính là những người giữ vị trí quan trọng của dự án. PM quyết định đến việc thành công hay thất bại của dự án.
PM làm những việc gì? Xây team, tạo plan, phân chia task, tracking tiến độ và control chất lượng, làm việc với khách hàng, quản lý rủi ro và… cho đến thặng dự(lời/lỗ) của 1 dự án.
Khi giữ vai trò là một PM, bạn sẽ có cơ hội phát triển năng lực bản thân, tăng vốn hiểu biết, làm việc với quy trình chuyên nghiệp, và đặc biệt thử thách bản lĩnh quyết đoán của chính cá nhân
PM cần có những kỹ năng nào?
Là một PM, bạn phải nhìn như án như một bức tranh lớn, hướng dự án đến thành công, xử lý tốt các nhiệm vụ trong công việc hàng ngày, và đối mặt với bất issue nào có thể xảy ra trong dự án...Vậy đâu là những phẩm chất quan trọng của một nhà quản lý dự án?
Lập kế hoạch: Từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc của dự án, PM sẽ phác thảo qua một bản kế hoạch. Ví dụ: như kiến trúc, ý tưởng, tiến tới kế hoạch chi tiết, với hàng trăm mảnh nhỏ được ghép lại giữa mỗi bước. Người PM sẽ ghép các mảnh lại với nhau từ kiến trúc nhiều nguồn.
Chia task: Kỹ năng chia đúng người đúng việc giúp tốc độ làm việc của team nhanh hơn. Phương pháp dễ nhất là các bạn cứ chia nhỏ công việc hết mức có thể (task breakdown), sau đó estimate cho từng đầu việc nhỏ. Từ đó sẽ có được estimation cho cả một công việc lớn hoặc cả dự án. Chắc chắn ban đầu con số estimate không được chuẩn xác. Nhưng sau đó khi mình làm nhiều công việc tương tự dần dần sẽ rút ra kinh nghiệm để estimate với những khối lượng công việc với độ khó khác nhau ngày càng chuẩn xác hơn.
Quản lý thời gian: Ở vài trò một nhà quản lý dự án, bạn có thể xử lý nhiều nhiệm vụ cùng một lúc, Kỹ năng này không tốt thì thường xuyên làm việc OT và quan trọng sẽ nắm bắt được tình hình của dự án ở bất kỳ thời điểm nào. Công việc quản lý thời gian và khả năng tự tổ chức của bạn là cực kỳ quan trọng. Quản lý thời gian không đơn thuần là phân bổ thời gian cho một hoặc nhiều công việc. Bạn phải có khả năng phân tích những gì bạn đang làm, dành thời gian cho công việc nào và những công việc đó có thật sự quan trọng để quyết định sự thành công của dự án hay không. Công việc chính của bạn là lên kế hoạch, hướng dẫn đội ngũ thực thi, giám sát tổng thể dự án, sáng tạo và dẫn dắt sự đổi mới trong cách xử lý vấn đề phát sinh.
Quản lý truyền thông hiệu quả và khá năng ngôn ngữ: 90% thời gian của PM là giao tiếp với member, cấp trên và khách hàng . Kỹ năng giao tiếp là tiền đề để bạn làm công tác truyền thông hiệu quả. Nếu giao tiếp không hiệu quả với stakeholders và team dự án theo ngôn ngữ riêng của họ thì khá năng cao dự án sẽ không thành công,… Bạn sẽ cần thiết lập các cuộc họp để giải quyết các vấn đề phát sinh, phân tích xác định risk, và truyền thông đến stakeholders khi chúng xảy ra, cập nhật tiến độ dự án với quản lý cấp cao, lắng nghe kỳ vọng, hướng xử lý vấn đề từ các stakeholder và các thành viên trong team dự án…
Thể hiện tinh thần thủ lĩnh: Tâm lý chung của mọi người tham gia dự án muốn được dẫn dắt bởi một người quản lý nhiệt tình và có tâm huyết cho dự án. Sự nhiệt tình của người quản lý cam kết với các mục tiêu của mình trong dự án và thể hiện điều này qua sự lạc quan. Luôn luôn phải lan tỏa được tinh thần hăng hái có trách nhiệm cao với dự án.
Quản lý nguồn lực: PM phải nắm rõ skill và công việc từng thành viên trong team và đảm bảo rằng mọi người trong team đều biết và thực hiện vai trò của mình. Họ cũng phải thường xuyên họp nhanh với khách hàng, báo cáo tình hình những việc đã hoàn thành, những việc đang gặp vấn đề, để đảm bảo mọi người đều hiểu đúng tình hình dự án.
Quản lý xung đột: Mỗi dự án có những thành viên đến từ 1 hoặc nhiều đơn vị khác nhau, mục tiêu khác nhau, phạm vi khác nhau,… do đó việc quản lý xung đột thường rất khó khăn. Khi xảy ra sự bất đồng giữa các thành viên về một vấn đề trong dự án thì người quản lý dự án cần phải giải quyết ngay. Để quản lý xung đột hiệu quả thì đòi hỏi người quản lý dự án cần phải tìm hiểu nguồn căn của sự bất đồng, thiết lập các cuộc họp để lắng nghe và thảo luận từ các góc nhìn khác nhau với những người trong cuộc để tìm kiếm sự đồng thuận và có giải pháp cụ thể để cho phép tiến trình của dự án được tiếp tục
Quản lý rủi ro: PM cần thương lượng và đưa ra các cam kết với khách hàng về lợi ích của đôi bên
Quản lý cost: Mỗi dự án thường có ngân sách và khung thời gian. Quản lý dự án giữ cho mọi thứ hoạt động trơn tru, đúng thời gian và ngân sách. Họ sẽ kiểm soát lộ trình và thúc đẩy tất cả các thành viên trong team làm việc để hoàn thành đúng tiến độ. Phải có plan tăng giảm người hay load/release người một cách phù hợp, đặc biệt tránh để idle resources.
Trước khi trở thành PM bạn có thể trải qua những vị trí nào?
Ở Fsoft nói riêng và các Cty ousoucing nói chung khi trở thành PM thì thường sẽ trải qua...Developer/tester → Solution Architect/Team Leader → Project Manager
Việc trải qua nhiều career path khác nhau giúp ích rất nhiều cho công việc của PM. Hiểu Developer suy nghĩ như thế nào, hiểu công việc của người Solution Architect ra sao…Nó giúp trong việc quản lý team dự án của mình. Trao đổi với các bạn thuận lợi hơn, dễ dàng hơn vì hiểu tâm lý và cách suy nghĩ của mỗi vị trí.
Lời kết
Như vậy, tôi đã chia sẻ cho các bạn một số tố chất và skill cơ bản bạn phải có hoặc phải học thêm để có thể trở thành một PM, dẫn dắt mọi thành viên trong dự án hoàn thành xuất sắc  nhiệm vụ được giao. 
Nhưng cái quan trọng nhất không phải là bạn hoàn thành tốt dự án là đủ, mà là việc bạn có thể dẫn dắt team đi tới đâu, có thể làm tiếp những dự án lớn hơn tới mức độ nào, cũng như các thành viên trong team bạn trưởng thành thế nào. Đấy mới là điều mà bất cứ người dẫn dắt nào cũng nên hướng tới. Rất hy vọng sẽ được các bạn chỉ giáo thêm và đặc biệt là chia sẻ từ thực tế của mọi người

Topic : Những kỹ năng nhìn người và đoán người trong cuộc sống mà bạn có (phần 1)

Anh em save về ,rảnh rang ngồi cafe đọc
Topic : Những kỹ năng nhìn người và đoán người trong cuộc sống mà bạn có (phần 1)
Nguồn : Tiểu Sama

1) Nếu có 1 người nói liên tục không ngừng, bạn không thể nói chen vào nổi, hãy làm rơi một vật gì đó xuống dưới đất (chìa khóa, bút, vv…) bạn khom lưng xuống  nhặt sau đó bắt đầu nói. Như vậy bạn có thể quỷ không biết thần không hay gián đoạn đối phương mà cũng không bị họ phát hiện.

2) Nếu có một người liên tục đến bàn làm việc của bạn làm phiền bạn, bạn tiếp tục trò chuyện với họ, nhưng đồng thời đứng dậy cùng đi về phía bàn làm việc của họ. Trước đây có một ông sếp rất biết chơi cách này. Ông ta sẽ biết cách dắt bạn về bàn làm việc của bạn mà sau đó bạn vẫn thắc mắc là mình đã về bằng cách nào.

3) Một đám đông đang cùng cười, mỗi người sẽ nhìn vào người mà anh ta/cô ta thích.

4) Nếu một người tức giận với bạn mà bạn vẫn giữ được bình tĩnh, họ có thể sẽ càng  tức giận. Nhưng sau đó họ sẽ tự cảm thấy xấu hổ.

5) Trước khi phỏng vấn, hãy đến nơi phỏng vấn sớm một chút, ở bên ngoài nói chuyện với người lạ khoảng 20 phút. Điều này sẽ khiến não bạn cảm thấy quen thuộc với nơi này, khiến bạn tự tin hơn.

6) Nếu bạn đột nhiên nghĩ về sự cố của N năm về trước và cảm giác vô cùng xấu hổ lúc đó, hãy dừng lại và nghĩ về 1 người đã chứng kiến chuyện năm đó. Bạn có nhớ được bất kỳ chuyện xấu hổ nào đã xảy ra với anh ta/cô ta không? Có lẽ là không. Tương tự thôi, sẽ chẳng ai nhớ đến chuyện xấu hổ của bạn N năm về trước đâu.

7) Nếu bạn đang không có động lực để học một kỹ năng nào đó (một loại nhạc cụ hoặc một ngoại ngữ, vv…) hãy tự nói với bản thân rằng bạn sẽ chỉ ngồi xuống và học 5 phút thôi. Đại đa số, bạn sẽ ngồi xuống và không chỉ dùng 5 phút thôi đâu. Và kể cả bạn chỉ ngồi 5 phút đi chăng nữa, thì vẫn tốt hơn là      không làm gì cả.

