Search This Blog
Friday, 11 May 2018
Bạn làm sai.
Ngay khi email được gửi đi. Bạn nhận được câu trả lời ngắn gọn của sếp:
- Ok
Bạn nhếch mép, nghĩ, rồi để xem ông ta tìm được ai thay thế mình
Bạn nghĩ, ông ta là một người ko biết giữ chân nhân tài
Bạn nghĩ, khả năng của bạn có thể làm ở bất cứ đâu
Bạn mở facebook và viết vài dòng thấm đẫm triết lý như leader is...boss is...
.
.
.
Có lẽ rất nhiều người đi làm đều từng ít nhất một lần nghĩ về sếp như vậy.
Nhưng xin thưa các bạn trẻ, sau nhiều năm đi làm, cả ở vị trí nhân viên lẫn vị trí lãnh đạo, tôi rút ra được kinh nghiệm như sau:
1. Trên tất cả các loại triết lý nhân sự, các vị lãnh đạo có một tôn chỉ "chỉ giữ người muốn ở lại". Nếu bạn đã muốn ra đi, sẽ không có ai giữ bạn cả. Ngay cả khi bạn là một nhân viên có năng lực.
2. Ai cũng có thể bị thay thế, ngay cả sếp. Vì thế đừng ảo tưởng bạn là người quan trọng vời vợi trong công ty.
3. Khi bị sếp chỉ trích, bạn nộp đơn xin nghỉ ngay lập tức. Đó chỉ giống như một đứa trẻ con làm mình làm mẩy khi bị người lớn mắng. Nó thể hiện bạn ko chuyên nghiệp, bạn không đủ bản lĩnh và bạn quá đề cao cái tôi cá nhân.
4. Vài trường hợp, Bạn có thể cho rằng mình không sai. Vì quy định công ty không nói rõ điều đó.
Hoặc sếp chưa bao giờ nói với bạn điều đó.
Nhưng xin bạn hiểu, có những quy ước trong công việc không bao giờ được nói ra. Bởi nó được sử dụng để thanh lọc những người có EQ tốt.
Ví dụ: gần đây tôi xem bộ phim Hàn Quốc chị đẹp mua đồ ăn cho tôi...nhân vật Yoon Jin Ah thực sự rất chuyên nghiệp khi cô hiểu rằng không bao giờ được đi sneaker tới công sở, dù quy định công ty không có. Cô nói:"hiểu được điều đó chính là sự chuyên nghiệp"
5. Ngoài năng lực tốt, các công ty luôn tìm kiếm những người có tính cách tốt. Một tính cách tốt không phải là bạn nhường nhịn đủ điều, bạn ngoan ngoãn dễ thương như một chú mèo con.
Mà là cách bạn ứng xử. Bạn biết cách nói chuyện, bạn giao lưu khéo léo, bạn không ngồi lê đôi mách, bạn biết cách thể hiện bản thân.
Đừng gào lên khi có ai đó được sếp ưu ái hơn vì "đứa đó khéo nịnh sếp".
Thực tế cho thấy, "khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ"- tựa một cuốn sách mà tôi rất thích. Đọc sách rồi bạn sẽ hiểu, "khéo nói" không -phải -là "xu nịnh"
6. Thực tế là ông chủ nào cũng muốn có được nhân tài làm việc cho mình. Vâng, tôi nhấn mạnh là: Làm-việc-cho-mình !
Hoặc tốt hơn hết là Cộng-tác-cùng-mình!
Chứ không phải là mời về để Làm-chủ-của-mình.
Nên nếu bạn còn nghĩ rằng, với trình độ của bạn ( có thể cao hơn ông chủ), bạn nói gì ông chủ cũng nghe theo thì...bạn lầm!
Với suy nghĩ như thế, lời khuyên là, tốt nhất hãy tích cóp một số vốn và tự đứng lên làm chủ. Vì ko ai muốn có một người nhân viên chỉ lăm le cãi lời ông sếp.
———
Tóm lại, khi bạn đi làm, bạn sẽ cảm nhận được vô số bất công trên cuộc đời này.
Nếu may mắn, bạn có một người sếp vừa "tài" vừa "tâm"
Kém may hơn, sếp của bạn chỉ có 1 trong 2 điều đó.
Xui cho bạn nếu ông ấy không có cả 2.
Bạn chỉ có một số lựa chọn:
1. Nghỉ việc cmn cho rồi. Làm áp lực không làm nổi
2. Im lặng cho yên thân, hàng ngày làm hết trách nhiệm rồi về. Đ* bao giờ ý kiến gì nữa.
3. Kệ mẹ đời, tao vẫn cố gắng làm việc hết sức để cho ông ấy nhận ra tao đúng.
4. Tiếp tục phản ứng và thái độ với lão sếp dù biết rằng mình có thể bị đuổi việc.
....
Bạn còn lựa chọn nào khác không?
Không!
Bạn có để ý ...???
...Tất cả những lựa chọn trên đều chỉ là lựa chọn thay -đổi -thái -độ -làm việc của bạn.
Chứ ko hề có lựa chọn thay đổi ông sếp!!!