😎 Người  ta sẽ dùng những tính từ mà bạn miêu tả về người khác áp dụng lên bạn. Hiện tượng này được gọi là "sự chuyển vô thức". Nếu bạn nói một người nào đó rất lương thiện, chân thành, người khác sẽ liên tưởng đến bạn với những đức tính đó. Nếu bạn nói những điều không hay sau lưng ai đó, người khác cũng sẽ liên kết những bình luận tiêu cực này lên bạn.

9) Nếu bạn cảm thấy có ai đó đang nhìn mình, bạn có thể nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình hoặc nhìn vào chỗ đeo đồng hồ. Nếu người đó đang nhìn bạn, anh ta/cô ta cũng sẽ vô thức nhìn vào đồng hồ hoặc chỗ cổ tay đeo đồng hồ của mình.

10) Cũng còn một cách khác, bạn có thể ngáp, sau đó xem xem người đó có ngáp hay không. Nếu có, thì đúng là người đó đang quan sát bạn. Bởi ngáp có thể lây nhiễm.

11) Nếu có một người muốn làm bạn mất mặt trước rất nhiều người, hãy đối xử với người đó cực kỳ lịch sự. Điều đó sẽ khiến họ dừng hành động đó lại hoặc khiến họ tự thấy bản thân mình rất ngốc nghếch.

12) Nếu bạn cảm thấy sếp bạn trong cuộc họp sẽ mắng bạn, hãy ngồi gần sếp một chút. Lớn tiếng quát mắng một người ngồi gần mình sẽ khiến sếp cảm thấy rất không thoải mái. Kết quả, lời nói của ông ấy/bà ấy sẽ dịu hơn một chút.

13) Họchoặc ghi nhớ những sự kiện nào đó, cách tốt nhất là giải thích lại cho người khác nghe. Lúc bạn đang giải thích cho người khác, bạn sẽ cố làm cho      sự việc trở nên giản đơn dễ hiểu, khiến cho bạn nhớ được các dữ kiện, thông tin quan trọng nhất cần ghi nhớ.

14) Nếu bạn có căn bệnh hay trì hoãn, nhưng lại có nhiệm vụ cần hoàn thành gấp, trước khi đi ngủ bạn có thể nghĩ một chút về việc này. Như vậy sẽ khiến đại nã của bạn có sự ấn tượng, chuẩn bị trước để đối mặt với chuyện này, và sẽ vạch ra một lộ trình để giải quyết. Đến lúc bạn bắt đầu làm sẽ đơn giản đi rất nhiều.

15) Đây là một thí nghiệm nhỏ thú vị. Khi nói chuyện với một người bất kỳ, hãy chọn ra một từ trong cuộc hội thoại của họ. Khi họ nói đến từ này, bạn gật đầu hoặc làm một động tác tích cực ủng hộ nào đó. Và rồi bạn sẽ phát hiện ra rằng người đó bắt đầu dùng từ đó nhiều hơn.

16) Bạn muốn tỏ ra thân thiện tự tin với người bạn vừa quen? Hãy tập cách ghi nhớ màu đồng tử mắt của họ. Bạn không nhất thiết phải nói điều này với họ. Khi bạn đã quen sử dụng phương pháp này, tần suất bạn và họ giao lưu bằng mắt sẽ tăng lên đồng thời khiến bạn tự tin và thân thiện.

17) Nếu bạn muốn một ai đó thành thật với bạn, nhưng họ lại chỉ nói với bạn một phần câu chuyện, hãy yên lặng và nhìn thằng vào mắt họ một lúc.

18) Nếu bạn cảm thấy hồi hộp lo lắng trước một chuyện gì đó, đừng cắn móng tay hay hút thuốc, hãy thử nhai kẹo cao su. Đại não của chúng ta khá kỳ quặc, nó sẽ tự cảm thấy an toàn khi chúng ta đang ăn thứ gì đó.

19) Nếu bạn đang cảm thấy lo lắng và việc giao tiếp bằng mắt khiến bạn có áp lực quá lớn, hãy thử nhìn vào giữa hai mắt của đối phương. Điều này cũng khiến bạn trở nên thân thiện tự tin.

20) Trẻ nhỏ không chịu ăn rau? Đừng trực tiếp hỏi chúng có muốn ăn bông cải xanh không (hoặc bất kỳ loại rau nào). Bạn có thể hỏi chúng muốn 3 hay 4 miếng rau  (số lượng do bạn quyết). Như vậy sẽ khiến trẻ cảm thấy chúng đã là người lớn, có thể tự ra quyết định, đồng thời cũng khiến chúng tự nguyện ăn rau.

21) Tâm trạng tụt mood, không vui? Hãy thử giả vờ cười, khiến đại não của bạn nghĩ bạn thực sự đang vui vẻ. Đại não và cơ thể người có sự trao đổi phản hồi. Cuối cùng giả vờ cười và cười thực sự đều có ảnh hưởng tương tự tới mạng lưới  thần kinh. Điều này có nghĩa là giả vờ cười (hoặc bất kỳ cách nào khác để thể hiện sự vui vẻ) đều có thể giúp bạn cải thiện tâm trạng của mình. (Tất  nhiên, điều này chỉ áp dụng trong trường hợp thi thoảng bạn không vui, còn nếu là trầm cảm thời gian dài, xin đừng giả vờ tỏ ra vui vẻ, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp.)

22) Chú ý tới bàn chân của mình. Bàn chân cũng là bộ phận thể hiện ngôn ngữ con người. Ví dụ khi bạn tới gần một người, người đó chuyển hướng sang bạn nhưng bàn chân không hướng về phía bạn, có lẽ họ thích ở một mình hơn. Khi bạn đang nói      chuyện với một người, nhưng bàn chân của họ lại hướng ra ngoài, rất có thể là họ muốn rời đi rồi.

23) Có một hiện tượng tâm lý gọi là hiệu ứng Franklin. Cụ thể, khi bạn tìm ai đó giúp mình một chút, sẽ tạo ra tâm lý khiến đối phương thích bạn.Vậy những người đã từng giúp bạn sẽ dễ dàng đồng ý giúp bạn thêm lần nữa, hơn là những người bạn đã từng giúp.

24) Đừng làm người ở giữa. Khi bạn đi phỏng vấn, hãy cố gắng trở thành người phỏng vấn đầu tiên hoặc cuối cùng. Bởi con người đối với đầu và cuối bao giờ cũng nhớ tốt hơn ấn tượng hơn. Những người ở giữa sẽ có xu hướng mơ hồ.

25) Thường xuyên thử nghiệm sự ghi nhớ các đồ vật xung quanh bạn. Nhìn quanh một lượt sau đó nhắm mắt lại tưởng tượng ra những đồ vật ở xung quanh bạn. Mở mắt kiểm tra bạn nhớ được bao nhiêu đồ vật và đã quên thứ gì. Cách này khiến bạn luyện được khả năng ghi nhớ và rèn trí tưởng tượng.

26) Nếu bạn đang tìm kiếm thứ gì đó, hãy cố gắng nhìn từ phải sang trái. Bởi vì nếu bạn nhìn từ trái sang phải theo thói quen thông thường, mắt bạn sẽ tự động bỏ qua thứ gì đó. Hướng ngược lại mệt mỏi hơn, nhưng bạn có thể nhận thấy nhiều chi tiết hơn.

27) Nếu bạn hỏi một câu hỏi và hy vọng rằng đối phương có thể đồng ý với bạn, khi bạn nói, hãy khẽ gật đầu. Đây được gọi là hiệu ứng gương trong tâm lý học và nếu bạn gửi tín hiệu tích cực, mọi người có nhiều khả năng đồng ý với bạn.

28) Thông qua việc cùng trải qua những việc khiến gia tăng tốc độ của nhịp tim sẽ khiến đối phương sinh ra cảm giác thích thú với bạn. Rõ ràng, hai bạn vẫn      cần có những điểm chung, cái này bạn có thể từ từ bồi dưỡng. Nếu đối phương vẫn chỉ coi bạn như bạn bè nhưng bạn muốn nhiều hơn thế, bạn có thể thử cùng anh ta cùng vận động, cùng xem phim kinh dị, cùng ngồi tàu lượn siêu tốc,vv… Bởi vì những lúc như vậy tim đối phương đập nhanh, và đại não của họ sẽ gán ghép cái cảm giác mà những trò mạo hiểm mang lại lên bạn, cho rằng đó là do những hành động gần gũi thân mật của hai người mang lại.

29) Nếu bạn  muốn làm cho bất kỳ người nào đó bình tĩnh lại, bạn có thể bày tỏ sự đồng cảm với họ, sau đó từ từ dùng phương pháp nói giảm để miêu tả. Tôi hiểu tại sao bạn lại tức giận. Bạn hoàn toàn có lý do để tức giận. Cái thế giới này thật phiền phức. Họ sẽ nhận được cảm giác được cảm thông mà họ muốn, đồng thời cũng tiếp nhận được sự giảm nhẹ cơn giận và trở nên dần bình tĩnh.

30) Van Gogh từng nói: Nếu có một giọng nói trong đầu nói với bạn: Bạn không thể vẽ. Hãy vẽ bằng mọi cách,và sau đó âm thanh trong não bạn sẽ dần biến mất. Suy nghĩ của bạn sẽ phần lớn ảnh hưởng đến hành vi của bạn. Nếu bạn nhận ra những suy nghĩ trong đầu, nhưng vẫn hành động, kết quả sẽ bắt đầu thay đổi.
---------------------------------------------

Topic : Những kỹ năng nhìn người và đoán người trong cuộc sống mà bạn có (phần 2)

-Có những người, chỉ khi xảy ra xung đột về lợi ích mới biết rõ nhân phẩm của họ.

-Đừng  thân thiết với một người quá nhanh, duy trì mối quan hệ tốt đẹp bên ngoài, dần dần rồi cũng sẽ phát hiện ra bản chất thật của đối phương.

1) Đừng bao giờ tin vào lời nói của 1 người, hãy nhìn      cách họ hành động. Đó vĩnh viễn là chân lý.

2) Người trẻ tuổi mà có được vị trí cao, thườngrất giỏi ngụy trang, hoặc là đặc biệt có tài, hoặc là đặc biệt tâm cơ, tóm lại chắc chắn không đơn giản như những gì bạn nhìn thấy.