Tôi dĩ nhiên không khuyên bạn chọn cách nào trong 4 cách ở trên. Vì bạn mới là người hiểu rõ nhất thứ bạn cần.
....
Người sếp đầu tiên của tôi từng nói: "Em chỉ đc nghỉ việc khi bản thân em đã có đóng góp cho công ty. Hãy ra đi trong sự lưu luyến của người khác"
Bạn đã làm việc chuyên nghiệp. Vậy khi nghỉ việc, cũng hãy nghỉ việc một cách chuyên nghiệp.
Đừng làm mình làm mẩy. Đừng dỗi hờn thế giới. Đừng nói xấu công ty hay lão sếp.
Bởi khi bạn ra đi rồi, tất cả những gì bạn để lại, khiến người ta luyến tiếc...
là những đóng góp cho cty...
....hay là một cái thở phào của người ghét bạn...
Bạn hoàn toàn có thể quyết định được nó!!!
-Michi-
Wednesday, 2 May 2018
KindND New Year letter
Sunday, 29 April 2018
40 điều sống chậm mỗi ngày
Saturday, 28 April 2018
DOANH SỐ GẤP ĐÔI LÀ CHUYỆN NHỎ
TỪ CHỐI BÁN HÀNG
BÁN HÀNG LÀ GÌ?
Câu chuyện bán hàng đỉnh cao phần 4 (Phần cuối)
Tuesday, 24 April 2018
Lương ở fsoft
Friday, 20 April 2018
KinhND dạy con
Thursday, 19 April 2018
Đánh bác sĩ
Monday, 9 April 2018
1 chiêu hay nhiều chiêu, cái nào cũng tốt, miễn là có chiêu và vận dụng linh hoạt
Bài này nói về việc hút thuốc nhưng có giải thích về các hormone hay
Thursday, 29 March 2018
With Mr. Binod H.R - Executive VP from #Infosys, Hochiminh City 2018/03/28.
Wednesday, 7 March 2018
CHIẾN LƯỢC GÁI XINH CHỐNG Ế
CHIẾN LƯỢC GÁI XINH CHỐNG Ế
Đợt vừa rồi, tôi về Việt Nam cũng gặp một số người bạn cũ. Em cũng là một người bạn tôi quen từ hồi đại học nhưng vì ở xa nên cũng ít có điều kiện gặp. Khi hỏi về cuộc sống hiện tại, em thỏ thẻ tình trạng của mình-"Biết bao mùa hoa mai, chưa cùng ai lọ mọ. Biết bao mùa khoai sọ, chưa lọ mọ cùng ai". Tôi khá ngạc nhiên vì em là một cô gái xinh đẹp, duyên dáng, lại là chủ một tiệm Spa, cũng có của ăn của để. Dường như đây không phải vấn đề của riêng em mà còn của rất nhiều bạn nữa. Em cũng đi tư vấn tâm lý, rồi các lớp học về tình yêu mà tình trạng vẫn chẳng khá khẩm hơn. Em nhờ vả tôi thiết kế một chiến lược kiếm người yêu cho mình. Sau một thời gian nói chuyện, tôi nắm bắt được một số ý chính của em.
+Định vị bản thân: người phụ nữ xinh đẹp, thành đạt, giỏi kinh doanh
+Đối tượng mục tiêu: Nam giới, độ tuổi 28-40, thành đạt trong sự nghiệp, tài khoản ngân hàng có tầm chục tỷ. Theo em, như vậy mới xứng.
Tôi cười lớn: "Em mà xác định như vậy thì ế là đúng rồi vì định vị thương hiệu và thị trường đều sai."
Tôi phân tích cho em:
-Em có thứ người ta không cần và thứ cần thì lại không có. Nếu người đàn ông đến với em vì nhan sắc thì em không thể đọ được với những cô người mẫu, diễn viên ngoài kia, thậm chí những em mười tám, đôi mươi xinh tươi mơn mởn. Nếu đàn ông cần tìm người giỏi kinh doanh thì em cũng không giỏi bằng những chuyên gia mà họ có thể thuê hoặc hợp tác. Nói tóm lại, ở cả hai thị trường cạnh tranh em đều ở thế yếu. Tất cả những phẩm chất em coi là thế mạnh thì đều chưa đạt tới "điểm chạm" khiến khách hàng thay đổi hành vi.
-Nhưng đó là những đặc điểm tốt mà! – Em cự nự
-Đúng là những điểm tốt nhưng cũng vì vậy mà em đang ở một phân khúc thị trường rất "chơi vơi"-"chân không chạm đất, đầu không chạm trời". Với những chàng trai bình thường thì họ sẽ không dám với tới em khi em vừa có nhan sắc và tài chính. Đàn ông ai cũng muốn là trụ cột gia đình, chứ không phải cụ chột trong gia đình. Còn với đàn ông đủ sức chinh phục em thì họ cũng có thể chinh phục được những cô gái khác mà theo họ là tốt hơn em. Ở một thị trường, các chàng trai thấy chi phí đầu tư vào em quá lớn. Còn ở thị trường khác, chi phí đầu tư vào em lại kém hiệu quả khi họ có thể tán tỉnh một cô gái trẻ đẹp hơn với mức đầu tư bằng hoặc thấp hơn.
-Vậy em phải làm thế nào để có thể thu hút được đàn ông?
- Có hai cách: em cần giảm tiêu chuẩn, bước vào thị trường bình dân hoặc hoàn thiện bản thân để bước vào phân khúc hạng sang. Trước khi quyết định chiến lược thì cần phải xem lại mục đích. Mục đích của em là hạnh phúc nên anh không khuyên em hạ thấp tiêu chuẩn. Yêu một người đàn ông mà không có gì để mình nể phục thì em sẽ không thể hạnh phúc. Em cần đầu tư thêm để bước vào phân khúc thời thượng, hạng sang.
-Anh chia sẻ cụ thể đi!-Em tò mò
-Để trở nên sang chảnh, cách dễ nhất là hoàn thiện mẫu mã, bao bì còn khó hơn là nâng cao chất lượng sản phẩm, tạo các giá trị vô hình. Em nên học thêm về makeup và đầu tư vào trang phục để nhan sắc thật lộng lẫy, kiêu sa. Sau đó, em có thể tạo thêm các giá trị vô hình bằng cách đi thi vài cuộc thi nhan sắc, người mẫu, hoa hậu gì đó. Khi sản phẩm không có sự khác biệt (ở đây là nhan sắc) thì người ta sẽ tập trung vào những câu chuyện đằng sau, những thông điệp tạo giá trị vô hình. – Tôi nói
-Nâng cao chất lượng sản phẩm thì khó hơn chút. Em cần tìm hiểu xem đối tượng của mình cần điều gì? Nếu anh ta cần một người phụ nữ biết giao tiếp thì em cần nâng cao khả năng giao tiếp của mình. Nếu anh ta muốn ăn ngon, thích nhậu thì hãy biết cách nấu những món nhậu ngon để anh ta mời bạn bè về nhà cùng nhậu. Đàn ông "chết" cục bộ chứ không phải tổng thể. Chỉ cần em xuất sắc một trong những hạng mục mà anh ta cần là đủ rồi. Như trong kinh doanh, đôi lúc cảm xúc là điều quyết định, lấn át cả lý trí.
Mắt em sáng lên rồi lại thoáng chút ngần ngại:
-Nếu em lên phân khúc hạng sang khó quá thì còn cách nào không anh?
-Tất nhiên là có cách. Em có thể đi vào thị trường ngách. Thị trường ngách là những thị trường chưa ai để ý hoặc nó có một số điểm đặc biệt. Ví dụ như em có thể tìm người đàn ông khiến em kính nể về tri thức chứ không phải tài chính. Hoặc anh ta có điểm gì đó khiến anh ta hiện giờ vẫn chưa có người yêu: mải mê công việc, du học mới về…
-Nghe anh nói xong thì em tự tin năm sau ra mắt người yêu với anh rồi – Em cười tít mắt
P/s: Các bạn có thể chia sẻ từ tường FB của mình.
Ảnh minh họa - Google
#ldcl #xinhmae #thoate
--------------------------
Vũ Minh Trường - NCS Tiến sĩ Lãnh Đạo Chiến Lược, ĐH James Madison
Saturday, 10 February 2018
Kỹ thuật
r/sex
NSFW
[OP bẩn tính, thích nói đểu, troll người khác. Đừng như OP.]
#viếttặngLâmKiệtlặc =))
Mừng 14/2 sắp đến, vì hạnh phúc của các chàng trai đýt đỏ có gấu, tôi viết bài chia sẻ vài kỹ năng cơ bản dành cho các cô.
Chúc các bạn nữ nhanh nắm bắt nội dung, áp dụng tốt vào thực tế để vui càng thêm vui. Vui thôi, đừng vui quá. 24/11 có rên rĩ cũng đừng lôi tên tôi ra rủa nhé.
Tôi tạm gọi ciu là súng nhé. Nghe máu lửa hơn.
1) Bj: Chỉ dùng bờ môi và lưỡi, tuyệt đối không để răng chạm súng. Các bước bj có thể xem ở porn, jav. Tôi chỉ nêu những điều cần lưu ý thôi.
Hai cánh môi chạm vào đầu súng, điều khiển bờ môi mở rộng rồi thu nhỏ như chữ O sang o và ngược lại. Chậm rãi thâu tóm nòng súng, kết hợp hít bằng mũi và thở bằng miệng. Hơi thở ấm nóng của bạn, trong môi trường ẩm ướt, càng làm súng nở to hơn. Muốn tăng kích thích có thể ngậm kẹo bạc hà ít đường trước khi bj. Tôi đề cử kẹo Frisk neo peppermint sugarless, Eclipse cooling mint sugarfree .
Người xưa có câu "Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo". Chả hiểu thầy cô nghĩ gì mà dạy mọi người NÊN VÀ CHỈ NÊN hiểu theo nghĩa bóng. Ahihi đồ ngốk.
Theo tôi, các cô tự tập chuyển động lưỡi nhiệt tình vào. Bằng không, súng chưa bóp cò mà miệng đã mỏi, lưỡi đã tê. Khi bạn tự tin dùng lưỡi cởi được nút áo partner trong thời gian 10s là đủ trình làm senpai rồi đấy.