3) Bạn thấy có một số người mở miệng là sát thương người khác bởi họ EQ thấp, nhầm rồi, chỉ là họ không muốn tôn trọng bạn, họ sẽ không làm vậy đối với những người quan trọng với họ.

4) Đi du lịch cùng một người vài ngày có thể nhìn ra được nhân phẩm của họ, đặc biệt là thông qua các chuyện vụn vặt như thanh toán hóa đơn, thu dọn rác, cách đối xử với những người lạ.

5) Những người nóng nảy khó tính thường sinh trưởng trong một gia đình không hạnh phúc, nhưng mặc kệ hoàn cảnh gia đình mà vẫn vui vẻ lạc quan lương thiện, thì rõ ràng tâm lí của họ đủ vững vàng để thoát khỏi sự ảnh hưởng không tốt từ gia đình, người như vậy xứng đáng làm bạn cả đời.

6) Những người con gái không trang điểm thường      không quan tâm những người bên cạnh nghĩ gì về cô ta hoặc là chưa gặp được người mà cô ta thích.

7) Những cô gái xinh đẹp ít nhiều luôn có sự kiêu kỳ và cả giác ưu việt hơn người từ trong cốt cách, cho dù ngụy trang rất tốt. Từ bé đã cảm nhận được vẻ ngoài của bản thân đem đến cho mình nhiều ưu thế, tâm lý sẽ luôn có chút khác biệt.

😎 Tự ti và tự yêu bản thân thường xuất hiện trên cùng 1 người, người có tâm lý vững vàng sẽ hướng bản thân nghiêng về sự tự tin chứ không phảiquẩn quanh ở giữa hai thái cực.

9) Những người ăn nhiều thường không hại người      khác, bởi họ còn đang bận đi tìm đồ ăn, không có tâm trí nghĩ kế hại người.

10) Trình độ học vấn cao không có nghĩa là mức độ tu dưỡng bản thân cao, có lẽ là họ có vài kỹ năng trong thi cử mà thôi.

11) Những người thành tâm hâm mộ những minh tinh, ngôi sao thì thường tính cách rất đơn thuần trong sáng.

12) Người được mệnh danh là vua của các cuộc vui, tính cách thường rất lạc quan vui vẻ.

13) Có hai loại người ưu tú hơn bạn: loại thứ nhất hoàn toàn không giống bạn, loại thứ hai có rất nhiều điểm giống bạn. Sự ngưỡng mộ và đố kỵ của mọi người đối với loại thứ hai vĩnh viễn vượt xa loại thứ nhất.

14) Những người mà được mọi người đều yêu thích, hoặc là tính cách rất tốt, hoặc là sống rất mệt mỏi.

15) Phàm những người làm bất cứ việc gì đều không muốn bỏ sức lực, tam quan (thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan) yếu kém, giảm béo cũng      không dễ thành công, chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân.

Thấy sự vất vả của người khác được đền đáp cảm thấy có tác dụng liền bấm like, thường có lòng biết ơn, sẽ dễ dàng cảm nhận được những niềm vui trong cuộc sống hơn những người bình thường. (đây cũng là dịch từ lời tác giả ra ạ, không phải lời của người dịch)

-----------------------------------

Dịch : Tiểu Sama-Group: Weibo Việt Nam "( ͡° ͜ʖ ͡°)"

KHỞI NGHIỆP SAO ĐỂ KHÔNG CHẾT?

KHỞI NGHIỆP SAO ĐỂ KHÔNG CHẾT?

Em đang kinh doanh một sản phẩm tốt, rất hot, nhu cầu lớn và là xu hướng trong tương lai. Anh tham gia đi?

Sản phẩm gì vậy em?

Sản phẩm của em đây, đây là ống hút gạo. Sản phẩm này ở bên Hàn Quốc đang sử dụng rất phổ biến, ở Việt Nam hiện tại cũng có nhiều quán café sử dụng. Đây là sản phẩm thân thiện với môi trường.

Tuyệt vời quá, sản phẩm này của em có khác biệt gì so với đối thủ và so với ống hút nhựa? Tình hình kinh doanh hiện tại thế nào em?...

Đây là sản phẩm thân thiện với môi trường, hoàn toàn không độc hại cho người dùng và chắc chắn sẽ tăng trưởng tốt trong tương lai. Đặc biệt, ống hút của em nó không bị bung, nở khi sử dụng trong nước trong vòng 30 phút. Tiếc là bên em đã kinh doanh được 6 tháng nhưng hiện tại đang ngưng sản xuất và đang cố gắng bán cho hết hàng tồn kho.

Tại sao vậy? Anh quá bất ngờ về câu trả lời của em.

Triển vọng sản phẩm thì tốt nhưng bọn em gặp hai trở ngại. (1) Quán mua vào ống hút nhựa chỉ khoảng 50 – 60đ/ ống, trong khi ống hút gạo lên tới 500 – 600đ/ ống nên khách không chuyển đổi; (2) Giá thành của bọn em không thể cạnh tranh được với các ông lớn trên thị trường (ở Sa Đéc, Đồng Tháp có một làng nghề rất lớn chuyên sản xuất bột gạo để chế biến thành các sản phẩm khác từ bột gạo với hàng trăm cty, cơ sở, hộ gia đình). Hình như họ đang phá giá để lấy thị trường hay sao ấy!? Bên em giá thành tới 75,000đ/kg (khoảng 260 ống/kg) mà đối thủ bán có 40 – 50,000đ/kg. Mặc dù bên em có nhà xưởng xây trên đất nhà mình, với lại bố của một cổ đông bên em có quan hệ lớn nên xây dựng cũng rẻ và không cần…

Vấn đề thứ nhất đúng là rất khó vì các quán họ kinh doanh vì lợi nhuận. Ví dụ mỗi ngày quán sử dụng 1,000 ống hút thì mỗi tháng hết 1,5tr tiền ống hút nhựa. Nhưng nếu bây giờ chuyển qua ống hút gạo sẽ tốn 15tr. Chênh lệch tới 13,5tr – số tiền này có thể tương đương với tiền thuê mặt bằng hoặc tiền nuôi 2-3 nhân viên. Như vậy quán sẽ mất lợi thế cạnh tranh, khó mở rộng quy mô, thậm chí phá sản. Phải nghĩ cách nào đó để việc sử dụng ống hút nhựa không đội chi phí quá nhiều, cỡ 1 – 2 tr trở lại thì may ra họ mới chuyển đổi, coi như là hành động vì cộng đồng.

Vấn đề thứ 2, anh không nghĩ là họ bán phá giá vì hai lý do (1) các tiểu thương, cơ sở trong làng nghề họ chỉ nghĩ đơn giản là sản xuất và bán để kiếm lời, đơn nào lời đơn đó chứ họ không nghĩ xa đến mức ''chịu lỗ'' hiện tại để kiếm lời trong tương lai; (2) Nếu họ là doanh nghiệp có tầm chiến lược thì với quy mô doanh thu mấy chục tỷ/ năm cũng chưa dám ''bán lỗ'' để lấy thị trường. Bán lỗ để lấy thị trường chỉ dành cho những ông lớn có nền tảng và tham vọng lớn kiểu như Cocacola, Pepsi, Unilever… Anh không tin làng nghề mà lại có doanh nghiệp có tầm nhìn xa đến vậy.

Bây giờ em thử nghĩ xem có cách nào để giảm giá thành không?

Bọn em đã họp rất nhiều rồi, bạn quản lý sản xuất cũng là một cổ đông. Bạn ấy nói không thể nào giảm được giá thành.

Giá bột giờ em đang mua vào bao nhiêu tiền/ kg?

15,000đ/kg anh ah.

Cái gì? Giá nguyên liệu 15,000đ/kg mà bọn em cho ra sản phẩm tới 75,000đ/kg? Em nói thật hay đùa? Bọn em thần thánh quá, giá thành sản phẩm gấp 5 lần giá nguyên liệu. Như vậy bọn em không chết mới lạ. Em thử tìm hiểu các ngành khác cũng sản xuất ở công đoạn cuối như em xem chi phí sản xuất chiếm bao nhiêu % so với nguyên liệu? (chi phí sản xuất gồm tiền nhân công, điện nước, kho xưởng, khấu hao, phế phẩm), anh dám chắc nó chỉ 10-30%. Lĩnh vực của em coi như đặc thù, anh chấp em luôn 40%. Tức là 15,000*1.4 = 21,000đ/kg (tương đương 80 đồng/ống). Như vậy đối thủ của em bán 40 – 50,000đ/kg không phải là bán lỗ để lấy thị trường đâu, họ đang bán siêu lợi nhuận đấy. Em thử hỏi cái áo em đang mặc tiền vải là 100,000đ + chi phí sản xuất như của em 500,000đ nữa sẽ ra giá thành sản phẩm là 600,000đ. Vậy giá bán của cái áo đó là bao nhiêu?

Tiền nhân công, điện nước, khấu hao, phế phẩm cơ bản chỗ nào cũng giống nhau. Bên em có lợi thế ở chỗ nhà xưởng đáng lẽ ra phải rẻ hơn nữa mới đúng. Vì vậy để tồn tại và phát triển, việc ưu tiên của bọn em bây giờ là cắt giảm chi phí. Từ ngày mai trước khi họp em mua tặng cho 4 người 4 cái kéo thật to. Nội dung chỉ tập trung vào CẮT, CẮT VÀ CẮT.

Có một số phương pháp để cắt giảm chi phí dễ làm ngay như sau:

(1) Ông quản lý hiện tại nếu cứ nói ''Không thể'' thỉ bảo ông ấy nghỉ đi hoặc cho ngồi qua một bên

(2) Làm việc với đơn vị bán máy ký hợp đồng về vận hành, cầm tay chỉ việc và trả một khoản phí khi ra sản phẩm đạt số lượng và chất lượng. Tốt nhất là thương lượng với họ trả theo đầu sản phẩm. Ví dụ mỗi sản phẩm làm ra họ được hưởng 10 đồng.

(3) Thứ 7, Chủ nhật các cổ đông tranh thủ làm công nhân sản xuất hàng để bán cả tuần. Việc làm này là để nắm bắt, cải tiến công việc và khỏi phải trả lương công nhân.

Với những biện pháp này khả năng cao mình sẽ kéo giá thành về cỡ 20,000đ/kg (tương đương 80đ/ ống). Với giá này khả năng cao các chủ quán sẽ chấp nhận, mặc dù giá vẫn còn hơi cao.

Tiếp theo, em đựng mỗi 60 ống/ hộp này để làm gì? Nó có mang lại giá trị cho khách hàng không? Giá cho 1 hộp này bao nhiêu tiền?

Hộp này để đựng sản phẩm nhìn cho đẹp, nó không có tác dụng gì cho khách hàng, cỡ 3,000đ/ hộp (tương đương 50đ/ ống)

Vậy thì em hãy bỏ cái hộp này đi, đóng vào thùng nhựa hoặc thùng xốp cỡ 5 – 10kg/ thùng, cứ đi giao đơn này thì lấy thùng của đơn trước. Hộp phải đảm bảo kín, mỗi lần mở ra lấy rồi đậy lại vẫn đảm bảo sạch sẽ. Các quán đã có hộp đựng uống hút sẵn nên họ không cần cái hộp của em. Như vậy em sẽ tiết kiệm được thêm 50đ/ ống, giá thành giảm còn 30đ/ ống

Từ khoảng 300đ/ ống về 30đ/ ống tại sao không? Với giá này em muốn bán 50 đồng, 70 đồng hay 100 đồng đều siêu lợi nhuận và bán được cho số đông nhiều người. Hãy cố gắng suy nghĩ và làm hết mình, không gì là không thể. 

Mình không giỏi, thậm chí ko biết gì về sản xuất. Nhưng qua buổi cafe đã thay đổi toàn diện cho bạn để tránh nguy cơ trốn nợ.

Câu chuyện hơi dài vì có nhiều vấn đề. Cảm ơn bạn đã đọc

Wednesday, 13 November 2019

Đạo - cái nhìn của một người Nga

Có rất nhiều người nói về Đạo trong võ thuật hay trong nhiều thứ nhảm nhí khác như một sự mơ hồ, hay một cách hiểu rất ấu trĩ về đạo đức hàng ngày như kính thầy yêu bạn, thờ mẹ phụng cha ... Đó là cái Lễ, chứ không phải là Đạo.

Viết về Đạo cho bọn em chã thì rất dài và mất thời gian, tôi xin giới thiệu bài viết của Oleg Khodko, một đồng nghiệp lập trình cùng công ty của tôi thời 2007 ở Boston, Massachusetts. Thời đó Oleg còn là một vận động viên đai đen một đẳng Tang Soo Do (Đường Thủ Đạo), một nhánh tách ra từ Hwarang Do (Hoa Lang Đạo) của Hàn Quốc. Nhánh kia là Taekwon Do.

Võ đường Tang Soo Do mà Oleg theo tập là một trong những võ đường có kỷ luật nhất ở vùng New England. Từ đai đen trở lên, mỗi lần thi lên đẳng, vận động viên phải viết một bài luận về nhận thức võ thuật và trải qua ba ngày thi thể lực, quyền cước, giao đấu ở một  trại huấn luyện riêng biệt ở ngoại thành, mới được xét duyệt lên đai.

 

Đây là bài viết của Oleg để thi từ đai đen nhất đẳng lên nhị đẳng Đường Thủ Đạo. 

Hiện giờ Oleg đã mang huyền đai đệ tam đẳng. Anh đã nhiều lần đoạt giải Vô địch Tang Soo Do New England (13 bang miền Đông nước Mỹ). Mấy lần gần nhất có thể xem tại đây:
Grand Champion 2011
Grand Champion 2012
Grand Champion 2014

Hồi tôi còn ở Boston, Oleg có vô địch 2007, 2008, 2009, nhưng không tìm thấy link.
Cả 2013 và 2015 cũng không thấy link.

 

 

This essay is dedicated to my mentors –

Master Klacko, Linh Chau and all people around me

helping, teaching and guiding me in this world. 

Tang Soo Tao

Taoism. The word "Taoism" refers to a Chinese philosophy based on the teachings of Lao Tzu (c. 6th-4th century B.C.) and Chuang Tzu (c. 399-295 B.C.). The central theme of Taoism has to do with harmony with the "natural flow" of the universe. Letting nature take its course is believed to be the key to happiness and fulfillment. Taoists therefore say that life should be approached with the goal of "taking no action that is contrary to Nature."

Wing-Tsit Chan, "A Source Book in Chinese Philosophy"

 

Tao

There are many way of self-development. Some can reach it by yoga, some by calligraphy others by painting. Martial Art and Tang Soo Do in particular is a great way to learn about yourself, about people, the world around you and your place in this world.

Many Martial Arts carrying in the name the word Tao: Tang Soo Do, Karate-Do, Aiki-Do. The last word "Do" in the name is another way to pronounce Tao - "the way". There are many ways to say it and many more understandings of it. Mostly interpretations and descriptions of Tao are portraying attributes of it and that's why Lao Tzu - a philosopher of ancient China when described Tao in 6th century BC, started his book with those two lines:

The Tao that can be spoken is not the eternal Tao

The name that can be named is not the eternal name…

 

For long time Tao for me was just another foreign philosophical concept. Later I took external and simplistic interpretation of it, when "The Way" symbolized for me the path of development like the line on the map. Just recently Tao was given to me in very plain way, to which I can closely relate my personal experience and values.

I believe it is hard to understand Tao because people like to put "Tao" on pedestal and worship it, surrounding by scientific, mystical or religious rituals and explanation, when Tao is a very simple thing which is around us, like water and which we using in everyday's life unconsciously.

Second problem that Tao is like Déjà vu – you will understand or recognize it only when you will stumble upon, not before. Words can say as much, but the person will not understand the meaning of it until his inner world and development can match those ideas. Therefore in search of Tao the one shouldn't look for the words and interpretations, but rather feeling and meaning of it. For example, there is a punch technique, which can be described as fast extension of the hand closed into a fist. But what makes it a punch is a meaning, coordinated work of muscles and joints and most importantly spirit behind of it. There are a lot of articles how to make a great punch technique, but only with hard work and with time, and better if with good mentor, the practitioner who is looking for perfection will understand the guidance of the words when he will feel it inside, or get closer to that level.

Tao can be recognized as "The Right Way" and as a Flow in the same time. We all use Tao everyday in our life without referring to it as a Tao. When we dancing and feel like we are connected with partner, with music and we are going with flow – it is a Tao. When we enjoying a beautiful picture – it is a Tao. In Martial Art when we practicing technique thousands times and suddenly it clicks in and it "Feels Right" – this is a Tao. When we are in connection with the Tao it feel effortless, easy and "how it is supposed to be". And after that we can realize how much unnecessary struggle and effort we trying to put in our everyday's life.

Mind

The Master observes the world

but trusts his inner vision.

He allows things to come and go.

His heart is open as the sky.

The enlightenment can be seen as an attempt to connect with the Tao. The difficulty is that we can connect to the Tao only with our unconscious mind, or Back Brain, but understand, recognize and analyze this event with front lobe, or Conscious Mind. Back Brain cannot connect directly to reality, but only through the Conscious Mind, which process and analyze signals from the receptors; it controls and approves most of the signals from the Back Brain. Our body is a precious instrument which connects our mind to the real world, but our Conscious Mind doesn't know how to use it effectively, how to listen to it and how to control it. When we can achieve this, we will have undistorted view and concepts; we can better understand and may be find our place in this world and harmoniously connect Tao to reality through ourselves.

Conscious Mind has embedded-in filters to grade and judge the process. Some those filters have been given to us from the birth and other filters and concepts we are assume through our life. Those filters are important tools to establish safety, efficiency and perfection of the action, and suppose to be used for our benefits, but other filters, like acquired fear of failure, or fear of injury can stop the progress. Those filters interfere with reality and creating distorted signals based on which we create and operate new concepts. When we've been told to use imagination we trying to break those bad filters which holding us down. When we can't break the board, those filters hold our motion. When we trying to visualize high jump, we actually jump higher, when we picture ourselves doing perfect technique, our technique getting better, when we feel the board is broken, it is broken even before we start move.

The most of the work to find the Way happens on the border between Conscious Mind and BB and it is possible to reach this state through only inner meditation, like Zen practices. The problem with this approach that you can easily fell to the state of delusions and convince yourself you are going in the right direction. To avoid wrong path you need to project your inner development outside and check it with reality. For example you can convince yourself that you have perfect technique and power, with which you can break thirty boards easily. The attempt to break real thirty boards will correct your filters and readjust your path, keeping you from chasing the mirages. Zen masters usually practice some external activities such as calligraphy or tea ceremony (chado –"the way of tea") to keep in touch with reality. It is possible to develop unconsciously, like kids when they learn moves they don't think about it, just follow the instructor. With this approach the person relying on his feelings to progress, or brain unconsciously will try to adjust the motion and postures trying to match the teacher. When this approach is obviously working and can get the person to the good level, the greater level can be achieved using conscious mind, which analyzes motions, names them, creates and organize those concepts. Having concepts will allow practitioner to understand and control improvement of that particular technique, look and apply those concepts in other techniques. Those concepts will help to improve practitioner and to develop and improve methodologies and methods teaching others students. It is very powerful tool and instrument, but concepts are not suppose to be fixed – just merely helpers to get to the next level and meant to be temporary support for the current stage. We have to open our mind to get to the next level - we need to overcome the static concepts which we already learned and which became roadblocks in our development holding from moving forward and into the right direction. In other words: every time you doing something – do it better or do it differently. It is painful and hard process to break familiar concepts and step out of comfort zone of it, but once you make it, you getting one step close to the real Tao and have a little less distortion in your views and operations.

Another practical side of the process when our Conscious Mind approves nervous signals from the Back Brain before process it to your muscles. Experiment on the correlation between electrical activity of the brain and movement (lifting a finger for example), reveals that the electrical activity precedes the movement by 200 milliseconds. It is proposed that the process of initiating a voluntary action occurs in a Back Brain, but that just before the action is taken, consciousness is recruited to approve or veto the action. In the 200 milliseconds before a finger is lifted, consciousness determines whether it moves or not. With state of "Empty Mind" we are moving our Conscious Mind from the way of the process to be less Controller and more an Observer. In that continues process when we consciously readjust our filters and concepts of Conscious Mind and teach back brain to get close and close to the real Tao.