Quay lại chủ đề bj, các cô đừng vồ vập mút nuốt đầu súng liên tục. Chậm rãi dùng lưỡi uốn quanh súng, theo chiều xoắn ốc từ trên xuống và ngậm/nuốt súng tiến dần vào miệng. Khi nhả ra cũng phải chậm rãi từ từ. Đặt lưỡi ở phía dưới súng (vị trí dây hãm) tạo lưỡi hình vòng cung hoặc chữ U để bám chặt dây thần kinh dọc súng. Nơi cần vuốt ve chu đáo nhiều nhất là ở các vị trí rãnh/vành nấm, dây hãm (tôi thích gọi là caravat của nấm) và miệng sáo (họng súng).
Dùng đầu lưỡi khuấy, chọt, mút họng súng tương tự như các anh đang húp sò các cô vậy. Điểm G này ít người để ý, vì thường mọi người chỉ chăm sóc khu vực "cà vạt" thôi. Hãy dùng lưỡi của các cô khám phá từng mm khu vực nấp dưới vành nấm. Partner sướng tê tái khôn tả đấy.
Ngoài ra, các cô cần chủ động vuốt ve vị trí quanh bẹn, hai hòn bi. Tập nuốt, vờn 2 hòn bi trong miệng cũng là tuyệt chiêu. Người nào nhạy cảm sẽ rên ngay lập tức. Khu vực nếp rãnh của bi cũng cho cảm giác rùng mình đê mê tương tự hành động vuốt súng.
2) Tôi khuyến khích các cô chủ động hơn trong cuộc vui. Đành rằng đạn đã lên nòng, sẳn sàng nhắm bắn. Nhưng các cô có nghĩ đến suy nghĩ của partner không? Bia tập bắn gần quá, lại cố định nên bắn trúng hồng tâm là chuyện đương nhiên. Nhưng phàm những gì dễ quá sẽ nhanh chán. Hãy di chuyển bia nhắm bắn. Tăng độ khó của nó lên, như xoay mông theo hình vòng tròn. Dễ hơn thì hẩy mông từ dưới lên trên theo hình cánh cung. Tăng độ cọ xát, tiếp xúc giữa súng với bao thịt. Điểm G của nữ trong "bao súng" thường nằm ở vị trí phía trên gần mu. Nói dễ hiểu nếu đấy là miệng, thì điểm G ở vị trí tương ứng là lỗ mũi vậy. Tôi dốt văn nên diễn tả cục súc, mọi người thông cảm hộ.
Ngoài ra các cô có thể hợp tác với partner bằng cách nâng nửa người dưới và kẹp 2 chân lấy mông của anh ấy. Nhớ chừa khoảng trống cho súng hoạt động như piston nhé. Tương tự chơi xích đu vậy mà. Trò này đòi hỏi các cô phải có thể lực và độ dẻo dai nhất định. Bù lại, partner đỡ tốn sức hơn. Chưa kể khoái cảm tính theo cấp số nhân. Không tin hãy thử xem nào. Dù hài lòng hay không cũng nhớ quay lại cmt cho tôi rõ với nhé.
Muốn thành thạo skill này, cần thời gian tập luyện không ít. Mà ngày 14/2 thì chẳng còn bao xa. Vậy dùng tạm cách đơn giản hơn, kê gối nâng mông và tích cực sàng mông sang hai bên tầm 5 cm. Lí do vì sao chỉ được sàng ở biên độ ngắn? Là đề phòng súng bị gãy do đâm hụt, đâm chệch đấy ạ. Tốt nhất vẫn là đưa nòng vào 1/3 bao rồi sàng, kết hợp đưa vào rút ra. Vừa tăng độ dẻo dai, giữ mạch hưng phấn cho súng, vừa giúp các điểm G trong bao được chạm đầy đủ.
3) Quả doggy huyền thoại. Chiêu này chắc mọi người quá quen rồi. Cực phấn khích cho cả hai. Tôi chỉ chia sẻ đôi câu, nên nâng mông cao ngang bằng hông của partner. Nếu các cô không thích quỳ gối, vậy để hai chân chạm đất, nửa người trên nằm lên bàn hoặc giường và chổng mông lên. Kiểu chữ L úp 90 độ. Miễn sao partner đứng thẳng chân thoải mái là được. Súng chỉ tập trung cho việc đâm ngang thọt dọc, khuấy đảo tứ phương.
Kết hợp với động tác hẩy hất xoay mông càng ngon.
4) "Còn thời cưỡi ngựa bắn cung.
Hết thời xuống ngựa để người ta cưỡi mình."
Món ngon thường dọn ra sau cùng. Trước hết các cô tập squat cho mông chắc, đùi khỏe đã nhé. Sau khi làm được 300 cái không thấy mệt thì bước ngay ra chợ mua ghế nhựa như hình. Ghế cao cho người mới và ghế thấp cho người đã có kinh nghiệm.