Progress and Life

Legend says that Martial Arts was brought to Shaolin by Bodhidharma in 6th century AD and was given as an additional tool for self development. Practicing Martial Art as part of self development will allow practitioner to look deeper into himself, into the purpose of practicing and will set him to search for beauty and harmony of the one. Combat application and incredible amazing things, like breaking the boards, crazy kicks and ability to take down any opponents comes rather as compliments to your development – like flowers along the road. If practitioner goes with Tao, those great things will happen to him, but he would not seek for those things purposely. When student looking at Martial Art as a ultimate weapon, it will limit him to see the external side of it, and student would not be able to progress and realize it's and his true power. In true masters we can see the calmness, humility, harmony, beauty and unbelievable power behind of them. For great Martial Artist who puts warrior at front of spirituality, we can admire his skills, but it would not make him a true master, neither brings happiness for him. This will set up such practitioner on the path to prove himself, his abilities, and his superiority to everyone else constantly draining him down and eventually he will lose to the better artist.

If we will look at Martial Art as self-development system, we can see the structure embedded into development of the student. When we start studying Martial Art we trying to follow the instructor unconsciously and operate with big bulky concepts given to us and which easy to understand. By the level of red belt we start to create own concepts and more consciously analyze our practice. When student reaches black belt he is required to teach other students and through that process can better formulate his own concepts, scrutinize and review his techniques and approach for training. Through that process student will better understand himself and the world around him, will force to have his mind open and to constantly have contact with reality. Student will have better feel of the "right" thing inside of him and outside in regular life.

Having better understating of the flow the person can reach the goals without efforts, and goals will be real ones which bring person the happiness and harmony. There are lot of example when people stretching to reach the goal, but when they get there they realize that it does not bring them happiness and chasing after other mirages trying to find it there. With Tao practitioner feels what is right and what is wrong, when to react, how much force and where to apply that force, would it be sparring, conversation, business meeting or choosing the career path.

Tang Soo Tao can help you find your way to feel and do what it is right, to enjoy and appreciate the life to the harmony, happiness and fulfillment.


Tuesday, 12 November 2019

90% Thành Bại Con Người Ở Tuổi 30

90% Thành Bại Con Người Ở Tuổi 30 

Trong một buổi cà phê chiều mưa Sài Gòn cùng những người bạn và những câu chuyện cuộc sống. Chúng tôi tranh nhau chia sẻ về sự nghiệp, con cái, cơ hội đầu tư, những câu chuyện đang hot ngoài xã hội. Nói thật là chẳng bao nhiêu thời gian là đủ cho những câu chuyện ấy, nhưng có lẽ thú vị nhất trong những câu chuyện chúng tôi chia sẻ chiều nay đó là câu chuyện "Thanh xuân và Sự nghiệp".

Đã qua cái trend thanh xuân như tách nước trà. Nhưng quả thật thanh xuân cũng giống tách nước trà các anh chị nhỉ ?. Và mỗi người cũng sẽ có cho riêng mình khoảng thời gian thanh xuân theo từng cột mốc trong chuỗi sự kiện cuộc đời. Diệp Bùi thì thích nhất khoản thời gian từ năm 30 đến 40 tuổi của đời người, với Diệp đó là thời gian thanh xuân đẹp nhất. Đa số chúng ta đón nhận những sự kiện trọng đại của đời mình như kết hôn, sinh con, nhảy việc, lập nghiệp… cũng sẽ trong độ tuổi này. Chỉ riêng những sự kiện cá nhân đó cũng đã khiến con người trải qua những biến thiên cảm xúc mạnh mẽ. Chưa kể cũng chính vào khoảng thời gian đó, ta lại bắt đầu mất đi những người thân yêu nhất, những bậc ông bà sẽ dần khuất bóng và ta lại đón chào những đứa trẻ con chào đời. Cứ thế, sân khấu cuộc đời với nhiều bối cảnh thay đổi đột ngột sẽ diễn ra suốt trong những năm tháng ấy.

Đặc biệt với những người phụ nữ, một khi đã bắt đầu làm mẹ thì cuộc đời họ cũng bắt đầu mang một sứ mệnh hoàn toàn khác. Họ cất vào trong sự kiêu hãnh của tuổi trẻ, thay vào đó là những trách nhiệm lớn lao khi phải hoàn thành vai trò làm mẹ, làm vợ. Và ngày nay số đông phụ nữ còn chọn cho mình lối sống độc lập tài chính, áp lực để tồn tại và phát triển cũng không phải là thứ dễ chịu. Nhưng không phải dễ dàng để họ tìm được sự cảm thông, và rồi lòng tự trọng lẫn cái tôi có thể đưa họ đến những quyết định cảm tính. Đánh bại họ dễ dàng nhất lúc này chính là hôn nhân.

Còn đối với đàn ông chạm mốc 30 tuổi, điều duy nhất có thể đánh bại họ là thành tích và sự nghiệp. Bạn có thể thấy khi còn ở độ tuổi 20, bạn không cảm nhận sự khác biệt quá lớn về thu nhập giữa những người bạn, vì bạn và họ đang ở vạch xuất phát của sự nghiệp đời mình. Nhưng bước qua độ tuổi 30 thì khoảng cách thu nhập, sự thăng tiến về công việc và địa vị giữa những người bạn đã có những khác biệt, dễ khiến bạn suy nghĩ về bản thân mình và về mọi thứ. Và cũng vì thế mà giai đoạn này sẽ luôn thôi thúc bạn đi tìm câu trả lời "tôi là ai trong cuộc đời này" đưa lối cho bạn đến những cơ hội thay đổi công việc, nghề nghiệp hay thậm chí là khởi nghiệp.

Chẳng vô cớ mà ông bà ta xưa lại có câu "31 bước qua, 33 bước lại" ở cái giai đoạn này tôi tin chắc là 10 người thì hết 9 người cảm thấy ớn lạnh vì sẽ không ít những sự kiện lớn đầy thách thức được xảy ra, nói chính xác là giai đoạn "khổ nạn". Ly hôn, thất bại, mất mát tài sản, ly tán, chia xa, phá sản… cái quái gì cũng có thể xảy ra. Và như câu nói vui trong một game show "Một là cuộc đời nở hoa, hai là cuộc sống bế tắc" Nếu bạn biết cách vượt qua thì bạn đã hoàn thành thử thách của cột mốc một phần ba cuộc đời.

Quả thật, khi ở ngưỡng bắt đầu hành trình trưởng thành và trong giai đoạn 30 tuổi, chúng ta có cảm giác như thể mình phải làm tất cả mọi thứ cùng lúc. Chúng ta cần quyết định mọi việc, lên kế hoạch, trải nghiệm cuộc sống, bước lên đỉnh cao danh vọng, tìm kiếm tình yêu đích thực, thấu hiểu mục đích cuộc đời, và làm tất tần tật những thứ khác nữa trong cùng một thời điểm. Mệt đấy… nhưng cũng không kém phần thú vị và tuyệt vời. Bởi dù có muốn thì bạn nên biết con tàu thời gian sẽ không bao giờ đưa bạn quay lại được thời thanh xuân ấy. Đừng để nếm đủ cay đắng mới biết cuộc đời dài rộng, hối tiếc vì đã bỏ lỡ những "tiết học" quan trọng nhất cuộc đời mình.

Cuối cùng tôi chỉ muốn nhắn gửi những người bạn tuổi 30 của tôi. Khi chúng ta còn trẻ, điều chúng ta cần nhất không phải là một mục tiêu khó có thể đạt được, mà là một lý tưởng có thể đạt được. Sống hết mình, dũng cảm đối diện thách thức. Và hãy xây dựng nền móng sự nghiệp vững chắc. Lắng nghe sức khoẻ để chọn cuộc sống lành mạnh. Chọn lựa yêu thương đúng người, đúng cách. Bởi tôi và bạn đều không có thời gian chọn lại. Đây là thời thanh xuân vàng son của chúng ta.

Nàng Sư Tử Diệp Bùi 

Founder & CEO LionBui Agency

PRODUCT MARKETING - Ma túy và Nghệ sĩ

PRODUCT MARKETING - Ma túy và Nghệ sĩ
++++++++++++++++++++++++++++
 
Lần trước mình có so sánh về việc Marketing và Product, cái nào quan trọng hơn, có nhiều bạn phản biện rằng marketing không quan trọng bằng Product, nhưng có lẽ trước khi nói cái nào quan trọng hơn, các bạn phải thực sự hiểu Product Marketing là gì đã, tớ tin rằng Product Marketing không phải là khái niệm mà các bạn được học ở trường  hay kinh nghiệm marketing có được ở các doanh nghiệp truyền thống, 
Startup chúng tớ nấu món này khác lắm, kiểu giống như ăn giả cầy, có mùi riềng sả nhưng lại là thịt lợn.
 
Có lẽ đây cũng là món lạ nhất mà tớ được ăn trong hơn 10 năm làm #startup.
 