Các cô ngồi xổm cách mặt ghế 5 cm. Rồi giữ nguyên mông đứng yên, chỉ cử động bụng và thắt lưng. Ban đầu các cô mỏi lưng ghê lắm, mà từ từ cũng quen thôi. Tư thế đẩy từ trên xuống đã thành thục, tập tiếp đẩy trái – phải và xoay vòng tròn. Tuyệt đối không để mông chạm mặt ghế nhé. Làm tốt động tác này trên 10 phút là hoàn thành bài tập.
Bài tập nâng cao là di chuyển và nhấp, ngoáy mông theo điệu nhạc EDM, nhưng nhớ đảm bảo khoảng cách tối thiểu với mặt ghế 2cm, trọng tâm vẫn là lỗ tròn của ghế nhựa. Nếu không có gương to để tự điều chỉnh, lấy dưa leo nhét vào lỗ tròn giữa ghế làm vật mẫu cũng được.
Khi các cô áp dụng vào thực tế, trọng lượng cơ thể không đè lên người partner mà khoảng cách 2cm đủ để hắn ta chủ động phối hợp cùng đưa cả hai lên đỉnh vu sơn.
5) Các cô các cậu đang thả hashtag #Đmbọncógấu cũng có quà 14/2 từ tôi đây. He he he.
Sau đây là cách tạo súng và bánh bao giả một cách đơn giản, tiết kiệm, dễ phi tang.
- Súng giả: gồm dưa leo size nhỏ, 5 - 8 sợi dây thun nhỏ, 1 condom, nước.
Đeo condom cho dưa, cho thêm ít nước để tăng kích thước. Thắt nút condom rồi buộc dây thun ở 1/8 đầu súng tạo hình eo thon. Nhớ điều chỉnh nước cho căng tròn phần đầu luôn nhé. Để ngăn đá 2h là được. Nếu thời gian lâu hơn sẽ làm nước đông đá lạnh buốt, dễ làm viêm bao súng. Lạnh tê vừa phải là ổn. Gỡ dây thun ra là sử dụng được.
Muốn tăng kích thích có thể đặt vòng bi nhựa mini quanh eo rồi tròng thêm vài condom bên ngoài để cố định bi. Tối thiểu là 3 cái để tránh hăng quá làm rách condom thì ăn lờ. Bôi thêm tí tinh dầu bạc hà cho mát. Nhớ chọn loại không gây kích ứng cho bao thịt đấy.
Sau khi dùng xong, chỉ việc xé bao, bẻ dưa là phi tang vật chứng.
- Víu giả: miếng dán hạ sốt dành cho em bé (của Nhật dùng ổn hơn), condom, chậu nước.
Ngâm miếng dán vào nước, tách thạch đã tan nhét vào condom, tạo hình tròn cho vừa tay rồi thắt nút condom. Hưởng thụ thôi.
----------------
Cảm ơn mọi người đã đọc. Chúc vui vẻ.
Khách hàng là trung tâm
Một phụ nữ bước vào cửa hàng thời trang tìm mua một chiếc váy.
Người bán hàng là một người đàn ông trung niên, đẹp trai (các bạn có thấy mô tả giống mình không 🙂)
Sau khi tư vấn cho khách hàng thử một vài chiếc, người bán hàng không thực sự ưng ý với chiếc váy nào. Sau đó, anh đã đưa cho khách hàng một mảnh giấy. Mảnh giấy là sơ đồ và địa chỉ của một cửa hàng khác và ghi cả tên chiếc váy của cửa hàng đó mà anh nghĩ nó sẽ rất đẹp với nữ khách hàng này.
Theo chỉ dẫn, người phụ nữ đã chọn được chiếc váy tuyệt vời cho mình và rất ngạc nhiên khi biết rằng người đàn ông bán hàng đã hướng dẫn cô đi mua chiếc váy đó tại cửa hàng đối thủ của anh. Quá ấn tượng và có tình cảm cho người bán hàng đó, cô đã giới thiệu với nhiều bạn bè về cửa hàng đó.
Chỉ một lần tiếp xúc, người bán hàng đã biến một khách hàng mới thành người ủng hộ cửa hàng của mình, vậy làm bán hàng đâu có vất vả gì?
"Đừng bán hãy giúp khách hàng mua hàng" là một trong các nguyên tắc làm trải nghiệm khách hàng. Với tư tưởng này người bán hàng sẽ xem nhiệm vụ của họ thực chất là đi tìm sản phẩm cho khách hàng, thay vì " đi săn" khách hàng cho sản phẩm của mình.
Zappos – một công ty bán giày trên mạng, được biết đến với một nền văn hóa đậm đà bản sắc, trở thành hình mẫu văn hóa doanh nghiệp mà nhiều doanh nhân muốn xây dựng.
Với khách hàng, tinh thần chính của văn hóa DN này là khiến khách hàng vui sướng đến sửng sốt với dịch vụ của mình.
Zappos có nhiều nguyên tắc, KPI vận hành để nuôi dưỡng tinh thần này, một trong các nguyên tắc đó là:
Khi một khách hàng đặt mua sản phẩm, nếu nhân viên thấy rằng loại sản phẩm đó không còn trong kho của Zappos thì việc đầu tiên người nhân viên cần làm là: đi tìm mẫu hàng đó trên 3 websites khác, thường là website của đối thủ. Sau khi tìm được thì gọi điện lại cho khách hàng và chỉ cho họ để họ có thể mua được sản phẩm muốn mua.
Trong nỗ lực "WOW" khách hàng của mình, nhân viên của Zappos thậm chí đã đi mua giúp giầy cho khách hàng tại một cửa hàng bán lẻ và giao hàng miễn phí cho khách hàng khi họ đang cần.
Nhân viên của Zappos sẽ không bị khiển trách khi làm sai quy trình nếu lỗi đó xảy ra chỉ vì họ muốn WOW khách hàng – một trong những giá trị cốt lõi mà Zappos muốn nhân viên của mình sống và thở hàng ngày với nó.
Chuyện Zappos làm tôi nhớ lại quan điểm của một CEO khác, với tinh thần lấy khách hàng làm trung tâm "với những vấn đề liên quan đến khách hàng, chúng ta cần khuyến khích nhân viên làm việc một cách đúng đắn, không vì gì cả, chỉ vì nó là việc đúng đắn cần làm".
Những công ty cung cấp trải nghiệm xuất sắc, hầu hết cho rằng, họ có một mục đích lớn hơn nhiều sản phẩm hay mục tiêu kinh doanh của họ, đó chính là tạo giá trị cho khách hàng.
Hơn 10 năm làm nghề bán hàng (tôi gọi theo nghề nghiệp chính thức đã làm, chứ thực chất chúng ta là "người bán hàng" trong cả cuộc đời mình, dù chúng ta làm gì), tôi từng nói không nhiều lần với cơ hội bán hàng và giới thiệu họ với lựa chọn khác mà khách hàng chưa biết đến. Nhưng tôi vẫn ngày càng bán được cho họ nhiều hơn khi nhu của họ phù hợp với sản phẩm của mình.
Khi cố gắng bán một sản phẩm không phù hợp cho khách hàng, bạn sẽ chịu rủi ro mất đi niềm tin của khách hàng, một ngày họ sẽ nhận ra bạn đã tư vấn "vớ vẩn" cho họ – khoản thu có được đó gọi là "lợi nhuận xấu"- nếu bạn muốn hiểu thêm về lợi nhuận xấu có thể đọc thêm bài của tôi trên mục Góc Nhìn của báo vnexpress. Khi cố bán sản phẩm không phù hợp, hậu quả ngay trước mắt là, chúng ta đã "chất" một gánh nặng lớn cho khâu chăm sóc khách hàng, giải quyết khiếu nại.
Có một đơn hàng cũng đáng quý, nhưng có một mối quan hệ tốt với khách hàng thì hay hơn nhiều.
Kể những chuyện này, tôi không có ý khuyên bạn đi bán hàng cho đối thủ. Tôi chỉ nghĩ rằng chúng ta phải nhìn ra xa hơn lợi ích trước mắt.
........
Hình ảnh những con người đầy nhiệt huyết của KA Group. Buổi học kéo dài đến gần nửa đêm vì quá hăng say đi tìm giá trị cho khách hàng
Wednesday, 31 January 2018
ELI5: Thị trường chứng khoán
ELI5: Những người trong sàn chứng khoán hò hét về cái gì vậy ?
------------------------------------------------------------------------------------------
u/fox-mcleod
Phần 1:
Hãy tưởng tượng như ông kiếm thêm tiền tiêu vặt bằng cách bán kẹo mút ở trường. Vì ông mua 100 cây kẹo với giá 10 đô nên ông kiếm lãi bằng cách bán 25 cent (1/4 đô) mỗi cái.
Nhưng ông đào đâu ra 10 đô ? Tuy nhiên, ai cũng được lợi nếu họ hùn tiền cho ông. Nên ông nhờ đám bạn "đầu tư" cho thương vụ béo bở này. Mỗi người đưa ông 1 đô, đổi lại ông cho họ (và chính bản thân mình) một ít cổ phần trong thương vụ liều lĩnh này như một giao kèo chia lợi nhuận sau này. Ông và đám chiến hữu mua một gói kẹo, bán hết đống đó trong một tuần với giá 25 cent/cây.
Vậy bây giờ ông có 0 cây kẹo và 25 cent * 100 = 25 đô. Tuyệt vời ! Ông có thể trả cho bản thân mình nhiều hơn một ít (market rate) vì ông là người bán hàng – tầm 5 đô gì đó đi. Bây giờ ông có 20 đô và chia cho 10 người. Mỗi người được 2 đô từ khoản đầu tư 1 đô – 10 người góp, 10 người vui. 1 đô là tiền đầu tư ban đầu, 1 đô là tiền lãi – phần lãi đó gọi là cổ tức.
Bây giờ, liệu những nhà đầu tư của chúng ta có tham gia tiếp tuần này không ? Đương nhiên rồi, ông đang nhân đôi tiền lên cho họ cơ mà. Với cả ông hết kẹo rồi thì phải ? Tốt nhất là tụ tập cả đám lại tại một "cuộc họp cổ đông", bỏ phiếu và thống nhất rằng sẽ bỏ qua việc chia lợi nhuận, dùng số tiền đó để mua hai gói kẹo và kiếm tiền nhanh hơn.