#1.Trước hết, trong Product Marketing: kiến thức về Product quan trọng hơn là Marketing
 ==================================

Tháng trước, mình quyết định cho nghỉ việc 2 bạn làm về Marketing của Team DesignBold: cả 2 bạn đều rất giỏi, một bạn người Mỹ hẳn hoi, viết lách siêu tốt, một bạn thì có rất nhiều kinh nghiệm làm với các brand lớn, lương cao ngất ngưởng, nhưng cả 2 đều thất bại, lý do là không chịu tìm hiểu về Product, không lĩnh hội được Tế Bào Gốc của Product. Làm PM mà không nắm rõ Produt thì, nói hơi quá nhưng nó chẳng khác gì: Cần cù + Thiếu hiểu biết = Phá hoại
 
#2. Product Marketing là quá trình tạo #Sự_phụ_thuộc
==================================
Không phải ngẫu nhiên mà trên thế giới chỉ có Drug và Product (phần mềm nói chung) thì khách hàng được nâng tầm thành User. Người ta gọi là Drug User hay Facebook User chứ ko ai gọi là Customer cả. Ma túy và Product thành công khi nó tạo ra sự phụ thuộc. Khi tạo ra được 1 tập người dùng trung thành đến mức họ dám đứng ra để bênh vực cho mình, đấy là đỉnh cao của Product Marketing. Khái niệm này ít thấy ở Marketing truyền thống.
Thình thoảng phải có những User kêu lên kiểu Why I am Angry như thế này thì mới thích này :))
 
 
#3. Marketing truyền thống là quá trình đáp ứng nhu cầu sẵn có. Product Marketing là quá trình tạo ra nhu cầu.
 ==================================

Thực ra đây là yêu cầu của bất kỳ một vị trí nào trong một team khởi nghiệp "có sản phẩm" - Nhưng nó được thể hiện rất rõ trong vai trò Marketing. Tớ nhắc lại là "vai trò" không phải là bộ phận nhé, khởi nghiệp dù ở Vị trí nào thì cũng đều phải nhập vai làm nhiệm vụ này cả. Tớ lấy ví dụ khi làm Marketing cho ngày Quốc Khánh Mỹ hôm nay, để có thể cá nhân hóa được thư gửi tới khách hàng, team kỹ thuật phải tách được tập user có quốc tịch US, look up vào FB profile để biết là He or She. Team content phải chuẩn bị các layout cho Independence Day từ cách đây 2 tuần. Như vậy team Marketing mới có thể gửi thư chúc mừng quốc khánh được, rất tỉ mỉ và cầu kỳ. 
 
VinHomes làm marketing tốt vì nhu cầu nhà ở ai cũng cần, và họ tập trung vào Marketing thương hiệu, kiểu đẳng cấp thì phải về ở Royal như anh Nguyen Khanh Trinh vẫn hay rủ mình về ở cùng. Ai chẳng có nhu cầu ở, ông nào dành được sự chú ý nhiều hơn của khách hàng thì winner thôi.
 
Còn Marketing sản phẩm như Edoctor của anh Nguyen Dangcong  khoai hơn nhiều. Đan mạch đang đau bụng mà phải dùng smartphone lên cài eDoctor xong, mạng mà chậm thì kiểu gì cũng bị đùn. Vậy nên Vicare làm 1 chiến dịch "landing page miễn phí" cho các Phòng khám trên hệ thống, rồi bán gói Marketing 10 -30 triệu, Vicare đã rất thông mình khi lấy tiến đó chạy Ads đổ về landing page của phòng khám trên   Vicare: Phòng khám cơ đơn hàng, Vicare có traffic.

Chiến thuật "lấy mỡ nó rán nó" thành công, sau hơn 1 năm Vicare có traffic 2M views/tháng trở thành Portal số 1 về đau bụng và ía chảy :)) Các bạn nên học chiêu này của cao thủ Pham Anh Duc 
 
PS: Hiện có hơn 4000 lượt tư vấn về đau bụng từ các bác sĩ đầu nghanh trên Vicare 
(Hỏi ngu: Đau bụng thì đi ị, sao phải hỏi nhiều thế hả giời) 
 
Như vậy Vicare tạo ra nhu cầu là khi booking phòng khám, user lên trang tin phòng khám đó để đặt lịch (theo yêu cầu của phòng khám). Hẳn là 1 quá trình tạo ra nhu cầu hoàn hảo. 

Bài học: có 1 số 1 số web/app đặt lịch khám bác sĩ gần giống mô hình Vicare tự….giải tán vì quá trình tạo ra nhu cầu đã không được đầu tư một cách bài bản. 
 
 
Có thể bóc (không phải phốt) một ví dụ nữa là TOONG coworking space UP Co-working Space của cái soái ca Duong Do Namster Do  hot gơn Giang Dang và Topica Founder Institute của sếp Quang Mai Duy & Pham Minh Tuan. 

Để bán được chỗ ngồi và khóa học khởi nghiệp, thì Toong/UP/Topica  tạo ra cả hàng nghìn Startup Event, thế là tự dưng mấy ông lập trình nhà mình đang yên đang lành tưởng làm #startup dễ, một ngày đẹp trời nghỉ việc xin ra Coworking Space ngồi khởi nghiệp. Đã thế Quang Mai Duy lại thu mất $500 tiền học phí học FI >> Vợ con lại hoang mang

Hậu quả: mất việc, bị mấy anh #phù_thủy_startup biến thành User một cách "ngọt ngào và êm ái" 

Kết luận: Thực ra nhu cầu thuê chỗ ngồi không nhiều, nhưng UP và  Toong đã biến hóa nhiều kiểu để tạo ra nhu cầu đó <-- quá vi diệu 😍😍😍
 
#4. Marketing đi từ phía khách hàng, Product Marketing đi từ phía sản phẩm
==================================

Marketing khóa học là điển hình kiểu marketing từ khách hàng: các  "Thánh khóa học làm giàu" hay đánh vào "nỗi đau" muốn làm giàu của các bạn trẻ. Tôi quỳ các ngài, đừng mị dân bọn trẻ bằng mấy chiêu khốn nạn này nữa. 95% những đứa đi học xong vẫn nghèo, những đứa giàu thì tư duy lúc nào của nó cũng là học rồi, như tui đây chưa giàu nhưng sáng-trưa-chiều tối tui vẫn luôn tự hoàn thiện bản thân bằng cách học. Những thằng học giỏi nó ít cần thằng khác dạy lắm, vì nó sẽ tự theo học. 
 
Ngược lại, FB hồi xưa ra cái NewsFeed, pà kon kêu la thảm thiết, thế rồi cả team nó viết blog, Mark đưa luôn các than phiền đó lên Feed của users, dân tình nhảy bổ vào comment, thế là  marketing luôn cái Newsfeed thần thánh mà các thím đang dùng để đọc cái status này 😂😂😂
 
Marketing sản phấm khó hơn ở chỗ là phải bán được cho cả những thằng không thích sản phẩm.

Bí quyết: 
Muốn có Fan thì phải có Anti Fan, không có Tùng Sơn   thì M-TP   sẽ không nổi như bây giờ. Tùng sơn được dựng nên bời Ekip của Sơn Tùng để bán các sản phẩm như Em của ngày hôm qua, Lạc Trôi? Có phải vậy không Phan Dung ?
 
Kết luận: Nếu thằng nào cũng chê thì không ổn, nhưng thằng nào cũng khen thì rất nguy hiểm nha. Ngày xưa DesignBold ra có nhiều người chê lắm, làm marketing sản phẩm cũng khó như làm sản phẩm vậy, phải có bản lĩnh, và bán hàng cho cả  anti fan :))
 
Đến bây giờ tại sao các bạn hiểu tại sao mình đặt tiêu đề bài viết là Product Marketing - Ma túy và Nghệ sĩ rồi chứ...
 
#vietnamstartup

MUỐN THÀNH CÔNG THÌ ĐỪNG NGHE NGƯỜI GIÀU KỂ CHUYỆN

MUỐN THÀNH CÔNG THÌ ĐỪNG NGHE NGƯỜI GIÀU KỂ CHUYỆN

"Ê Tèo, mày đi đâu đấy?"
"Tao vừa đi nghe ông CEO của công ty A nói chuyện. Học được bao nhiêu điều!"
"Thế mày áp dụng những điều mày học vào công ty như thế nào?"
"À, ừ, thì…"

Đây là cuộc nói chuyện của tôi với đứa bạn nối khố. Nó đang điều hành một công ty cũng làng nhàng nhưng hoài bão thì muốn bứt phá trở thành công ty triệu đô. Vì vậy, nghe đâu có CEO này, chuyên gia kia diễn thuyết hay chia sẻ thì nó chẳng quản đường xa, công sức đều chạy đến nghe. Nó đi nghe nhiều đến nỗi mà bất kì câu chuyện nào, nó cũng đều nói: "Tao đang định thế này, giống anh A của công ty B đã làm hay giống cách chuyên gia C giải quyết vụ D…". Nó say đắm kể lại những câu chuyện ly kỳ như anh A đã lỗ hàng chục tỷ mà không bỏ cuộc. Anh B bỏ cả triệu đô rút khỏi ngành này, đầu tư ngành kia, sát nhập ở ngành nọ. Tuy nhiên, sau bao năm trời công ty của nó ngoài vài lần suýt…bể thì vẫn làng nhàng như vậy.

Câu chuyện này cũng là câu chuyện chung của rất nhiều CEO những người luôn chăm chỉ đi nghe những câu chuyện thành công, làm giàu nhưng hỏi áp dụng vào doanh nghiệp ra sao thì…tắc tịt. Trong cuốn "Người Anh Hùng Có Muôn Ngàn Mặt", tác giả Joseph Campbell đã chỉ ra một kiểu mẫu chung cho những câu chuyện anh hùng ở bất kì dân tộc nào, bất kì này nền văn hóa nào. Vào một ngày đẹp trời, người anh hùng bỗng nghe thấy tiếng gọi của cuộc phiêu lưu (khởi nghiệp). Trên hành trình đó, anh đã đã vượt qua biết bao khó khăn, trở ngại nhưng không hề lùi bước. Đến lúc định đầu hàng thì cơ hội chợt đến hoặc được nghe lời khuyên từ một nhà hiền triết. Nhờ vậy, anh có động lực vượt qua tất cả khó khăn và thành công. Các bạn có thể thấy khuôn mẫu "nhà nghèo vượt khó" vô cùng quen thuộc trong mỗi câu chuyện thành công. Hồi mẫu giáo, chúng ta thích nghe những câu chuyện cổ tích và ước mở trở thành anh hùng. Lớn lên, chúng ta thích nghe chuyện thành công và ước mơ trở thành triệu phú. Câu chuyện khuôn mẫu vẫn vậy chỉ nội dung và người kể chuyện khác nhau.

Có hai điều khiến cho những CEO "thích nghe kể chuyện" luôn đau đáu, không hiểu tại sao mình áp dụng mà không thành công được như tác giả, chính là do hoàn cảnh và nguồn lực khác nhau.