Tuần sau ông lại bạn hết sạch hàng. Vì chỉ có mình ông là người bán nên ông vẫn có 5 đô mà "biên lợi nhuận" của ông lại tăng. Ông có thể mua 4.5 gọi kéo mút mỗi tuần. Việc làm ăn của ông đang phát triển !
Hiện giờ thằng nhóc mới vào trường để ý viêc kinh doanh của ông và muốn mua ít cổ phần. Ông bán cổ phần của mình với giá 1 đô. Nhưng mỗi tuần ông lại kiếm được nhiều hơn tuần trước. Vậy giá trị của một cổ phần hôm nay sẽ là bao nhiêu ? Dù những người đầu tư chưa nhận được tiền, nhưng giá trị cổ phần họ tăng khi "doanh nghiệp" này phát triển.
Giờ thì một thằng bạn cũ của ông muốn mua một cuốn truyện giá 5 đô, nhưng nó lại không có một xu dính túi vì đã bỏ tiền mua cổ phần. Thằng nhóc cần kiếm lại tiền ngay bây giờ, nhưng những đứa khác muốn tiếp tục đầu tư phần lãi đó. Thế nên một vài đứa và thằng nhóc mới – hãy gọi nó là Martin, tụ tập lại vào giờ ra chơi. Thằng nhóc truyện tranh bảo nó muốn bán cổ phần của mình. Thế nên nó ra giá 5 đô cho Martin. Nhưng Martin coi đó là quá đắt và ra giá 4.5 đô. Có sự chênh lệch giữa giá mua và giá bán ở đây (bid-ask spread). Có lẽ hôm nay sẽ chả ai bán được gì, vì cổ phần của công ty có "tính thanh khoản" thấp.
Một vài đứa nhóc khác tụ tập lại. Chúng nó muốn có thêm tiền ăn trưa. Bọn đó ra giá 4.75, 4.85 và 4.95 – thằng nhóc mua truyện tranh cho rằng đây là một giá rất ổn và quyết định bán. Tính thanh khoản của thị trường tăng khi nhiều đứa đến mua bán hơn.
Nhưng đối với Martin, nó đang sợ mình sẽ bỏ lỡ cơ hội béo bở (FOMO). Nó ra giá 5.10 đô để mua lại từ một thằng nhóc mới gia nhập. Nhận thấy giá cố phần tăng , những đứa khác cũng quyết định bán/mua thêm cổ phần. Mọi người bàn tán xôn xao. Một vài đứa xin thêm tiền tiêu vặt từ phụ huynh. Một vài phụ huynh biết rằng việc làm ăn của ông có lời gấp đôi sau mỗi tuần, liền bày cho con họ rằng hãy làm cò, à không, "nhân viên môi giới" và mua bán hộ cho ông bô bà bô. Ông bạn, ông đã có một sàn giao dịch nho nhỏ cho bản thân.
Phần 2: Thị trường, lệnh giới hạn, lệnh dừng, bán khống, giao dịch nội gián và lũng đoạn thị trường
Tất cả những điều trên đều không ảnh hưởng tới lợi nhuận của công ty. Cổ phiếu được phát hành lần đầu tiên cho mọi người trong trường (IPO). Kể từ lúc ban đầu, công ty của ông chỉ có bán kẹo mút và đầu tư lại. Nhưng nếu mọi người muốn công ty phát triển hơn, những "cổ đông" sẽ túm tụm lai và bỏ phiếu để bán ra nhiều cổ phiếu hơn. Điều này sẽ làm suy giảm cổ phần của các cổ đông, nhưng nếu nó có ích, giá cổ phiếu sẽ tăng và mọi người sẽ được một miếng bánh nhỏ của một cái bánh bự hơn lúc đầu – nghe cũng có lý đó chứ, và họ quyết định làm vậy. Họ phát hành thêm cổ phiếu.
Và như thế, công ty Kẹo Mút (tên mã: KEMU) đang bùng nổ. Ý tôi là, công ty của ông có lãi gấp đôi mỗi tuần nên ai cũng muốn mua thêm cổ phiếu. Những vị phụ huynh trong khu và các chủ doanh nghiệp nhỏ lẻ khác cũng muốn kiếm thêm tiền. Và vì thế họ tới trường ông, hỏi giáo viên trong trường xem họ có thể vào đó mua ít cổ phiếu không ? Những giáo viên sẽ đáp lại kiểu: "Ừm… không, anh/chị/em/chú/bác không thể vào sân chơi được, các vị không đi học ở đây và đều là người lớn". Vì lẽ đó, họ nhờ những đứa trẻ trong trường – hay còn là "nhân viên môi giới" - mua giùm họ cổ phiếu và làm một thỏa thuận với tụi nó. Nhưng những người bán luôn thay đổi giá, nên tụi nhỏ hỏi : "cô/chú/bác muốn mua cổ phiếu với giá bao nhiêu ?". Và những quý vị đó có thể ra một "lệnh giới hạn" – họ chỉ mua với mức giá là 6.50 đô, giá cao hơn thì hủy, hay là "lệnh thị trường" – họ mua sẽ mua với bất cứ giá nào trong tầm một tiếng đồng hồ tiếp theo, hoặc là "lệnh dừng" – vì lý do nào đó họ chỉ muốn mua khi mức giá cao hơn một con số nhất định, có lẽ họ nghĩ rằng giá nó vẫn sẽ tiếp tục giảm như vậy.