Nói về hoàn cảnh, Bill Gates được sinh ra trong một thời kỳ mà máy tính bùng nổ và là xu thế. Ông may mắn được tiếp cận máy tính rất sớm nhờ có người cô là thành viên hội đồng quản trị của IBM. Khi một chiếc máy tính có giá hàng triệu đô, to bằng cả một tòa nhà, khi mà đa số người dân còn lạ lẫm với nó thì Bill Gates đã được chạy thử phần mềm trên đó rồi. Tôi không phủ nhận Bill Gates tài giỏi nhưng nếu ông sinh muộn thêm 30 năm và sống vào thời máy tính đã trở nên phổ thông thì cách làm trong quá khứ sẽ không thể tạo ra thành công như bây giờ. Hoặc giả sử, Steve Job thực sự đi bán táo thì ông cũng khó thành công và vĩ đại như là ông bán điện thoại và máy tính.

Mặt khác, mỗi người có một nguồn lực khác nhau. Vào một ngày đẹp trời, cậu thanh niên Donald Trump quyết định khởi nghiệp, tự lập, không ăn bám vào gia đình nữa. Bắt đầu từ ngày đó, cậu xây dựng nên đế chế Trump trị giá hàng tỷ đô của mình và bây giờ còn ngồi ở vị trí đỉnh cao quyền lực - Tổng thống Hoa Kỳ. Nhưng có một điều ít người biết đó là cái ngày cậu quyết định không ăn bám gia đình thì cậu khởi nghiệp với chỉ…14 triệu đô la vay từ bố mình. Sau này khi gặp khó khăn trong kinh doanh, cậu vẫn tự lực cố gắng với sự hỗ trợ nho nhỏ…9 triệu đô la từ gia đình.

Khi hoàn cảnh và nguồn lực khác nhau thì cách làm của những con người thành công không thể áp dụng lại được nữa. Nói một cách khác, những câu chuyện thành công chỉ mang tính tham khảo chứ bạn không thể phục chế lại. Mỗi lần tôi nói chuyện với những CEO hay chuyên gia, tôi ít khi quan tâm đến những tình tiết gay cấn của câu chuyện. Tôi chỉ hỏi họ một điều: "Trong tình huống đó, bằng cách nào và tại sao anh có thể tư duy ra được giải pháp như vậy?". Tư duy của những người thành công, cách họ nghĩ mới là thứ bạn nên tìm hiểu và học hỏi chứ không phải là những câu chuyện ly kỳ của họ. Khi hiểu được tư duy này thì bạn mới có thể áp dụng và giải quyết được vấn đề của công ty mình, chứ không phải rập khuôn làm theo cách mà những người thành công đã làm.

Ảnh Google

#ldcl #lanhdaochienluoc
--------------------------
Vũ Minh Trường - NCS Tiến sĩ Lãnh Đạo Chiến Lược, ĐH James Madison

Tố chất của người lãnh đạo. Leader tương lai, anh ở đâu?

Tố chất của người lãnh đạo. Leader tương lai, anh ở đâu?
.
Bài này là dành cho những người đang ở vị trí quản lý cấp trung của một Công ty trở xuống hoặc những người trẻ có mục tiêu vươn lên vị trí đó. Tố chất của người lãnh đạo tương lai không phải là một cái có sẵn, không phải là trời sinh ra đã có mà phải trải qua quá trình rèn luyện tích lũy. Và tất nhiên, nó không phải đúng với mọi trường hợp.

Các bạn chỉ nên xem bài này là một nguồn tham khảo, nếu thấy đúng thì mình dựa theo để phát triển khả năng. Nếu thấy nó sai, mình nên tư duy tìm hướng khác. Vì cơ bản, mỗi lãnh đạo sẽ có phong cách và tố chất khác nhau. Dưới đây chỉ là những điểm chung thường gặp của một người có tố chất của người lãnh đạo hoặc quản lý cấp cao của một tổ chức mà thôi.

1.Chân dung nhà lãnh đạo tài năng :
.
Với quan điểm của tôi, một người lãnh đạo tài năng phải là người có được nguồn năng lượng và uy quyền mạnh mẽ từ bên trong. Là người nói và người khác phải nghe mà không cần dùng đến mệnh lệnh. Là người mà chỉ với một cái liếc mắt, một sự im lặng cũng khiến cho cấp dưới phải nể sợ. Đó là nguồn lực nằm sâu thẳm bên trong mà không phải ai làm quản lý cũng có được.

Có hai cách lãnh đạo có thể áp dụng để nhân viên theo mình. Một là làm cho nhân viên "Nể mà theo". Hai là làm cho nhân viên "Sợ mà theo". Cái thứ hai luôn dễ hơn cái thứ nhất, vậy nên cái nào dễ thì ta làm trước.

Nói thì dễ chứ làm mới khó. Một người lãnh đạo muốn có uy quyền và năng lượng, muốn làm cho nhân viên nể hoặc sợ thì cũng phải tích lũy cho mình những yếu tố sau. Và dưới đây cũng là những điều làm nên chân dung của một người lãnh đạo.

2. Phong cách đĩnh đạc, thái độ tự tin

Quan trọng vẫn là thần thái, thần thái tự tin có tác dụng thu hút ánh nhìn hơn cả sắc đẹp. Thật đấy!

Bạn có thấy những người lãnh đạo sao trông ai cũng toát lên một vẻ đĩnh đạc, bản lĩnh khác thường không? Không cần phải đánh giá qua bộ trang phục. Nếu như trong một nhóm mặc đồng phục như nhau, người ngoài cũng dễ dàng nhìn thấy được ai chính là leader của nhóm đó. Tại sao vậy?

Sự tự tin bên trong làm tôn lên thần thái bên ngoài của một con người. Những người có năng lực lãnh đạo bên trong họ luôn có sự tự tin vào khả năng của mình. Tâm thế nào thì hành vi thế đấy. Người ta hay nói "miệng người sang có gan có thép" là như vậy đấy.

Một nhà lãnh đạo muốn thu hút người khác đi theo mình thì điều đầu tiên họ cần phải có đó là sự tự tin, mình phải tin vào chính mình thì mới làm cho người khác cùng tin giống mình. Phải không nào?

Và tất nhiên, trang phục và hình dáng cũng là một yếu tố góp phần tôn lên phong thái của một người quản lý nữa đấy. Nam giới không cần phải lúc nào cũng ăn mặc trịnh trọng, áo vest quần âu. Nữ giới không cần phải luôn lụa là kiêu sa. Vẻ đẹp thuần túy đến từ sự đơn giản. Ăn mặc chỉnh chu, gọn gàng, phù hợp với bản thân và môi trường xung quanh cũng đã là điểm cộng rất lớn cho "Sếp" trong mắt của nhân viên rồi. Đúng không nào?

3. Sức ảnh hưởng cá nhân đến tập thể
Không ai có thể chèo lái một con thuyền nếu các thủy thủ không nghe theo hướng dẫn của họ. Việc đầu tiên mà người lãnh đạo cần làm để phục chúng chính là gây sức ảnh hưởng của mình với tập thể đó.

Có 5 cấp độ của Leadership. Cấp độ thứ nhất là dùng quyền lực của vị trí để áp đặt mệnh lệnh. Cấp độ thứ hai là dùng khả năng của bản thân để chứng minh. Cấp độ thứ ba đến từ việc mình tạo ra được giá trị cho mình và tập thể. Cấp độ bốn là việc người leader đào tạo ra những leader khác. Và cấp độ thứ năm chính là thương hiệu cá nhân – Người ta theo anh vì đó là anh.

Một người làm leader phải tự nhìn nhận mình đang ở cấp độ nào. Từ đó mình có những cách ứng xử và sử dụng phương pháp phù hợp để quản trị. Tất nhiên là phải luôn hướng đến cấp độ tiếp theo.

Nhưng nếu bạn chưa là leader, thì tạo ảnh hưởng thế nào đây?

Một lần nữa tôi phải nhắc lại rằng, chỉ những leader có nguồn lực thấp mới phải đưa ra mệnh lệnh để áp đặt. Người lãnh đạo có uy quyền từ bên trong sẽ thường đưa ra những gợi ý hoặc đề xuất để mọi người cùng làm. Thế có nghĩa là, dù bạn là ai đi nữa, nếu có những ý kiến đúng thì mọi người sẽ nghe theo. Nhiều lần khiến người khác phải làm theo ý mình thì tất nhiên sức ảnh hưởng của bạn trong nhóm sẽ tăng lên. Đó chính là yếu tố đầu tiên của một người có tố chất lãnh đạo.

Hãy mạnh dạng đưa ra ý kiến của mình, dựa trên kiến thức, tư duy và lập luận của bản thân. Đừng ngại sai. Hãy biết ngại khi mình không có được ý kiến đóng góp cho tập thể mà mình đang tham gia.

Bạn cũng có thể tạo ra giá trị và khẳng định bản thân mình bằng chính kết quả công việc của bạn và đó là điều dễ thấy nhất. Tập thể thường sẽ có xu hướng chờ đợi ý kiến từ người có chuyên môn giỏi nhất trong nhóm. Phải không nào?

4. Kiến thức cốt lõi – Tố chất của người lãnh đạo cần có

Một người ở vị trí leader không cần thiết phải là người có chuyên môn giỏi nhất, cũng không phải là "ngài biết tuốt". Nhưng nhất định phải có một kiến thức cốt lõi của mình. Đó là thứ giúp bạn vượt trội khi so sánh với người khác. Trong kinh doanh, ta gọi đó là lợi thế cạnh tranh.

Một vị CEO của Công ty có thể có nền tảng là người làm kinh doanh, marketing, tài chính hay công nghệ. Người đó có thể sẽ không quá hiểu về những lĩnh vực khác nhưng chắc chắn họ hiểu sâu về lĩnh vực của mình. Leader của các bộ phận cũng vậy, bạn phải có chuyên môn để đánh giá về chuyên môn. Bên cạnh đó, leader nổi trội lên ở những khía cạnh phụ trợ như khả năng nhìn nhận và đánh giá vấn đề. Khả năng phân tích và đưa ra giải pháp…

Và phải hiểu rộng. Tôi cho rằng đây là điều bắt buộc với người làm lãnh đạo. Ở vị trí dẫn dắt người khác, bạn phải có vốn sống, kinh nghiệm và kiến thức đủ dày. Không chỉ là kiến thức ngành mà còn là kiến thức xã hội, kiến thức quản trị, kỹ năng mềm. Vì cơ bản những hoạt động của một tổ chức luôn nằm trong phạm vi của một xã hội. Bạn phải hiểu biển cả thì mới chèo lái con thuyền ra khơi.