Những thương vụ càng ngày càng rắc rối và tụi nhỏ không muốn làm việc không công. Người lớn (các nhà đầu tư có tổ chức) thì có rất nhiều tiền so với tụi nhỏ. Mỗi giao dịch lớn làm tăng giá của cổ phiếu. Những đứa làm môi giới sẽ được trả phí – khoảng 25 cent gì đó. Nhưng người lớn mua tầm 1000 đô cổ phiếu mỗi lần. Và ví thể một thằng nhóc rất láu cá, hãy gọi nó là Max, quyết định mua KEMU khi phụ huynh của nó mua. Và vì giá cổ phiếu bây giờ tầm 7 đô gì đó, nếu một người lớn muốn mua 1000 cổ phiếu, giá sẽ tăng khi nó phải hỏi mua từ đứa này sang đứa khác. Nó biết điều này nghĩa là giá cổ phiếu sẽ tăng mãi – vì thế nó tự mua nhiều nhất có thể và rồi bán lại cho người lớn. Đây còn được gọi là front-running.
Giáo viên biết được vụ việc và nổi giận vì front-running đẩy giá lên cao một cách bất công cho những người lớn, mà chính họ là những người đóng thuế để trả tiền lương cho giáo viên. Và vì thế, giáo viên đề ra rằng: front-running là hành động vi phạm nội quy nhà trường.
Trong lúc đó, là CEO và nhân viên duy nhất (tôi đoán vậy) của Kemuco., ông biết doanh số bán hàng mỗi tuần trước tất cả mọi người. Ông có thể "lũng đoạn thị trường" bằng cách rò rỉ thông tin đó ra ngoài. Ông có thể bảo rằng lượng bán hàng đang thấp, mua thêm cổ phiếu, rồi lại bảo: "giỡn vậy thôi " và nhìn giá cổ phiếu phi lên nóc nhà. Giáo viên cũng ghét cay ghét đắng điều này, vì nó làm cho những người đóng thuế nổi giận. Vì thế họ bảo đây là hành vi vi phạm nội quy và đặt cho nó cái tên đầy mùi hình sự: "lũng đoạn thị trường" – đặc biệt là báo cáo sai tình hình tài chính và giao dịch nội gián.
Max – sau khi được cô giáo tha tội – nghĩ ra một ý tưởng đại tài khác. KEMU bây giờ có giá 4555 đô do tất cả phụ huynh đều đã mua nó. Nó nghĩ rằng cái thứ KEMU này giá quá cao so với thực tế. Nó đã tìm đọc phần 1 của bài ELI5 này (trẻ con cũng lên reddit à ?) và được khai sáng rằng giá cổ phiếu phải dựa vào cổ tức, mà rõ ràng cái trường làng này đâu đủ con nít để mua hàng triệu đô kẹo mút cơ chứ ? Nó quyết định chơi liều. Max sẽ đi "mượn" cổ phiếu từ một vài người lớn. Nó sẽ nợ thêm một ít lãi. Sau đó, nó tìm cách bán số cổ phiếu đó với giá thấp hơn thị trường. Sau một hồi van nài hàng xóm, nó đã sở hữu một số tiền lớn – 4555 đô – dưới dạng một cổ phiếu, và sau 30 ngày nó phải trả lại cho ông hàng xóm. Giả sử như giá tiếp tục tăng, Max sẽ gánh một khoảng nợ lớn. Rõ ràng đây là hành động rất liều lĩnh, nhưng đân chơi thì phải biết liều. Nó bán khống số cổ phiếu đó, và hỏi han tụi bạn trong trường xem tụi nó có biết cổ tức là gì không ? Có vẻ không đứa nào chịu đọc phần 1 bài ELI5 này ? Max, với sự hiểu biết uyên bác của mình về KEMU, giải thích cho tụi bạn giá trị của cố phiếu từ đâu mà có. Và như những con cừu ngơ ngác, bọn bạn liền bán tống bán tháo số cổ phiếu trước khi nó mất giá. Chỉ sau một giờ ra chơi, giá cổ phiếu tụt xuông 15 đô, và thằng Max cứ thế mà vét. Giờ đây nó đủ tiền để trả lại cho ông hàng xóm, lại bỏ túi được một khoản nho nhỏ - tầm 4540 đô. Từ hôm nay, nó sẽ ăn cơm tấm sườn bì chả mỗi trưa.
Nhưng công ty của ông thì vẫn ổn thôi – kẹo sẽ được bán đều đều (trans: Cho tới khi có đoàn thanh tra thực phẩm về, đó lại là một câu chuyện khác)
https://np.reddit.com/…/eli5_what_are_people_in_t…/dt5y625/…