5. Kỹ năng quản trị thật tốt
.
Thông thường một nhân viên xuất sắc về chuyên môn sẽ có hai hướng để phát triển. Một là trở thành chuyên gia trong lĩnh vực của mình. Hai là trở thành nhà quản lý.

Chuyên gia là người rất giỏi về chuyên môn. Có tầm ảnh hưởng đến người khác trong mọi vấn đề liên quan đến lĩnh vực đó. Chuyên gia là người tạo ra giá trị cho chính bản thân mình và hướng dẫn cho người khác.

Còn nhà quản lý? Họ là người giúp người khác tự tạo ra giá trị của bản thân mình. Người quản lý phải có khả năng quản trị thật tốt để có thể kết nối con người và vận hành được hệ thống. Người quản lý giỏi được đánh giá dựa trên kết quả của tập thể, tức phải là người tạo ra giá trị cho những người khác.

Những yếu tố quan trọng trong quản trị mà nhà lãnh đạo phải nắm bắt

- Kết nối con người với con người, bộ phận với toàn hệ thống.
- Tạo động lực cho tập thể.
- Hoạch định chiến lược và định hướng của tổ chức.
- Xử lý tình huống – Công việc thường nhật và là yếu tố đánh giá khả năng của người quản lý.
- Tư duy cá nhân tốt và giúp người khác hiểu được tư duy của mình.
- Giúp tất cả mọi người nhìn được bức tranh chung và vai trò của cá nhân trong bức tranh chung đó.
- Là người chịu trách nhiệm cho cả tập thể.

6. Không phải ai cũng có tố chất của người lãnh đạo để trở thành lãnh đạo

Rất tiếc khi phần cuối của bài viết này tôi lại đưa ra một tiêu đề khiến bạn phải…vỡ mộng. Nhưng sự thật là thế, không phải ai cũng có thể trở thành lãnh đạo, dù bạn có cố gắng đến đâu.

Như tôi đã có nói ở phần trên. Có hai hướng để một nhân sự phát triển. Một là trở thành chuyên gia trong lĩnh vực bạn giỏi nhất. Đỉnh cao nghề nghiệp của một chuyên gia là vị trí Cố vấn cấp cao cho một tổ chức. Hướng thứ hai là trở thành một nhà lãnh đạo. Đỉnh cao nghề nghiệp là trở thành giám đốc điều hành (CEO).

Dù bạn là ai, đang ở giai đoạn nào của sự nghiệp thì cần phải nghiêm túc nhìn nhận lại bản thân mình sẽ phù hợp với hướng đi nào hơn. Mục tiêu là một điều kiện cần, nhưng sự phù hợp với năng lực bản thân mới là điều kiện đủ. Đỉnh cao danh vọng của một người nằm ở mức thu nhập và ở giá trị mà anh ta tạo ra cho tổ chức, cho xã hội. Cả hai vị trí trên đều có thể đạt được điều đó và cơ hội là như nhau.

Nếu bạn có mục tiêu trở thành nhà lãnh đạo tương lai và nhìn nhận bản thân mình có những tố chất phù hợp với mục tiêu đó thì ngay bây giờ bạn hãy nên bắt đầu rèn luyện cho mình những năng lực cần thiết.

7. Tố chất của người lãnh đạo rèn luyện thế nào?

Thứ nhất, bạn phải tự tin vào chính mình. Tin vào tham vọng mà mình đã đặt ra và khả năng mình sẽ đạt được nó.

Thứ hai, tìm cho mình một Mentor. Mentor không phải là sếp. Mentor là người thầy, người đồng hành cùng bạn trong mọi vấn đề, cả công việc và cuộc sống. Mentor sẽ giúp bạn định hướng được bản thân và lên kế hoạch cho những mục tiêu.

Thứ ba, Xác định mục tiêu và lộ trình từng bước để tiến tới mục tiêu đó. Một mục tiêu mà không có kế hoạch cụ thể để thực hiện thì mãi mãi nó chỉ là điều viễn vông. Kế hoạch và cách làm có thể thay đổi nhưng bạn phải bám lấy mục tiêu của mình.

Thứ tư, học hỏi liên tục và nhiều hơn mỗi ngày. Bạn có thể học từ bạn bè, đồng nghiệp. Học từ sếp hoặc mentor. Đọc sách và học từ trải nghiệm thực tế của mình.

Thứ năm, dám thử – sai. Chấp nhận thất bại. Khi bạn thất bại, hãy rút ra được bài học từ thất bại đó. Tôi chắc chắn rằng lần tiếp theo bạn sẽ…thất bại tiếp. Ahihi. Không phải cứ rút ra được bài học từ thất bại là bạn sẽ thành công đâu. Nhưng ít nhất, bạn sẽ không vấp ngã từ chính cái hố mà bạn đã đi qua.

Thứ sáu, tạo ra giá trị. Hay nói cách khác là tạo ra kết quả từ công việc của mình. Ở trên có nói rồi, có kết quả thực tiễn thì mới có thể gây ảnh hưởng với tập thể được.

Thứ bảy, phá vỡ cái hộp của mình đi. Con bướm muốn xinh đẹp, muốn bay cao thì phải phá vỡ cái tổ kén. Con ve muốn trưởng thành thì phải lột xác. Con đại bàng muốn sống lâu thì phải tự nó đập vỡ móng vuốt. Mỗi giai đoạn cuộc đời, bạn cần phải thay đổi bản thân mình thì mới lớn lên được. Đừng đợi có biến cố rồi mới thay đổi bản thân.

Thứ tám, hết rồi! Bắt tay vào làm đi. Đọc bài này là mất 15 phút cuộc đời rồi đó ^^

Monday, 11 November 2019

NHỮNG TÍNH XẤU CẦN CÓ CỦA NGƯỜI LÀM KINH DOANH – Phần 2

NHỮNG TÍNH XẤU CẦN CÓ CỦA NGƯỜI LÀM KINH DOANH – Phần 2


Hai cuốn sách gối đầu giường của những người chuyên làm chính trị là : Mặt dầy tim đen ( Đài Loan) và Vương công (Prince). Trong hai cuốn này nêu lên các thủ đoạn mà các nhà cầm quyền có thể sử dụng để đạt tới mục đích của mình, bất chấp mọi nguyên tắc đạo đức, miễn sao có lợi. 
Tuy nhiều người có xu hướng chối bỏ cách làm này, không thể phủ nhận tác giả của hai cuốn sách vốn là người dũng cảm vì họ dám nêu ra những điều ngược lại với thứ những người khác chấp nhận. Ngoài điều đó ra, họ cũng là người dám nói lên sự thật của một thế giới loài người thường trực bon chen, không từ thủ đoạn nào nhưng lại luôn thích đề cập tới cái hay chứ ít khi dám nhìn sang sự tiêu cực. 
Về bên Đạo Phật, tôi được giảng, "tu" không có nghĩa là phải học thêm nhiều điều mới, "Tu"có nghĩa là tự sửa lỗi của mình. Trước khi sửa lỗi điều cần làm là chúng ta hãy nhìn nhận ra lỗi trước đã! Rồi hãy nói tới chuyện sửa!
Sự ghen tỵ: Thấy một người có xuất phát điểm như mình, thậm chí kém mình mà giờ vượt qua chúng ta hoặc về khả năng, hoặc về danh hoặc về tiền tài, anh/chị thấy gì? Tôi thì thấy vui mừng cho họ một phần,, nhưng một phần là ghen tỵ Đúng thôi, vì tại sao họ chả khác gì tôi mà giờ lại thành công tới vậy? hãy thừa nhận là mình có ghen tỵ, sau đó hãy tìm hiểu kỹ họ làm thế nào mà được như thế để áp dụng trong cuộc đời của mình! Buổi offline 4 vừa rồi, tôi ngồi nghe mà lòng nặng chĩu, chả mấy khi cười được, vì thấy mình còn lâu lắm mới đạt tới sự khiêm tốn và giản dị, tập trung cao độ của anh Trần Kim Thành và anh Long Đỗ. Tôi ghen tỵ với tích cách làm nên sự nghiệp lớn của họ, đó là sự cẩn trọng và chăm chú trong từng hành vi! Tôi tự nhủ sẽ học các anh cho bằng được!
Sự nghi ngờ: Trong đạo Phật có khái niệm Chánh Nghi và Chánh Tinh tấn. Không có Chánh Nghi, tức là sự nghi ngờ hợp lý, muốn tìm hiểu cho kỹ điều mình chưa rõ thì không thể có sự tinh tấn, tiến bộ hàng ngày! Vì nghi ngờ hợp lý và khách quan, tôi nhìn và lý giải thị trường theo cách khác với nhân viên của mình. Và chính vì thế mà tôi đưa ra được nhiều cách tiếp cận và giải pháp hơn các nhân viên của mình. Tất nhiên, trong phần nghi ngờ này, thì phải tách ra sự nghi ngờ theo kiểu định kiến, thù ghét cá nhân và nghi ngờ theo kiểu logic, khách quan.
Sự ghét bỏ người có tính cách khác mình: Tính này không phải là chúng ta có mà còn cần biết rõ mức độ tệ hại của nó tới đâu! Để sau đó khống chế nó và chấp nhận sự đa dạng của các cá tính khác nhau trong tổ chức. Tôi từng chỉ thẳng vào mặt một nhân viên và nói: Anh không ưa tính của em, nhưng em là người làm tốt và có cố gắng, các chỉ số chứng tỏ điều đó, nên ở đây, em yên tâm không có ai có quyền bắt nạt hay dìm em cả, kể cả anh! Hằng Nguyễn Thị có thể làm nhân chứng cho tôi về điều này! Cứ chối là mình không ghét người khác trong khi thực sự mình có tính đó, chỉ là một dạng tự lừa dối bản thân và khiến chúng ta tạo ra hành động mâu thuẫn với lời nói của chính mình. 
Các tính xấu này là cần có, vì nó vốn tồn tại từ trước trong tư duy của mỗi người. VẤn đề duy nhất còn lại, là chúng ta tận dụng chúng ra sao để có thể đạt tới mức WIN WIN là ai cũng có lợi chứ không gây ra thêm mâu thuẫn không cần thiết!